Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 955




Chương 955: Giao phó.

Trang Noãn Noãn ở nhà với bà ngoại, cũng chuyển từ biệt thự của Kiều Mộ Trạch trở về nhà, Kiều Mộ Trạch hơi không yên tâm hai bà cháu, liền cho vệ sĩ đến dưới tầng của khu để bảo vệ, bắt kỳ một paparazzi nào cũng không được bỏ qua.

Trang Noãn Noãn ở cùng với bà ngoại, trải qua những ngày bình thường và yên tĩnh, mà, gần đây cô cùng thường đi dạo cùng với bà ngoại, đi mua thức ăn, đi dạo siêu thị.

Tâm trạng của bà dạo gần đây cũng rất tốt, nhìn qua thì tinh thần rất tốt, mà lúc buổi chiều sau khi ăn xong cơm, bà cũng thích hẹn mấy người chị em, đi công viên chơi bài, một ngày thua máy nghìn, bà cũng rất vui.

Trong khoảng thời gian này Trang Noãn Noãn, cũng không bận rộn bất cứ công việc liên quan đến âm nhạc nào, cô không muốn mắt đi công việc mà cô yêu thích nhất, cho dù sau này cô không được nỗi tiếng, thì cô chỉ cần yên tâm làm âm nhạc của cô là được rồi.

Hai bài hát mới của cô cũng đã phổ nhạc xong rồi, chờ có thời gian đi phòng thu âm thử hát.

Bây giờ, cô cũng đang chờ tòa tuyên án bản án của Kiều Huy Dương những người nên trả giá, thì bắt buộc phải trả giá, mặc dù cho dù bọn họ trả giá rồi, cũng không thể đổi lại được tính mạng cho ba mẹ cô, nhưng ít nhất có thể an ủi họ!

Sáng sớm, Trang Noãn Noãn nhận được điện thoại của Lam Sơ Niệm đã lâu không liên lạc, hai người hẹn nhau đi uông trà chiêu, cũng đi gặp mặt nhau, tâm sự vê những chuyện gần đây.

Hai người đều ăn mặc vô cùng đơn giản, ngồi trong phòng riêng, cũng không bị làm phiền bởi bắt kỳ ai, hai người đều đang tâm sự về những chuyện sảy ra gần đây, cũng cảm thấy vui mừng thay cho nhau.

Trang Noãn Noãn cũng thay cô vui vẻ, cuối cùng cũng tìm được người mà mình thích, mà người này, vẫn luôn âm thầm bảo vệ ở bên cạnh cô.

“Sơ Niệm, mình chúc phúc cho hai người.” Trang Noãn Noãn cũng thay cô cảm thấy vui.

“Ừm! Sau này tên của mình sẽ phải sửa lại rồi, mình sẽ sống cùng với ba mình.” Lam Sơ Niệm nói.

Lam Sơ Niệm cũng vui vẻ thay cậu ấy, cuối cùng, hung thủ giết hại ba mẹ cô cũng bị pháp luật trừng trị, cậu áy và Kiều Mộ Trạch ở bên nhau, hạnh phúc ngọt ngào.

Hai chị em nói chuyện 1 buổi chiều, dốc bầu tâm sự với nhau, tâm trạng cũng trở nên tốt hơn rồi.

Lúc chạng vạng tối, Kiều Mộ Trạch lái xe đến đón Trang Noãn Noãn, thuận tiện đưa Lam Sơ Niệm đưa về nhà.

Tối nay Kiều Mộ Trạch sẽ đưa cô và bà ngoại ra ngoài ăn cơm, Trang Noãn Noãn đã đồng ý rồi, chỉ là bà ngoại không muốn ra ngoài cho lắm, bà không quen đi đến những nhà hàng cao cấp kia, chỗ đó sẽ khiến bà cảm thấy.

không được tự nhiên.

“Noãn Noãn, cháu và Mộ Trạch đi đi! Trong nhà còn đồ ăn, bà tự mình nâu một chút ăn là được rôi.”

955-1-daddy.jpg

Điều này lại khiến Trang Noãn Noãn đỏ mặt, cô rất muốn nói cho bà ngoại, mặc dù cô và Kiều Mộ Trạch ở cùng nhau 3 tháng rồi, nhưng cô và anh đều tôn trọng lẫn nhau.

