Tổng Tài Hỏi Vợ: Bánh Bao Làm Mai (Daddy Tổng Tài

Chương 447




Bên dưới tập đoàn Lục Thị.

Xe của Trần Hà đỗ ở trước cửa, bà ta mở cửa xe ra, dáng vẻ không còn cao ngạo như bình thường nữa. Bà ta khoác túi, phớt lờ mọi ánh mắt của nhân viên trong công ty đang nhìn mình. Cậy làm mẹ của tổng tài tập đoàn Lục thị, nên lần nào đến đây Trần Hà cũng được đám nhân viên nữ ân cần tiếp đón, lấy lòng, nịnh nọt, tung hô lên tận trời.

Chẳng qua một số nữ nhân viên muốn lấy lòng bà ta, sau đó thử xem có cơ hội tiếp cận con trai bà ta hay không thôi. Dù sao thì trong công ty vẫn luôn lan truyền tin tức Lục Tuấn Hiên và vợ sắp ly hôn, cộng thêm mỗi lần Trần Hà nói chuyện với nhân viên nữ thì bà ta đều thể hiện sự mong muốn có cháu trai.

Nếu có thể sinh một đứa con cho nhà họ Lục thì chắc chắn sẽ được xem trọng.

Trần Hà lên đến phòng làm việc của con trai. Lúc này ngoại trừ chút sợ hãi còn sót lại sau chuyện vừa rồi thì trong lòng bà ta còn rất hối hận. Thân phận hiện tại của Trình Ly Nguyệt cao quý biết bao! Quả thực bất kỳ thiên kim tiểu thư nào cũng không thể sánh bằng, cô ta là người độc nhất vô nhị.

Gần đây, vì chuyện thuế má của công ty mà Lục Tuấn Hiên bận không dứt ra được. Lúc này, hắn còn đang đau đầu vì mấy văn kiện không có cách nào thông qua.

Bỗng bên ngoài vang lên tiếng gõ cửa, hắn đang không vui mà trợ lý lại đến làm phiền hắn vào lúc này. Nhưng hắn liền nhìn thấy mẹ mình đi từ bên ngoài vào, hắn bất ngờ: “Mẹ, sao mẹ lại đến đây?”

“Tuấn Hiên, công việc dạo này thế nào? Chuyện thuế mà còn chưa xử lý được sao?” Trần Hà lập tức lo lắng hỏi.

Lục Tuấn Hiên cũng không giấu bà ta: “Vâng, vẫn còn phải nhờ vả vài chỗ, sao mẹ lại có thời gian đến đây?”

Trần Hà ngồi trên sofa, nhận lấy tách trà từ tay trợ lý, bà ta uống một ngụm để bình tĩnh lại, sau đó ngẩng đầu nói với Lục Tuấn Hiên: “Tuấn Hiên, con có biết mẹ của Trình Ly Nguyệt là ai không?”

Trước kia quan hệ giữa bà và Trình Ly Nguyệt vẫn luôn không tốt, bà ta không quan tâm đến bất cứ chuyện gì của Trình Ly Nguyệt. Nhưng lúc này bà ta mới cảm thấy hối hận, bà ta thật sự phải thăm dò thêm.

Lục Tuấn Hiên cau mày: “Mẹ, sao mẹ lại tò mò chuyện này?”

“Rốt cuộc con có biết không hả?”

Lục Tuấn Hiên lắc đầu: “Mẹ của Trình Ly Nguyệt sinh cô ta được mấy tháng liền biến mất, đến Trình Ly Nguyệt cũng không biết thì làm sao con có thể biết được chứ?”

“Nhưng mẹ biết.” Trần Hà lập tức trả lời.

Lục Tuấn Hiên hơi cau mày, ngạc nhiên nhìn mẹ hắn: “Mẹ biết ư? Sao mẹ lại biết được?”

Trần Hà chỉ có thể giấu con trai, chuyện xấu hổ hôm nay của bà ta, nhất định không thể bất cứ người nào biết, dù là con trai của bà ta thì cũng không được biết.

“Hôm nay chẳng phải mẹ đã nói muốn đi may hai bộ quần áo mùa hè sao! Lúc đến tiệm may cao cấp mà mẹ vẫn hay đến thì gặp phải Trình Ly Nguyệt và mẹ cô ta.”

“Thật sao? Cô ấy thật sự đã tìm được mẹ rồi? Mẹ cô ấy là ai?” Lục Tuấn Hiên cũng rất tò mò.

Trần Hà liếc cánh cửa đã được trợ lý đóng lại, giống như sợ người khác nghe được lời bà ta nói vậy.

“Mẹ, mẹ mau nói mẹ của Trình Ly Nguyệt là ai đi?” Lục Tuấn Hiên có một dự cảm, chắc chắn người đó không phải người tầm thường!

Trần Hà thở dài: “Sớm biết cô ta có bà mẹ như vậy, thì năm đó không nên để hai đứa ly hôn, nếu không ly hôn thì nhà mình có thể kết thông gia với hoàng thất rồi.”

“Người trong hoàng thất?” Lục Tuấn Hiên lập tức sửng sốt: “Cô ta là người trong hoàng thất?”

