"Y nhung sao cậu không dẫn tiểu Y theo" Triệu Tuệ An nắm tay tiểu Anh vừa đi vừa hỏi
" Hazz con bé nó quấn ba như sam vậy đó , còn không cho mình ngủ cùng nữa cơ" Hoàng Y
Nhung buồn hiu nói
" Hazz con bé nó quấn ba như sam vậy đó , còn không cho mình ngủ cùng nữa cơ" Hoàng Y. Nhung buồn hiu nói
" Haha cậu thật dỡ, tiểu Anh tối nay con có muốn ngủ với ba không ?" Cô ngồi xuống nhìn tiểu Anh hỏi
Tiểu Anh nhìn cô thật lâu nhớ lại lời lúc ở nhà Triệu Tuệ An nói
"Dạ không , tối nay con ngủ một mình , con đã lớn rồi " tiểu Anh nói
"Haha...haha" Triệu Tuệ An cười đến nỗi chảy cả nước mắt
" Tuệ An không phải cậu nói tiểu Anh quấn ba sao? sao bây giờ lại thế ?" Hoàng Y Nhung liền. hỏi
"Thật sự không thể phủ nhận được mình rất thông minh"
"Là sao?"
"YY nhà cậu có phải rất thích Kiến Văn nhà tôi sao?"
"Ừ, rồi sao?"
"Cậu về nằm xuống giường suy nghĩ đi , haha tiểu Anh mẹ dẫn con mua đầm nha để chủ nhật Minh Nhân qua chơi " Triệu Tuệ An mặt rạng rỡ dắt tiểu Anh đi lựa đầm còn Hoàng Y Nhung đứng gõ gõ đầu suy nghĩ
Hoắc Kiến Vũ về nhà đã hơn 8h tối , bước vào phòng thì thấy 3 mẹ con ở trên giường, Triệu Tuệ An đang dò bài cho tiểu Văn còn tiểu Anh thì nằm trong lòng cô xoay xoay chiếc nhẫn cưới trên tay cô
" Aaaaa Ba , ba mới về" tiểu Anh mừng rỡ khi thấy anh liền rời khỏi người cô chạy lại ôm cổ
anh
"Ba mới đi làm về"tiểu Văn nói
"Ừ, đã học xong chưa ?" Anh xoa đầu tiểu Văn
" Dạ rồi , mẹ đang dò lại"
"Tiểu Anh đi xuống khỏi người ba , người của ba rất dơ" Triệu Tuệ An nói
Tiểu Anh nghe Triệu Tuệ An nói mà nhớ lại lời lúc trưa , con bé rời khỏi người anh đi lại
ôm lấy đùi cô
Hoắc Kiến Vũ bị bắt ngờ trước hành động của tiểu Anh , anh đi vào nhà tắm mà đầu cứ suy nghĩ về hành động của cô công chúa nhỏ.
Hoắc Kiến Vũ bước ra thì thấy tiểu Văn đang rơi xuống giường về phòng ngủ của mình
"Ba mẹ ngủ ngon , tiểu Anh ngủ ngon"
" Anh 2 chờ em với " Tiểu Anh cũng lồm cồm bước xuống
"Tiểu Anh con đi đâu vậy ?" Hoắc Kiến Vũ ngạc nhiên
"Con về phòng mình ngủ , con buồn ngủ rồi"
" Hả ..." Hoắc Kiến Vũ mở mắt to ra còn Triệu Tuệ An ôm bụng cười .
Tiểu Văn dẫn tiểu Anh ra khỏi phòng rồi đóng cửa lại
" Bà xã tiểu Anh bị sao sao?"
" Haha , em đâu biết "
"Sao con bé hôm nay không đòi ngủ với mình"
" Em không biết , haha" Cô cười lăn ra giường
" Em bày trò gì phải không?"
" Trò gì cơ? Ông xã em muốn sinh thêm đứa nữa" Cô ngồi dậy ôm cổ anh
" Thôi , không sinh , em nghén anh rất sốt"
Nhưng em muốn sinh nữa , thêm một đứa nữa đi anh"
" Lỡ là con gái giống hệt như tính tiểu Anh thì sao?"
"Em có cách trị mà , không phải tiểu Anh bây giờ ngủ riêng rồi sao?"
" Bà xã nói anh nghe , em đã làm gì tiểu Anh"
"Hazz tương lai anh phải làm xui với Âu tổng rồi"
"Là sao?"
"Anh hỏi nhiều thật đó , bây giờ có sinh con hay không?"cô bắt đầu cọc
" Không sinh nhưng anh sẽ thỏa mãn em" Hoắc Kiến Vũ nói mà đè cô xuống hôn , Triệu Tuệ An bị anh hành cả một đêm gần sáng mới buông tha cho cô đi ngủ.
Triệu Tuệ An nằm xấp xuống giường chiếc chăn chỉ nằm ở ngang lưng, Sáng sớm tiểu Anh đã thức vì nhớ Hoắc Kiến Vũ nên cô đã đi lên phòng.
" Mẹ , mẹ ơi" tiếu Anh lây lấy người cô
"Ưm...Kiến Vũ để em ngủ " Cô xua tay tiểu Anh ra
"Mẹ ơi , là con tiểu Anh , ba đầu rồi mẹ?"
"Ưmmm" Triệu Tuệ An vẫn quyết tâm ngủ
* Cạch *