Nhưng mà, cô nghĩ một chút, cũng không cần cố ý nói ra, dù sao thì, cô và anh đã ở bên nhau rồi, loại chuyện này, cũng nên thuận theo tự nhiên thôi!

Trang Noãn Noãn xuống tầng, cửa sổ ghế lái hạ xuống, ánh mắt của Kiều Mộ Trạch hơi kinh ngạc nhìn về phía cô: “Bà ngoại không củng xuống với em à?”

“Bà nói, bà không thích ăn ở bên ngoài, bà muốn ăn ở nhà, chúng ta đi thôi!” Trang Noãn Noãn mở cửa xe chỗ ghế phụ ra ngồi vào.

Kiều Mộ Trạch gật đầu: “Mai anh sẽ mua thêm chút thức ăn mang về nhà, làm chút đồ ăn ngon ở nhà.”

Trang Noãn Noãn thấy anh vẫn nghĩ cho bà ngoại, trong lòng ấm áp, cô đáp 1 tiếng.

Kiều Mộ Trạch lại đổi nhà hàng, trước đó anh đặt một nhà hàng kiểu Trung Quốc cao cấp, nhưng lần này, anh đổi thành kiểu nhà hàng Tây lãng mạn.

Ngồi trong nhà hàng, sau khi gọi xong món, Trang Noãn Noãn nâng cằm, dưới ánh đèn, khuôn mặt nhỏ nhắn có vẻ như có tâm sự.

“Sao vậy? không vui sao?” Kiều Mộ Trạch đưa tay ra, nắm lấy bàn tay nhỏ của cô.

Trang Noãn Noãn lắc đầu, mím môi cười: “Không phải, chỉ là gần đây xảy ra nhiều chuyện như vậy, có chút cảm khái mà thôi.”

“Ngày mai anh muốn đưa em về gặp ba mẹ anh, em bằng lòng không?” Kiều Mộ Trạch nắm chặt lấy tay của cô, trong ánh mắt lộ ra mong đợi.

Trang Noãn Noãn lập tức khẩn trương nuốt nước bọt: “Ngày mai sao?”

Cô đúng là 1 chút tâm lý chuẩn bị cũng không có, còn nhớ những lời mà lần trước bác Kiều nói với cô, còn có cái thẻ trong tay cô, cô nhất định phải trả lại cho bác ấy.

“Ngày mai, anh đã hẹn với mọi người trong nhà, sẽ mang em về ăn cơm trưa.” Kiều Mộ Trạch trầm giọng nói.

Trang Noãn Noãn căn môi đỏ nói: “Hai bác sẽ chấp nhận em sao?”

Kiều Mộ Trạch đưa tay vuốt đầu của cô nói: “Yên tâm! Ba mẹ anh chắc chắn sẽ chấp nhận em, anh thích em, ba mẹ anh cũng không có bắt kỳ ý kiến gì.”

Trang Noãn Noãn gật đầu: “Được, em về với anh.”

Ăn xong bữa tối, hai người lái xe đến một con đường ở ven biển để đi dạo, chỗ đó có 1 chỗ đi dạo vô cùng yên tĩnh.

Kiều Mộ Trạch cùng cô đi trên hàng lang được lát bằng gỗ, Trang Noãn Noãn đi cùng với anh, thưởng thức cảnh biển không điểm cuối, tâm trạng tự nhiên tốt hơn một chút.

Dưới ánh đèn màu vàng cam, xung quanh không có người, Trang Noãn Noãn đang dựa lưng vào lan can, cô có chút xấu hổ ngẳng đầu lên, anh dịu dàng ôm lấy eo cô, khuôn mặt đẹp trai dựa lại gần.

Trang Noãn Noãn có chút khẩn trương nhắm mắt lại, dưới mí mắt mỏng như cánh ve ấy dường nhưu có thể cảm nhận được con ngươi cô đang hoảng loạn chuyển quanh, vô cùng đáng yêu, nơi Kiều Mộ Trạch hôn đầu tiên chính là mí mắt của cô.

Trang Noãn Noãn đưa tay ôm lấy eo của anh, nụ hôn của anh, vô cùng ôn nhu, không có chút khí tức xâm lược nào, từng chút từng chút một, chiếm lấy trái tim của cô.

Trang Noãn Noãn cũng phối hợp nâng gót chân lên, ôm lấy cổ anh, dưới màn đêm, hai người ôm hôn chặt chẽ.

