Thiếu Dương uống gần năm chai nước lọc thì cái khó chịu trong cổ họng mới giảm được một ít, đôi mắt anh đỏ ngầu và đầy sát khí, nét mặt lạnh lùng như muốn giết người, anh quay lại nhìn về phía Ngữ Thần, lúc này đây cô rất ung dung ngồi ăn không thèm nhìn anh.
Thiếu Dương từng bước lại gần cô, bàn tay anh bất ngờ chụp lấy hai vai cô, nhưng Ngữ Thần đã có phòng bị, động tác mau lẹ cô né người tránh khỏi, cô đứng dậy khỏi ghế, chân nhảy lùi về phía sau, gương mặt cô nhìn anh cười chế nhạo nói:
_Thiếu tổng anh làm gì mà thích đụng chạm vào người tôi vậy chứ? Anh không đứng nghiêm túc mà nói chuyện được hay sao hả?.
Thiếu Dương cả người rung lên vì quá giận, mặt giận tái xanh anh nhìn cô miệng nghiến răng nói:
_Hôm nay tôi không trị tội được em thì tôi không phải là Kỳ Thiếu Dương, lời vừa dứt anh liền ra tay động thủ với cô.
Ngữ Thần biết cô đã thực sự chọc anh giận, nên lúc này cô phải cẩn thận mà khi đấu với anh, hai người ra tay thật không nhân nhượng với đối phương, cô phóng qua bên này, rồi lại nhảy sang bên nọ, luận về võ thuật cả hai đều ngang ngửa, bàn ghế bị hai người làm ngã, mỗi nơi một cái, các vệ sĩ nghe tiếng ồn bên trong nhưng không ai dám vào vì sợ lạc đạn thì khổ thân.
Trong lúc cả hai đang đánh hăng say,thì ngoài cửa có hai bóng dáng đang nhẹ bước đi vào, chợt bước chân của hai người dừng lại, vì cảnh tượng trước mắt làm cả hai đứng nhìn, cả hai như muốn chết đứng vì không thể tưởng tượng ra được diễn cảnh lúc này.
Hai người này không ai xa lạ, đó là hai người bạn thân của Thiếu Dương, một người là luật sư nổi tiếng Lâm Gia Phong, người còn lại là phó tổng giám đốc công ty Kỳ Dương, Trịnh Thiên, cả hai đều có tiếng tăm trong giới hắc đạo cùng bạch đạo.
Hai người đứng nhìn bạn thân của họ đang đấu với một người con gái, mà lại đấu rất trật vật, lại không có cơ hội thắng nữa chứ, thủ hòa được cũng là may mắn lắm rồi nha.
Trịnh Thiên thấy vậy liền lên tiếng để cứu nguy cho bạn mình: " này hai người lớn cả rồi mà còn đùa như vậy sao? "
Thiếu Dương nghe tiếng nói anh liền dừng tay lại, Ngữ Thần thấy có người lạ cô cũng liền dừng lại, cô sợ làm anh mất mặt.
Thiếu Dương nhìn thấy hai người bạn thân đứng đó, anh liền đi đến ôm vai của Ngữ Thần dìu cô đến trước hai người bạn mình, anh lên tiếng giới thiệu:
_Đây là Giang Ngữ Thần hôn thê của mình!.
Anh nhìn sang Ngữ Thần giới thiệu: " đây là luật sư Lâm Gia Phong người này em đã gặp ở công ty, và đây phó tổng giám đốc của công ty tên Trịnh Thiên, cả hai đều là bạn thân của anh cùng chơi với nhau từ hồi cấp một đến nay ".
Ngữ Thần nghe anh giới thiệu cô cười tươi cuối chào hai người nọ, Trịnh Thiên nhìn cô anh nhếch mép cười nhẹ, rồi lại nhìn sang Thiếu Dương nói:
_ Đồ cậu đặt năm phút nữa họ đưa đến,Thiếu Dương gật đầu, anh đi sang cầm bộ đàm gọi mấy vệ sĩ vào dọn lại nhà, Thiếu Dương ái ngại nhìn hai bạn mình khẻ nói: " đi lên sân thượng uống cape nhé các cậu ".
Cả hai đều gật đầu Thiếu Dương ôm eo Ngữ Thần cùng bước đi về phía thang máy cô cũng để yên cho anh ôm, theo sau là hai người kia, ở dưới nhà các người hầu thấy được ông chủ và mọi người đều đi, họ mới dám bước vào bên trong để dọn dẹp, đầu bếp thì liền bắt tay vào nấu ăn cho bữa trưa.
Cả bốn uống cape nói chuyện không bao lâu thì hai người, Trịnh Thiên và Gia Phong xin phép ra về và hẹn chiều gặp ở buổi tiệc sinh nhật.
Khi hai người bạn đã về, Thiếu Dương vẫn còn giận chuyện lúc sáng, nhưng anh dằn xuống, anh đi vào phòng làm việc của mình giải quyết công việc, còn Ngữ Thần thì tranh thủ gọi điện thoại về cho mẹ, cùng những đứa bạn thân của cô.
Đến bữa trưa Ngữ Thần ăn cơm trước vì không muốn chạm mặt anh, ăn xong cô đi loanh quanh ngoài vườn rồi lại trèo lên giường ngủ, Thiếu Dương ăn sau rồi cũng về phòng làm việc mà nghỉ ngơi để dưỡng sức cho buổi tiệc chiều nay.
3 giờ chiều có một người nữ đến biệt thự vệ sĩ liền hỏi thì mới biết là đến chuẩn bị cho Ngữ Thần để đi tiệc, cô vui vẻ ngồi xuống ghế cho cô gái đó trang điểm làm tóc cho mình, rồi giúp cô chọn lễ phục cho phù hợp với buổi tiệc, sau gần hai tiếng, cuối cùng cô đã xong xuôi, cô gái kia nhận tiền rồi ra về.
Thiếu Dương lúc này cũng đã chuẩn bị xong,anh mặc bộ âu phục màu xanh dương, cô mặc đầm dạ hội màu trắng sang trọng, nữ trang cô đeo đều rất đắt tiền, toàn là đính hột kim cương , trang điểm theo phong cách tự nhiên, nhìn cô càng đẹp rạng rỡ, lần đầu tiên mặc đầm dài, và mang giày cao gót, cô thật khó khăn khi di chuyển, cả hai đều rất đẹp và sang trọng, bàn tay anh dìu cô ra xe, hướng biệt thự của gia đình anh mà đi đến.