1944.
Buổi chiều, Trình Ly Nguyệt đối với việc gặp phải Lục Tuấn Hiên cảm thấy kinh tởm rất lâu, còn bây giờ, trên tay cô lại đang thiết kế nhẫn kim cương của Thẩm Quân Dao, cô cảm thấy thật châm biếm.
Chiều tối khoảng sáu giờ, cô lái xe thể thao về Cung gia, thực ra cô không muốn đến đây đâu, nhưng con trai cô lại ở đây, cô còn đi đâu được? Con trai ở đâu thì cô ở đấy!
Lâu đài Cung gia ở trong rừng, giống như cung điện vách vàng huy hoàng vậy, đèn đóm sáng rực, cả khu rừng đều toát ra phong cách quý tộc.
Khi Trình Ly Nguyệt bước vào trong, một thân hình nhỏ vội vàng ào đến, một giây sau ôm chặt eo cô, giọng nói ngọt ngào của nhóc con gọi cô, “Mami, mami, mami về rồi!”
Trình Ly Nguyệt ngồi xổm xuống, ôm cậu nhóc vào lòng, đôi môi đỏ hôn một chặp lên khuôn mặt nhỏ của nhóc, cảnh tượng yêu thương của mẹ con đều lọt vào tầm nhìn của một thân hình tao nhã lạnh lùng đứng ở cầu thang lầu hai, ánh mắt Cung Dạ Tiêu phức tạp nhìn chằm chằm người phụ nữ vừa về đến, hiện lên vẻ suy tư khó hiểu.
Anh hoàn toàn không hề nghĩ rằng, năm ấy anh lên giường với một người phụ nữ đã có chồng, sau này khi về đây, lại nhặt lại bộ hồ sơ đó xem, hóa ra, vào cái đêm anh ngủ cùng cô, cô vẫn chưa ly hôn, cô ly hôn vào đúng một tuần sau đêm hai người ngủ cùng nhau.
Điều này khiến anh nghi ngờ, năm ấy cô ly hôn có phải có liên quan đến việc anh lên giường cùng cô năm đó.
“Tiểu Trạch, con lên lầu hai chơi đồ chơi của con trước, ta và mami con có chuyện phải nói.” Cung Dạ Tiêu cất giọng trầm khàn, ánh mắt nhìn chằm chằm người phụ nữ nhìn về phía anh một cách khó hiểu.
Trình Ly Nguyệt ngẩng đầu, nhìn người đàn ông đẹp như trong tranh bước ra này, cau mày, anh ta lại muốn bàn về quyền nuôi dưỡng con trai với cô à?
“Mami, baba hôm nay mua cho con rất nhiều đồ chơi nhé! Có rô bốt, máy bay điều khiển từ xa và xe tăng mà con yêu thích nữa!” Nhóc con hào hứng nói.
Không ngờ rằng gương mặt của mami đại nhân tối sầm lại nhìn cậu, cậu lập tức im miệng, nhìn mami với ánh mắt ấm ức vô tội, phúng phính má nói, “Không phải con đòi đâu, là baba mua cho con đó, mami đừng có giận nhé!”
Trình Ly Nguyệt ngước đầu liếc về phía người đàn ông đang đi đến, “Trẻ con từ nhỏ là không được quá nuông chiều, không thể con nó muốn gì là mua ngay món đó cho nó, cho là anh có tiền đi cũng không được dạy hư con tôi như vậy.”
Cung Dạ Tiêu nhướng mày, người phụ nữ này có ý kiến với anh nhiều đến thế?
“Tôi nuông chiều con trai tôi chẳng lẽ không được sao? Cung Dạ Tiêu phản bác.
“Quan điểm giáo dục của chúng ta phải thống nhất, nếu không, sự giáo dục mấy năm nay của tôi đều đổ sông đổ biển cả.” Trình Ly Nguyệt tự tin nói.
Cung Dạ Tiêu cắn đôi môi mỏng, nhìn về nhóc con nói, “Đi lên trên chơi trước đi! Ta phải bàn với mami con về vấn đề giáo dục con.”
“Baba, mami, hai người không được cãi nhau nhé! Còn nữa, con sẽ rất ngoan mà!” Nhóc con có chút lo lắng nói, sợ vì vấn đề của mình mà ba mẹ lại cãi nhau.
“Yên tâm, baba sẽ nói chuyện đàng hoàng với mami con, sẽ không cãi nhau đâu.”
“Baba hứa với con rồi nhé, baba sẽ yêu mami, baba sẽ nhường nhịn mami.” Nhóc con lập tức lấy lời đảm bảo của anh ra nhắc lại.
Gương mặt anh tuấn của Cung Dạ Tiêu có chút đơ, chuyện này chỉ mình anh và con trai biết là được rồi, cũng không nhất thiết phải cho cô ta biết mà.
Đôi tai của Trình Ly Nguyệt thực sự đủ thính để nghe thấy, anh ta bảo đảm với con trai là sẽ yêu cô? Tên này có mặt dày quá không thế, mới biết nhau có mấy ngày mà? Anh ta đã uy hiếp cô mấy lần rồi, lại còn muốn kiện cô ra tòa, đây là phương thức yêu của anh ta à?
Nhóc con sau khi lên lầu, sắc mặt Cung Dạ Tiêu nhìn cô có chút căng thẳng, “Tôi đồng ý với con trai là sẽ đối tốt với cô, nhưng tiền đề là cô phải ngoan ngoãn nghe lời, không chọc điên tôi.”