Một nụ hôn, khiến hai người đều thở hổn hễn, trong ánh mắt Kiều Mộ Trạch rõ ràng viết không đủ, anh còn muốn nhiều hơn nữa, Trang Noãn Noãn không dám nhìn thẳng ánh mắt của anh.

Nhưng cô biết, đêm nay sẽ sảy ra chuyện gì.

“Bà ngoại nói… nếu như em về muộn có thể ngủ nhờ nhà anh một đêm.” Trang Noãn Noãn xấu hỗ nói.

Đáy mắt Kiều Mộ Trạch lập tức nhiễm lên ý cười, anh nhẹ nhàng ôm cô vào lòng: “Được! Vậy em về nhà với anh đi!”

Nói xong, anh giọng nói trầm thấp khàn khàn của anh dán vào bên tai cô: “Đêm nay, chúng ngủ cùng nhau.”

Trang Noãn Noãn chỉ cảm thấy gương mặt xinh đẹp đột nhiên trở nên nóng bỏng, chôn ở trong ngực của anh, không muốn ngắng đầu, sợ để anh nhìn thấy khuôn mặt xấu hổ không thể tự kiềm chế được của mình.

Hai người trở lại trong xe, Kiều Mộ Trạch nhanh chóng lái xe đi vào con đường về thẳng biệt thự của anh, Trang Noãn Noãn cảm nhận dáng vẻ vội vàng háp tấp của anh, có chút buồn cười, lại nhịn xuống.

Đại khái, loại chuyện này, cũng chỉ có cô mới có thể cảm nhận được!

Kiều Mộ Trạch cũng thay đổi dáng vẻ cao lãnh cắm dục lúc bình thường, giờ phút này, anh không chút nào che giấu, thể hiện suy nghĩ của anh 1 cách vô cùng rõ ràng, anh muốn cô, đã không thẻ lại nhịn thêm được nữa.

Đêm nay, anh sắp điên cuông vì cô.

Xe thể thao dừng ở cửa chính biệt thự, Kiều Mộ Trạch bước xuống xe, Trang Noãn Noãn cũng mở cửa xuống xe, dọc theo con đường này cô cũng bị lây nghiễm cảm xúc.

của anh, điều này khiến tâm trạng khẩn trương của cô cũng nhẹ nhàng đi 1 chút.

Thế nhưng, vừa mới xuống xe, anh liền tới gần, thân thể cô ở trước cửa lờ mờ tối, bị anh ôm ngang lên, Trang Noãn Noãn nhẹ “a” một tiếng, nhưng cũng bị dọa đến cười thành tiếng.

“Thả em xuống đi!” Cô nhẹ giọng yêu cầu.

“Không thả.” Nam nhân bá đạo trầm giọng nói.

Đèn tự động sáng lên, dọc theo con đường, làm cho biệt thự được chiếu sáng, Trang Noãn Noãn yên tĩnh chôn đầu trong khuỷu tay anh, cô biết, đêm nay cô sẽ không từ chối bắt cứ yêu cầu nào của anh.

Một đêm một đêm quyền luyến, triền miên không dứt.

Sáng sớm, Trang Noãn Noãn mở to mắt, chỉ cảm thấy một thân thể nóng bỏng xát lại gần, cô lập tức nhẹ giọng cầu xin tha thứ, người đàn ông ở phía sau nhẹ giọng cười nói: “Được rồi, chỉ là ôm em thôi, yên tâm ngủ thêm chút nữa đi.”

Khóe miệng Trang Noãn Noãn hiện lên một nụ cười ngọt ngào mà thỏa mãn, gương mặt xinh đẹp phiếm hồng, quay.

người, ôm lấy anh, ở trong ngực anh tìm vị trí thoải mái nhất, ngọt ngào chìm vào giấc ngủ.

Giữa trưa, Trang Noãn Noãn đi siêu thị, Kiều Mộ Trạch đi mua đồ ăn với cô, tối nay hai người phải về nhà anh ăn cơm, vậy nên, Trang Noãn Noãn cần phải chuẩn bị 1 chút đồ ăn cho tủ lạnh trong nhà, như vậy thì bà ngoại không cần phải đi mua đồ ăn nữa. Bà ngoại thấy cô đi mua đồ ăn về, bà cũng rất vui, vừa hay hôm nay bà cũng mới mày chị em hay chơi thân với nhau đến nhà tâm sự, Trang Noãn Noãn nói với bà chuyện tối nay sẽ đến nhà anh ăn cơm.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.