“Mẹ cô ta là đương kim công chúa, cô ta là con gái riêng của công chúa, mà bác cô ta chính là đương kim tổng thống.” Trần Hà nói xong, lại hối hận thở dài một tiếng.

Lục Tuấn Hiên trợn tròn mắt, kinh ngạc đến sững người, cái gì? Mẹ của Trình Ly Nguyệt là đương kim công chúa?

“Mẹ, có phải mẹ nhầm lẫn gì chăng?” Lục Tuấn Hiên nghi ngờ.

“Làm sao mẹ có thể nhầm được? Mẹ cũng mong là mẹ nhầm lẫn đây, nhưng chuyện này do chính miệng chủ tiệm nói cho mẹ, vị phụ nhân mà Trình Ly Nguyệt gọi là mẹ kia chính là đương kim công chúa.”

Lục Tuấn Hiên lập tức cắn môi, hối hận mà nheo mắt lại: “Lúc trước đúng là con không nên ly hôn cô ta, nếu năm đó con cố gắng giúp cô ta tìm mẹ, nói không chừng đã có thể tìm thấy rồi.”

Từ sau khi biết thân phận của Trình Ly Nguyệt, cuối cùng Trần Hà cũng không dám chọc vào Trình Ly Nguyệt nữa. Trái lại bà ta cảm thấy bây giờ Trình Ly Nguyệt đã cao không thể với nổi.

“Ai biết được cô ta là con của công chúa đâu? Nếu hai đứa không ly hôn, không chừng bây giờ cô ta cũng sinh cho mẹ cháu trai rồi.” Trần Hà ảo tưởng nói.

“Mẹ yên tâm, con cảm thấy con vẫn còn cơ hội theo đuổi Trình Ly Nguyệt. Con đã nhìn thấy hết tình cảm mà cô ấy dành cho con năm đó. Chúng con yêu nhau say đắm, con không tin trong lòng cô ấy không còn hình bóng của con nữa.”

Trần Hà lập tức cố gắng nhớ lại chuyện xưa, dáng vẻ yêu đương say đắm của con trai mình và Trình Ly Nguyệt năm đó khiến bà ta vỗ đùi nói: “Đúng, con trai, mẹ ủng hộ con theo đuổi Trình Ly Nguyệt, nếu con có thể khiến nó quay về bên cạnh rồi tái hôn, vậy thì nhà chúng ta sẽ trở thành thông gia của hoàng thất rồi.”

Gần đây, bởi vì chuyện thuế má nên Lục Tuấn Hiên phải đi nhờ vả quan hệ khắp nơi, hắn đã thấy phiền chán lắm rồi, hắn nghĩ, nếu hắn có thể có một người vợ có thân phận cao quý như Trình Ly Nguyệt, chỉ cần nói một tiếng với ngài tổng thống thì mọi khó khăn của hắn đều được giải quyết rồi.

“Vâng, con sẽ tìm cơ hội.” Vốn dĩ Lục Tuấn Hiên vẫn còn lưu luyến Trình Ly Nguyệt, bây giờ hắn lại càng chắc chắn muốn theo đuổi lại Trình Ly Nguyệt.

Trong tiệm may.

Trình Ly Nguyệt và Tịch phu nhân chọn vài bộ quần áo rồi tiếp tục đi dạo phố. Trình Ly Nguyệt cũng gạt bỏ tâm trạng không vui, cùng mẹ đến một quán trà chiều được bài trí tao nhã, phẩm trà, hàn huyên chuyện thường ngày của hai mẹ con. Cuộc hẹn vô cùng có ý nghĩa.

Sáu giờ tối, Trình Ly Nguyệt gọi điện về nhà nói tối nay không về ăn cơm, xe của cô vẫn để ở nhà họ Tịch, định quay về nhà họ Tịch ăn cơm rồi mới về nhà.

Trình Ly Nguyệt gọi điện cho Cung Dạ Tiêu. Tối nay có tiệc xã giao bên ngoài nên hắn ăn tối xong sẽ đến nhà họ Tịch đón cô, vì hắn không yên tâm để cô đi một mình. Từ lúc chuyện của Cung Muội Muội xảy ra, hắn luôn đặt ăn nguy của người nhà lên hàng đầu.

Thành phố X, một thành phố cờ bạc nổi tiếng, đồng thời cũng là nơi duy nhất được nhà nước cho phép công khai đánh bạc. Lúc này, ở một sòng bạc xa hoa, khách chơi ngồi kín hết các bàn đặt cược. Muốn đến nơi này đánh bạc, ít nhất cũng phải có một tỷ đô la Mỹ trở lên.

Nơi đây, thu hút không ít thiếu gia nhà giàu đến đây tụ họp. Có thể đến đây đánh bạc cũng là một chuyện vô cùng vẻ vang, mà đánh bạc có thể kiếm tiền rất nhanh chóng. Chỉ cần có may mắn, giá trị con người có thể tăng vọt trong một đêm. Đây cũng là thiên đường của những kẻ tham lam.

Thế nhưng, trên bàn đánh bạc, có kẻ giàu có cũng có kẻ nghèo hèn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.