Phương Thần nắm lấy tay Clara đi thẳng lên phòng làm việc mặc kệ ai nhìn, ai nói, lên tới phòng làm việc cô hất tay anh ra, nhíu chặt đôi mày quát lớn:
"Anh đang làm cái gì vậy hả?"
Phương Thần không nhanh không chậm đáp lại:
"Việc anh đang theo đuổi em em thừa biết mà và anh cũng không cho phép bất cứ ai bắt nạt, lớn tiếng với em ai đụng đến em chính là trực tiếp đụng đến anh."
"Anh muốn làm gì thì làm tôi không quan tâm." Clara vẻ mặt giận dỗi, quay người rời khỏi.
Việt Trạch nhìn thấy cô hậm hực tức giận bước ra là biết lại có chuyện nữa rồi, anh định muốn đi vào báo cáo nhưng lại không thể bước vào anh đâu có dại dột bước vào để chịu đạn.
Clara quay trở lại bàn làm việc, bầu không khí vô cùng kì lạ ai nấy khi nhìn thấy cô đều tránh như tránh tà, liên tục bàn tán xì xào về cô.
Nhan Nhan rủ cô cùng đi lấy tài liệu, vừa đi Nhan Nhan vừa hỏi cô:
"Nguyệt Vân! Rốt cuộc chuyện giữa cậu và chủ tịch là sao vậy?"
Clara cũng không giấu giếm mà nói với Nhan Nhan:
"Thật ra tôi và chủ tịch đã quen biết nhau từ trước anh ta đang theo đuổi tôi, chuyện chỉ có như vậy."
Nhan Nhan càng hứng thú, phấn khích nói với cô:
"Vậy là cậu sướng quá rồi được chủ tịch công khai theo đuổi rồi bảo vệ, cậu có biết là chủ tịch chính là mẫu đàn ông mà biết bao nhiêu cô gái mơ ước không? Hầu hết những nhân viên nữ ở đây đều thầm mến chủ tịch nên mới vào làm ở đây đó."
"Bịch!" Cô bỗng va phải ai đó rồi ngã xuống, cái mông của cô sắp nở hoa luôn rồi, Nhan Nhan vội vàng đỡ cô đứng dậy hỏi han.
Thái Điệp mặt mày khó coi, tức giận quát cô:
"Mắt cô để trên chân mày hả? Tại sao đi lại không nhìn đường gì hết vậy hả? Cô có biết là cô đã đụng trúng ai không hả?"
"Anh không sao chứ?" Ngữ điệu của Thái Điệp thay đổi nhanh chóng khi nói chuyện với người đàn ông đứng cạnh cô ta.
"Nguyệt Vân? Là cô sao?" Người đàn ông ấy chính là Âu Dương Dật Huân, anh mỉm cười khi nhận ra cô.
Clara ngước mặt lên nhìn anh cô không biết là nên cười hay khóc khi gặp anh đây cô vẫn chưa muốn ai biết là cô ở đây cả, cô cười gượng gạo chào anh:
"Chào! Lâu rồi không gặp."
Thái Điệp ngỡ ngàng, sững sờ trố mắt nhìn khi hai người quen biết nhau, Nhan Nhan một lần nữa trợn mắt kinh ngạc:
"Nguyệt...Nguyệt Vân! Cậu và chủ tịch của tập đoàn Âu Dương thị quen nhau sao? Quan hệ của cậu cũng rộng thật đấy mà toàn là những nhân vật tầm cỡ không đấy."
Âu Dương Dật Huân liếc nhìn Thái Điệp rồi nhìn Clara và Nhan Nhan cười nhẹ:
"Chúng tôi không chỉ quen biết bình thường mà còn là bạn thân thiết với nhau nên mong rằng một số người nào đó hãy tôn trọng, nói chuyện đàng hoàng với cô ấy nếu không đừng trách tôi."
Thái Điệp im lặng cúi gầm mặt xuống, Nhan Nhan mỉm cười hí hửng trong lòng, Clara kéo lấy của Nhan Nhan:
"Nhan Nhan chúng ta đi thôi."
Cô cười cười nói với anh:"Tôi có việc bận có gì chúng ta gặp nhau sau."
Âu Dương Dật Huân gật đầu rồi đi đến phòng làm việc của Phương Thần, Thái Điệp quay trở về bàn làm việc hai tay bấu chặt đến rướm máu, tức tối, ghen tỵ với Clara khi cô có thể quen biết được những nhân vật lớn có tầm cỡ như thế.