Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài

Chương 56: Tuyệt đối không chạm vào em




1956.“Được, vậy anh quyết định cho con học ở đâu?” Trình Ly Nguyệt khoanh tay trước ngực nhìn anh.

Cung Dạ Tiêu liên tiếng: “Trường quý tộc Hoàng Gia.”

Ở thành phố này đúng là có một trường học như vậy, chất lượng hàng đầu, bảo vệ nghiêm ngặt, đặc biệt là về mặt an ninh, sử dụng hế thống phòng hộ tối tân nhất, có điều giá cả vô cùng đắt đỏ, thông thường chỉ có những gia đình giàu có mới có thể chấp nhận được.

“Bao nhiêu tiền một học kỳ?” Trình Ly Nguyệt nhíu mày, học phí của con nhất định phải do cô thanh toán.

“Lần trước tôi nghe bạn nói, không nhiều, một học kỳ chừng một triệu tệ.”

Trình Ly Nguyệt sắp bị sặc nước miếng, cô trợn tròn mắt, nhìn vẻ mặt thản nhiên như không của anh, líu lưỡi xác nhận lại: “Một… một triệu tệ, đắt vậy sao?”

“Đắt sao? Đối tới tôi, an toàn của con là quan trên hết, tiền không thành vấn đề.” Cung Dạ Tiêu khẽ nhướng mày, tiếp đó nói với cô: "Em theo tôi vào phòng, tôi có điều cần nói với em.”

Cậu bé ngồi bên cạnh nghe vậy, thấy baba và mami lại muốn nói chuyện riêng liền tự giác nói: “Con về phòng nhé! Ba mẹ nói chuyện ở đây!”

“Ngoan lắm, đi đi!” Cung Dạ Tiêu mỉm cười, xoa nhẹ cái đầu đáng yêu của cậu bé.

Cậu bé sau khi đi vào đóng cửa phòng lại, Cung Dạ Tiêu liền nghiêm nghị nhìn người phụ nữ đối diện: "Bối cảnh gia đình tôi tương đối phức tạp, Tiểu Trạch là con trai của tôi, điều đó cũng có nghĩa là bên cạnh nó sẽ có nhiều nguy hiểm, vì thế con nó không thể học ở trường bình thường được, nhất định phải học ở trường học có biện pháp an ninh tốt nhất.”

Trình Ly Nguyệt Ly chớp mắt, cô vốn là người bình thường, thực sự không nghĩ tới những vấn đề ở khía cạnh này.

“Vì thế, con nhất định phải học ở trường quý tộc sao? Nhưng tôi… tôi không có nhiều tiền như vậy.” Trình Ly Nguyệt có chút khó xử.

“Vậy hãy để tôi phụ trách vấn đề an toàn và giáo dục con, còn nữa hệ thống an ninh căn hộ của em kém quá, nên đổi nơi ở khác thôi.” Cung Dạ Tiêu sắc mặt nghiêm cẩn nói.

Trình Ly Nguyệt nhướng mày: “Đổi? Đổi đi đâu?”

“Gần công ty của em có mấy khu chung cư khá tốt, tôi sẽ mua cho em một căn, từ nay về sau em và con hãy sống ở đó.”

“Một căn ở đó mất bao nhiêu tiền?” Trình Ly Nguyệt cắn môi, nếu như thực sự phải đổi, cô không muốn anh trả tiền, cô định tự mình mua nhà, vì mấy năm nay cô cũng tích cóp được một ít.

“Hoăn hai trăm mét vuông, chừng mấy chục triệu tệ!” Anh bình thản lên tiếng.

Trình Ly Nguyệt lại một lần nữa bị tiền ức hiếp, mấy chục triệu một căn? Chút tiền tiết kiệm của cô ít ỏi tới đáng thương.

“Nhất định phải chuyển đi sao?” Trình Ly Nguyệt nghĩ tới vấn đề an toàn của con trai, cô cũng rất quan tâm, hơn nữa còn rất lo lắng.

“Nhất định phải chuyển, nếu như em không muốn chuyện thì sống ở nhà tôi là an toàn nhất.” Cung Dạ Tiêu nheo mắt, thấy cô lo lắng cho vấn đề an toàn của con, anh rất hài lòng.

“Tôi sẽ không chuyển tới nhà anh đâu, nếu như anh mua chung cư, tôi thuê lại của anh là được, mỗi tháng bao nhiêu tiền, tôi trả cho anh.” Trình Ly Nguyệt không muốn có dây dưa với anh về vấn đề kinh tế.

Anh nghe ra việc cô muốn phân biệt rạch ròi với anh, lập tức nhướng mày: “Được thôi! Mỗi tháng tính em mười ngàn tệ.”

Sắc mặt Trình Ly Nguyệt hoảng hốt vài giây, một tháng mười ngàn tệ? Sao cô có thể chi trả nổi? Tiền lương của cô có bao nhiêu chứ?

“Việc này… tôi…” Trình Ly Nguyệt cảm thấy phải nói rõ tình trạng mình không có tiền.

“Được rồi, tôi cho em thuê miễn phí, dù sao cũng là tôi mua cho con trai tôi, em coi như nhân tiện tới ở cùng!” Anh ngắt lời cô, đứng dậy: "Lát nữa tôi sẽ tới công ty, nếu cần, tôi có thể tiện đường đưa em đi.”

