" Tên của nó sẽ là Dương Nhất Na "
"Tên rất đẹp ,lúc nãy anh đeo gì vào tay nó vậy"
" Chiếc vòng gia tộc truyền cho đích nữ nhà họ Dương"
Ba năm sau. Trần Nguyệt Nhi ngồi trong phòng trang điểm cùng với Thanh Hạ và Kiều Ngọc . Khi Dương Nhất Na được ba tuổi cô và hắn tổ chức đám cưới tại bãi biển riêng của Dương gia .
Dương Nhất Na từ nhỏ có phần giống hắn không như anh trai của mình rất thích đi chơi ngược lại thì cô bé ít nói thích học chữ và làm quen với mấy con số hơn . Nên khi công ty có việc gì đó hắn thường dẫn cô bé theo còn Dương Nhất Tuấn thì ... chỉ muốn làm ca sĩ Vì vậy khi nghe đến công ty đều trốn mất tiêu.
Cô ngồi nhìn đứa con gái bé bỏng của mình ngồi ở ghế đọc sách , không nhịn được hỏi:
" Nhất Na , hôm nay mẹ có đẹp không ?"
" Mẹ rất đẹp"
Con bé trả lời mà không thèm nhìn cô dù một cái , Dương Lục Phong bên ngoài đi vào nhìn cô hôm nay thật sự rất đẹp. Chiếc váy cưới màu trắng vải trơn ôm dáng xòe ra phía sau rất sang trọng, thêm chiếc vòng hoa nhỏ, đội khăn voan lưới che phía trước và sau. Trông mời mờ nhưng lại thấy được vẻ đẹp của cô .
Hắn ngây ngốc đứng nhìn một lúc , đã có hai đứa con rồi mà hắn vẫn còn say mê như lúc mới yêu.
" Bà xã , em đẹp lắm"
Cô nhìn sang có người khác trong phòng liền đỏ mặt giả vờ trách
" Anh này , ở đây còn có người khác với con nít mà"
A
.
IT
" Cha mẹ yên tâm con quen rồi"
Cô bé lên tiếng nhìn hai người , lúc ở nhà ngày nào cũng thấy cảnh này sớm đã thành thói quen từ lâu.
Đến giờ tổ chức , Trần Nguyệt Nhi khoát tay hắn từ từ đi vào lễ đường tiếng nhạc vang lên mang theo nhiều cảm xúc trái tim cô không ngừng reo vang nhịp hạnh phúc . Nhìn những người thân , người bạn ở phía dưới cùng vỗ tay chúc mừng thật khó diễn tả cảm xúc bây giờ.
Không ngờ một điều là Thảo Hương và Lý Trường lại thành một đôi , còn có gia đình Lâm Việt và Bạch Thành , nhóm bạn cấp ba tụ họp về mừng đám cưới của cô .
Lâm Việt cùng My Ly có một đứa con gái trông cực đáng yêu còn Bạch Thành và Thanh Hạ là nột cậu bé tuấn tú .
Dương Nhất Tuấn mặc một bộ vest gần giống cha mình còn Dương Nhất Na mặc một chiếc váy trắng đi trước cha mẹ mình.
Gia đình cô bước đến câu thì chim bồ câu và bong bóng được bay đến đó tạo nên khung cảnh vô khung đẹp giữa bãi biển.
Tiến vào sân khấu , người chủ hôn không ai khác là quản gia Lệ đọc tuyên thệ.
" Dương Lục Phong con có đồng ý cưới cô Trần Nguyệt Nhi làm vợ cho dù khó khăn vất vả, giàu nghèo , đau ốm bệnh tật cũng không bao giờ lừa dối, rời xa nhau sẽ sống bên nhau đến cuối đời . Con có đồng ý không ?"
Hắn lập tức trả lời:
" Con đồng ý"
Quản Gia Lệ mỉm cười gật đầu nói tiếp:
" Trần Nguyệt Nhi con có đồng ý lấy ông Dương Lục Phong làm chồng cho dù khó khăn , vất vả , giàu nghèo , đau ốm bệnh tật cũng không bao giờ lừa dối, rời xa nhau sẽ sống bên nhau đến cuối đời . Con có đồng ý không ?"
"Con đồng ý"
"Ta chính thức tuyên bố từ giờ trở đi hai con đã trở thành vợ chồng"
Tiếng vỗ tay hò hét vang lên , hắn lập tức vén khăn voan trước mặt cô ra sau hôn lấy đôi môi hồng kia trước mặt mọi người .
Không lâu sau luyến tiếc rời ra , Dương Lục Phong nắm lấy tay cô nói
"Đi thôi"
"Đi đâu ?"
"Đi đến cục dân chính sau đó hưởng tuần trăng mật"
"Được , hahha ".
Cả hai cùng nắm tay nhau chạy ra ngoài trên môi không giấu được nụ cười hạnh phúc để lại ánh mắt ngỡ ngàng của khách mời . Hai đứa con thầm thì với nhau
" Anh hai thấy không ? Cha mẹ luôn làm những thứ kỳ lạ" - Dương Nhất Na lên tiếng
Dương Nhất Tuấn cũng không nhịn được nói theo
" Sao họ có thể bỏ mặc hai đứa con mà đi hưởng tuần trăng mật vậy ?"
" Anh hai không nhớ ba từng nói gì à ?"
" Nói gì ?" - cậu không nhớ rõ câu gì
" Con cái là tai nạn vợ mới là chân ải"
Tại cục dân chính người chụp ảnh lên tiếng
" Nào mời hai người ngồi gần thương nhau nhiều lên"
Hắn nắm tay cô cả hai tựa vào nhau mỉm cười
"Một hai ba .."
Tách
Một tấm hình cùng với giấy chứng nhận kết hôn cả hai cùng cầm trên tay nhìn mãi không thấy chán . Trên xe hắn liền có ý nghĩ đưa tay bảo cô
" Đưa anh"
" Đưa gì vậy ?"
" Chứng nhận kết hôn"
Trần Nguyệt Nhi nghi ngờ hỏi hắn
" Làm gì ? Không phải anh cũng có một cái à ?"
" Đốt nó" - hắn thẳng thừng trả lời
" Anh điên à ? Nay có uống lộn thuốc không?"
" Đốt nó vì lỡ sau này em có đổi ý muốn ly hôn cũng không được "
Cô bật cười nhìn hắn sao bây giờ hắn lại trở nên trẻ con vậy chứ ? Nhìn cô không đáng tin vậy à ?
" Lục Phong, em yêu anh . Cả đời này sẽ yêu anh đến già"
Hẳn thỏa mãn ôm lấy bảo
"Anh cũng yêu em"
Đột nhiên tay hắn cởi dây kéo phía sau lưng cô, Trần Nguyệt Nhi tránh ra ánh mắt đăm chiếu hỏi hắn
" Anh làm gì vậy ?"
" Động phòng thôi bà xã"
" Anh điên à ? Đang trên xe"
"Yên tâm , xe anh không thể nhìn vào được"
"Anh......
Và rồi một trận chiến kịch liệt diễn ra trên xe .....
End....
Cảm ơn các bạn độc giả đã ủng hộ mình nhé . Mong bộ truyện sẽ đem đến cho mọi người giây phút thư giãn , vui vẻ .