Thanh Di ngồi kế bên cũng không nhịn được mà nói :
\- " Ba mẹ đừng chiếm đoạt cục cưng của con nhá !"
Ba mẹ hắn nghe thấy liền đồng thanh đáp :
\- " Ba mẹ nhớ cháu quá thôi! Hai đứa im lặng mà ăn đi !"
\- " Em ăn nhiều lên mới khoẻ được." Hắn nói rồi gắp cho cô rất nhiều đồ ăn.
\- " Lâu lắm rồi mới có cảm giác ăn ngon như vậy !"
\- " Thế thì từ hôm nay ngày nào cũng sẽ được ăn ngon như này. Em ăn nhiều chút."
\- " Ừm...Nhưng mà, lát nữa anh có đến công ty không ?"
\- " Hôm nay là cuối tuần, sẽ ở nhà với em và con."
\- " Em quên mất." Cô cười nhẹ.
Cả hai ăn xong thì đi dạo ngoài vườn, căn biệt thự này rất lớn. Lớn còn hơn biệt thự riêng của Lục Đông Quân nhiều, mặc dù biệt thự của hắn đã rất lớn. Gió mùa thu phả nhẹ vào mặt cô, những sợi tóc vì vậy và bay tán loạn. Lục Đông Quân quay người đứng đối diện với cô
\- " Em vất vả rồi. Bây giờ là thời gian nghỉ ngơi ."
\- " Anh cũng mệt mỏi khi chăm sóc em lúc mang thai rồi. Hay là đợi cục cưng lớn một tí...Chúng ta đi du lịch đi !" Thanh Di hứng hở nói.
\- " Ý kiến hay đó. Nhưng bây giờ trời đã bắt đầu nắng rồi chúng ta vào nhà thôi."
\- " Chiều này chúng ta đi ngắm vườn hoa nhé. ?"
\- " Chiều nay Khải Trạch và Hi Văn sẽ đến thăm em. Chúng ta cùng bọn họ ăn cơm."
\- " Ừm. Em biết rồi. Chúng ta vào nhà thôi." Thanh Di kéo tay hắn vào nhà.
Lúc này, hai ông bà nội của cục cưng vẫn tranh nhau bế
\- " Tôi mới bế được một lúc mà bà lại dành rồi ?"
\- " Ông bế lâu rồi đấy ! Đưa cục vàng của tui đây...!"
\- " Bà bế nhiều hơn tôi hoài vậy ."
Lục Đông Quân và Thanh Di đau đầu với cảnh này quá rồi. Hai người bọn họ còn ham hố hơn cả cô và hắn. Hai người mặc kệ bà mẹ hắn rồi đi lên phòng. Trước khi lên phòng, Lục Đông Quân còn để lại một câu :
\- " Ba mẹ cho bảo bảo uống sữa nhá ! Tụi còn đi nghỉ ngơi đây !"
\- " Trời vừa mới sáng mà nghỉ ngơi cái gì ?"
\- " Vậy mẹ đưa bảo bảo cho con chăm sóc !"
Bà nghe vậy liền lật mặt như cách người yêu cũ lật mặt :
\- " Thôi thì hai đứa đi nghỉ đi. Để cháu cũng ta chăm cho."
\- " Đưa tôi chăm cho, bà cũng mỏi tay rồi !"
\- " Không cần ông cút ra."
Thanh Di và Lục Đông Quân đang ôm nhau trên ban công phòng của hắn, cả hai nói về tương lai đầy hạnh phúc của họ rồi cười khích lên như những đứa trẻ. Lục Đông Quân nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên trán cô
\- " Anh yêu em. Anh yêu em nhiều lắm,bảo bối à !"
\- " Em cũng yêu anh, ông xã " Thanh Di nhón chân lên hôn nhẹ lên môi hắn.