Trình Ly Nguyệt nhớ tới việc gần đây vì ngồi xe anh nên trên công ty xuất hiện lời ra tiếng vào, cô xua tay nói: “Thôi, tôi ngồi xe của đồng nghiệp là được.”

Cung Dạ Tiêu nhướng mày: “Nam hay nữ?”

“Nữ, sao vậy?” Trình Ly Nguyệt hỏi ngược lại.

“Không có gì! Con đi theo tôi, tối sẽ về dinh thự.”

“Không được.”

“Em chắc chắn mình muốn để con sống trong căn phòng không hề đảm bảo an toàn này chứ?”

Vừa nãy bị anh dọa nạt, trong đầu Trình Ly Nguyệt xuất hiện toàn những hình ảnh cảnh sát bắt cướp trong phim, cô nuốt nước miếng: “Thôi được rồi! Trừ khi anh đồng ý với ba điều kiện của tôi, nếu không tôi sẽ không đi.”

Cung Dạ Tiêu đã quên ba điều kiện đó của cô từ lâu rồi, anh hắng giọng: “Tôi chỉ đồng ý một điều, nếu em không đồng ý, tôi tuyệt đối sẽ không chạm vào em!”

Trình Ly Nguyệt nhìn anh ngờ vực, hỏi: “Thật chứ? Anh không lừa tôi chứ!”

Cung Dạ Tiêu đứng dậy, dáng người cao lớn tạo cảm ra vô cùng áp lực, đôi mắt sâu hun hút của anh nhìn thẳng vào cô: “Trừ khi em chủ động lên giường của tôi, khi đó tôi sẽ không khách sáo!”

“Anh yên tâm, việc đó tuyệt đối không bao giờ xảy ra.” Trình Ly Nguyệt ra sức bảo đảm.

“Tôi không tin em.” Anh hừ khẽ một tiếng, làm như thể anh mới là người bị hại.

Điều này khiến cô chỉ biết nhìn anh cạn lời, Cung Dạ Tiêu ôm con vào lòng, đi trước.

Trình Ly Nguyệt gọi điện thoại cho Linda, Linda cũng đang đi ra khỏi nhà, hai người hẹn gặp ở cửa gara ô tô.

Trong một ngôi biệt thự tách biệt, sa hoa nằm ở phía bắc cách trung tâm thành phố không xa, Thẩm Quân Dao đang thưởng thức bữa sáng ngon miệng, bóng dáng Lục Tuấn Hiên cao lớn bước xuống từ lầu hai, chuẩn bị đi làm, Thẩm Quân Dao lập tức mỉm cười ôm lấy cổ anh: “Ông xã, ăn sáng xong rồi hãy đi.”

“Thôi, anh vội lắm, tới công ty rồi ăn.” Lục Tuấn Hiên nói xong liền đẩy cô ra và đi ra ngoài cửa.

Thẩm Quân Dao buồn bã nhìn theo bóng anh, chạy ra: “Tuấn Hiên, trưa em sẽ tới công ty tìm anh, chúng ta cùng ăn cơm nhé!”

“Để xem tình hình, có thể sẽ đi ăn cùng khách hàng.” Lục Tuấn Hiên nói xong, quay đầu lại, mỉm cười an ủi cô: “Được rồi, hẹn buổi tối nhé!”

Thẩm Quân Dao bước tới ôm lấy cổ anh, hôn nhẹ lên má anh: “Tuấn Hiên, anh vẫn chưa nói yêu em đấy!”

“Anh yêu em, bà xã!” Lục Tuấn Hiên lập tức mỉm cười kiểu ứng phó.

“Em yêu anh, ông xã.” Thẩm Quân Dao mỉm cười ngọt ngào, hạnh phúc, khẽ hôn lên môi anh, sau đó mới buông anh ra.

Nhìn xe của Lục Tuấn Hiên lái đi, Thẩm Quân Dao thở dài, sắc mặt trở lên hoang mang, từ khi gả cho Lục Tuấn Hiên, hai năm đầu, họ thực sự rất ân ái mặn nồng, ngày ngày quấn quýt bên nhau, nhưng cùng với quy mô công ty lớn dần lên, thời gian của Lục Tuấn Hiên phần lớn đều dành cho công ty. Khiến cho thời gian anh dành cho cô càng ngày càng ít đi, giống như lúc này, cô đã chuẩn bị bữa sáng nhưng anh vẫn muốn tới công ty mới ăn, hơn nữa, việc anh đi xã giao về muộn cũng thành thường lệ.

Mặc dù cô cố gắng duy trì sự ngọt ngào cần có trong quan hệ vợ chồng nhưng có một số tình cảm cũng sẽ dần dần trở lên nhạt nhòa. Thẩm Quân Dao cắn môi, cảm thấy có dấu hiệu đe dọa, cô nhất định phải giữ chặt lấy chồng mình, không thể để người phụ nữ nào cướp mất.

Trong đầu cô đầu tiên nghĩ tới là Trình Ly Nguyệt trở về và hoàn toàn lột xác, không thể không thừa nhận, cô ta đã không còn là một cô bé ngây thơ, vô tri của bốn năm về trước, cô ta trở lên độc lập, tài giỏi, xinh đẹp, hấp dẫn đàn ông.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.