Tổng Tài Lạnh Lùng Và Cô Nàng Ma Nữ

Chương 18: hạ nguyệt vân là ai?




Clara vẫn ngẩn người ra suy nghĩ người đó là ai? Cô thật sự có quen sao? Chẳng lẽ là... Cô nhanh chóng chạy theo Phương Thần nghiêng đầu nhìn anh hỏi:

"Chẳng lẽ cô gái mà anh thích là Tô Vũ sao? Không được đâu đó cô ấy là của Hạo Tư không được đâu."

"Cô bị hâm à?" Phương Thần tức tối hét lớn rồi anh nói nhỏ giọng lại:

"Cô thấy tôi gặp cô ta lần nào chưa mà bảo thích với chả yêu hả? Với lại tôi không có hứng thú với những người có bạn trai đâu."

Việt Trạch nhịn cười đến đỏ cả mặt, anh chỉ dám cười mỉm, anh cảm thấy cái cô công chúa này rất là ngốc ý của chủ tịch như thế mà còn không hiểu, Phương Thần lườm Việt Trạch lạnh giọng hỏi:

"Cậu cười cái gì hả? Có gì đáng cười sao?"

Việt Trạch lắc đầu cố gắng nhịn cười, Cơ Tuyết Hà mở cửa phòng bước ra hỏi anh:"Thần! Con đang nói chuyện lớn tiếng với ai vậy? Hình như là con đang nói chuyện với nữ đúng không?"

Phương Thần lắc đầu mặt lạnh như băng đáp:"Dạ không! Con đang nói chuyện với Việt Trạch cậu ta đột nhiên giả giọng nữ nên con mới lớn tiếng."

Cơ Tuyết Hà cau mày nhìn anh, Clara đột nhiên tiến lại gần Việt Trạch trừng mắt nhìn anh nghiêng đầu qua lại quan sát anh, cô đặt tay lên cằm:

"Thần! Chẳng lẽ người mà anh đang yêu và theo đuổi là Việt Trạch à?"

"HẠ NGUYỆT VÂN !" Phương Thần gầm lên từng chữ tên của cô anh thật sự không hiểu nổi anh thích cô ở điểm nào nữa chứ? Người gì mà ngốc dữ vậy?

Phạm Tịnh Kỳ trợn mắt, cau mày hỏi:"Hạ Nguyệt Vân là ai?"

Cơ Tuyết Hà nhíu nhíu mày:"Con đừng nói là cái cô gái tên Hạ Nguyệt Vân này là người con yêu đó nha?"

Clara vẫy vẫy tay, lắc đầu phủ nhận:"Bác gái bác nhầm rồi cái tảng băng này làm sao có thể yêu con được nếu anh ta mà yêu con thì anh ta bị mù hoặc đầu óc có vấn đề chắc rồi."

Phương Thần tức đến mắt muốn nổ đom đóm, lạnh nhạt trở ngược vào phòng, Việt Trạch thở dài lắc đầu, ôm mặt rời đi Clara cũng bước vào phòng anh:

"Bộ tôi nói có gì sai sao? Tôi nói đúng mà anh đâu có thích tôi đâu."

Phương Thần cau mày nhìn cô, vẻ mặt nghiêm túc:

"Cô đánh giá mình tệ đến như vậy sao? Ai yêu cô cũng đều bị mù hoặc đầu óc có vấn đề hết sao?"

Clara khẽ gật đầu, chớp mắt:"Đúng vậy! Tôi rất hậu đậu anh có biết tôi đi học đứng thứ mấy trong lớp không?"

Phương Thần cau mày, lắc đầu, cô liền nói:"Thứ hai từ dưới đếm lên sao hả rất cao thủ đúng không?"

Phương Thần trố mắt ngạc nhiên, anh không tin được Hạ Tử Quyên cùng Galvin đều là những người thông minh xuất sắc nên anh cứ nghĩ cô cũng như thế, Clara nói tiếp cho anh nghe:

"Tôi cũng không xinh nên chuyện được người khác để ý yêu thật lòng là không thể nào những người để ý đến tôi chỉ vì thân phận của tôi thôi."

Phương Thần ánh mắt thay đổi nhìn cô:

"Nếu như tôi nói người tôi thích là cô thì sao?"

Clara trợn mắt kinh ngạc:"Không thể nào."

"Vậy thì tôi sẽ chứng minh cho cô thấy."

Clara tránh né, đứng ra xa:"Sao tôi thấy anh nguy hiểm quá vậy?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.