Trình Ly Nguyệt hứ một tiếng, “Ai cần anh yêu tôi đâu, tôi không thiếu đàn ông yêu.”
Câu này khiến anh ta đột nhiên sa sầm nét mặt, anh cười lạnh lùng, “Cô dĩ nhiên không thiếu, đã gả làm vợ người ta rồi còn đi lung tung qua tình một đêm, tôi thấy cuộc sống cô cũng ung dung quá nhỉ.”
Trình Ly Nguyệt trợn mắt nhìn anh ta, “Anh điều tra tôi?”
“Lục Tuấn Hiên là chồng trước của cô?” Cung Dạ Tiêu nhíu mắt hỏi.
Lục Tuấn Hiên là người Trình Ly Nguyệt không muốn nhắc đến nhất, vì cứ nhắc đến anh ta, cô lại thấy kinh tởm mắc ói, cô nghiến răng nói, “Đúng đấy, thì đã sao? Có liên quan gì đến anh sao?”
Cung Dạ Tiêu cau mày, giọng châm biếm vang lên, “Vậy sao? Vậy sau khi cô lên giường với tôi, một tuần sau tại sao lại ly hôn với anh ta? Thật không liên quan đến tôi?”
Tim Trình Ly Nguyệt thắt lại, đến cái này anh ta cũng điều tra rồi sao? Tên này phải vạch nỗi đau của cô ra mới được sao?
“Anh có thể yên tâm, tôi và Lục Tuấn Hiên ly hôn không hề liên quan đến anh.” Trình Ly Nguyệt cắn răng phản biện.
Ánh mắt Cung Dạ Tiêu nhìn cô phức tạp, anh không tin lời của cô ta, nhưng mà, điều này không quan trọng, anh cười nhạt, “Chẳng lẽ cuộc hôn nhân trước cô đã từng có hành vi ngoại tình, bị chồng cũ của cô bắt được? Nên cô mới tay trắng rời khỏi, ngay cả mười lăm phần trăm cổ phần của ba cô ở tập đoàn Lục Thị cũng tặng cho Lục Tuấn Hiên?”
Trình Ly Nguyệt giận phát điên, tên này quả nhiên kiểm tra chuyện năm xưa của cô không chừa gì cả.
Chết tiệt mà, chuyện đó đúng là có quan hệ trực tiếp với anh ta thật, nhưng bây giờ cô không muốn nhắc đến chuyện này nữa, cô quay mặt đi, nói “Tôi không muốn nhắc đến chuyện của tôi, cũng phiền anh sau này đừng tùy tiện tìm hiểu chuyện của tôi.”
Cung Dạ Tiêu nhíu mắt, trong lòng dấy lên cảm giác khó chịu, đồng thời, còn có một cảm giác bực bội rất mãnh liệt.
Nói vậy, cô và Lục Tuấn Hiên làm vợ chồng nửa năm, xảy ra rất nhiều chuyện, hoặc là, nếu thực sự không liên quan đến anh, vậy mà cô ta lại bị nhà họ Lục đuổi ra khỏi nhà trắng tay vậy, chẳng lẽ cô ta có dang díu với người đàn ông khác? Ngủ chung với không chỉ một mình anh ta?
Ánh mắt Cung Dạ Tiêu đanh lại, dưới đáy mắt sượt qua một tia nguy hiểm, lạnh giọng nói, “Trình Ly Nguyệt, tôi cảnh cáo cô, nếu đã sinh con cho tôi, cuộc sống riêng tư của cô tốt nhất nên sạch sẽ chút.”
Trình Ly Nguyệt đanh mặt, quay về thực tại, khuôn mặt đỏ lựng, nổi giận phản bác, “Cuộc sống cá nhân của anh mới không sạch sẽ.”
“Tôi không hi vọng con trai tôi có một người mẹ không biết kiểm điểm, ảnh hưởng cuộc sống của nó.” Giọng nói lạnh lùng mỉa mai lại phát ra từ giọng anh ta.
Khuôn mặt xinh xắn của Trình Ly Nguyệt đỏ như gấc, cảm xúc cũng rất kích động, tên này dựa vào đâu mà nói cô không biết kiểm điểm? Được thôi, cho là cô không biết tự kiểm điểm đi, vậy thì có quan hệ gì với anh ta chứ?
“Cuộc sống của tôi tự tôi làm chủ, anh không có tư cách chen vào.” Trình Ly Nguyệt không muốn nói thêm nữa, chỉ có thể nói như thế, tuy ngực rất nặng nề, nặng nề đến nỗi cô sắp ngạt hơi rồi.
Đột nhiên, tên nào đó nổi giận như trời giông sấm chớp bão bùng, cô vậy mà lại thành công khiến cho Cung Dạ Tiêu giận điên người.
“Cô dám đi dụ dỗ đàn ông khác thử đi.” Tiếng cảnh cáo dữ dằn buông ra.
Trình Ly Nguyệt giật mình lập tức né khỏi mặt anh ta, đi lùi vài bước, nhìn người đàn ông không biết vì lý do gì nổi giận này, cô cũng lười quan tâm tiếp, chỉ tằng hắng một tiếng, “Không nói với anh, tôi đi chơi với con trai đây.”
Nhìn người phụ nữ đi lên lầu, Cung Dạ Tiêu giật mạnh cúc áo trước ngực, cả người nóng bừng khó chịu, là do bị chọc tức.
Đợi đến khi anh phản ứng được lý do tại sao anh nổi giận, gương mặt anh tuấn bàng hoàng, chết tiệt mà tại sao đụng trúng người phụ nữ này tính khí anh trở nên cộc cằn đến thế?