Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em - Lương Tiểu Ý - Tô Lương Mặc

Chương 786




Chương 786

Lúc này, Lục Trầm hết sức chắc chắn. Đó là thủ đoạn thằng uy hiếp mà tên hèn hạ Tô Lương Mặc thường dùng.

Vì vậy… ‘Lãnh đạo, cho tôi xác nhận lại một chút, anh…vừa mới hỏi tôi làm sao có thể ở cùng phòng với Lương Mập sao?”

“Ừ”. Ở bên kia, Tô Lương Mặc “Ừ” một cái, giọng lành lạnh hỏi ngược lại: “Cậu có cách gì hay không?”

Tôi có thể có cách gì chứ? Vợ cậu không bảng lòng ngủ với cậu, tôi có thể có cách gì?!

Mẹ kiếp! Vấn đề này cũng tới hỏi anh ta?

“Có vấn đề gì, hỏi Độ Nương nhé” Lục Trâm trợn mắt ném, oán trách Tô Lương Mặc. Nhưng Tô Lương Mặc lại tưởng thật… “Độ Nương? Là cái gì?” Thứ lỗi cho sếp Tô của chúng ta sống lâu như vậy, nhưng chẳng khác gì người trên trời.

Thẩm Quân Hoa không nghe rõ lời của Lục Trầm, liền nhích lại gần anh ta, gục đầu lên vai Lục Trầm. Cô thật sự tò mò, rốt cuộc Tô Lương Mặc nói gì mà làm cho Lục Trâm tưởng mình nghe nhầm.

Sau đó nghe thấy Tô Lương Mặc hỏi Độ Nương là gì, Thẩm Quân Hoa không khỏi trợn mắt. Cái này mà cũng không biết.

“Không phải…” Lục Trầm thấy Tô Lương Mặc nghiêm túc, đang định giải thích rõ ràng với anh, Thẩm Quân Hoa ở bên cạnh dí bả vai Lục Trầm, nói vọng vào. Anh nghe được, cô ấy khinh thường nói: “Độ Nương mà cũng không biết? Công cụ tìm kiếm Baidu (Bách Ðộ), Nasdaq gọi tắt là BIDU. Ngay cả điều này cũng không biết, anh có phải là người trái đất không?

Còn tự xưng tổng giám đốc tập đoàn tài chính nhà họ Tô làm chó gì”

Những lời của Thẩm Quân Hoa xuyên qua loa, chui thẳng vào lỗ tai Tô Lương Mặc.

“Được, tôi lên Baidu” Tô Lương Mặc bỏ lại những lời này, liền cúp điện thoại.

Lục Trầm chưa kịp phản ứng thì sau Thẩm Quân Hoa đã nói xong, còn Tô Lương Mạc chỉ vứt lại một lời rồi cúp điện thoại. Mọi chuyện diễn ra quá nhanh, không có thời gian để ngăn cản, mọi thứ đã kết thúc.

Lục Trầm sững sờ nhìn điện thoại phát ra tiếng “tít tít tít”, lại khóc không ra nước mắt nhìn Thẩm Giai Hoa.

Thẩm Quân Hoa nhướng mày: “Sao anh lại nhìn em như thế này?” Thẩm Quân Hoa chưa nhận ra cô đã làm gì khiến sếp Tô của chúng ta… Ữm… Chuyện này sau này nói sau, bây giờ tạm thời không nhắc tới nữa.

“Sao anh lại nhìn em thế này?” Thẩm Quân Hoa nhướng mày dửng dưng. “Không phải vừa rồi chửi anh ta không phải người trái đất sao?” Thấy Lục Trầm vẫn cái dáng vẻ sắp khóc đến nơi, Thẩm Quân Hoa bĩu môi một cái, giơ tay lên lên, làm dáng đầu hàng: “Được rồi, em thừa nhận vừa rồi em đã gọi Tô Lương Mặc là loại tổng giám đốc chó má. Được chưa? Nhưng Lục Trầm à, Tô Lương Mặc không tức giận. Anh mà lại cho em thấy cái mặt như đang khóc tang nữa, em sẽ đánh anh”

Thẩm Quân Hoa ở với Lục Trầm đều thẳng thắn, trực tiếp như vậy. Đừng nhìn cô ấy trước mặt công chúng, chẳng khác chi nữ thần, quyến rũ vô ngần. Một khi cô ấy ở một mình với Lục Trầm, cô ấy nhất định là một cô gái mạnh mẽ. Ngoại trừ khuôn mặt nhìn không mạnh mẽ cho lắm, những thứ khác từ đầu đến chân đều toát ra cảm giác mạnh mẽ.

Lục Trầm giơ tay che mặt. Anh ta có thể đoán được, chỉ cần Tô Lương Mặc đặt câu hỏi này trên Baidu, mọi thứ sẽ mất kiểm soát. Phải biết là, Baidu á, câu trả lời quái gì cũng có. Chỉ có thứ bạn không nghĩ ra, không có thứ họ không trả lời được!

“Aaaa… Để tôi chết đi cho rồi!” Lục Trầm đột ngột đứng dậy khỏi ghế sô pha, giơ tay điên cưồng cào đầu.

“Lục Trầm, anh nổi điên cái gì!” Thẩm Quân Hoa kéo Lục Trầm. Lục Trầm liếc bạn gái một cái, đáng thương nói: “Bảo bối Quân Hoa của anh… Đoán xem, Tô Lương Mặc hỏi anh câu gì, mà anh bảo cậu ta đi hỏi Độ Nương?”

“Hỏi cái gì?”

“Nguyên văn câu hỏi của sếp anh là: Tiểu Ý không chịu ở ngủ với tớ, có cách nào khiến Tiểu Ý ở ngủ với tớ không?” Vẻ mặt Lục Trầm khóc đưa đám, thân thiết nhìn bảo bối Quân Hoa của anh ta.

Thẩm Quân Hoa chớp mắt một cái “Hả?” Lục Trâm càng muốn khóc.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.