Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 860




Chương 860: Nữ Chính Quảng Cáo

“Sơ Niệm à, cô ăn ít thôi, đừng để mập lên.” Chu Đào đùa, sau đó lại nghiêm túc nói: “Nhãn hàng đã đưa quảng cáo đến, nên chúng ta phải nhanh chóng tiền hành, hơn nữa bọn họ cũng đã có phương án quảng cáo, lần này trong bốn người các cô phải chọn được một nữ chính.”

“Cái gì? Ý anh là, ba người còn lại chỉ làm nền thôi sao?”

“Về nội dung thì đúng là như vậy, bên nhãn hàng cũng hài lòng với phương án này, cho nên chúng ta không thay đổi được.”

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến nhìn nhau, lập tức có ý tranh đoạt: “Chu tổng, anh cảm thấy trong bốn chúng tôi, ai thích hợp làm nhân vật chính?” Diệp Mạn Ni hỏi thăm dò.

Có muốn họ tự tiến cử mình hay không.

Chu Đào nghiêm túc nhìn họ: “Chuyện này chúng tôi cũng đang cân nhắc, dựa vào lượng fan, danh tiếng, cho nên, sau khi tổng hợp, chúng tôi đã quyết định chọn Trang Noãn Noãn cho lần quay quảng cáo này, dĩ nhiên, nhân vật của các cô cũng rất quan trọng.”

Trong ánh mắt Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến lập tức lộ ra vẻ vô cùng không cam lòng, Lam Sơ Niệm thì mừng thay cho Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn, mình cũng thấy cậu phù hợp nhất.”

Trong chuyện này, Trang Noãn Noãn cũng muốn từ chối, nhưng chuyện này đã rơi vào đầu cô rồi, sao cô có thể cự tuyệt chứ?

“Tôi nhất định sẽ cố gắng.” Trang Noãn Noãn nghiêm túc gật đầu.

Chu Đào nhìn hai cô gái đang tràn ngập oán trách: “Mạn Ni, A Thiền, các cô cũng đừng thất vọng, sau này chúng ta sẽ còn rất nhiều quảng cáo nữa.”

“Chu tổng, không phải anh thấy cô ta là bạn gái Kiều Mộ Trạch nên mới chọn chô ta chứ?” Diệp Mạn Ni bắt mãn nói.

Trang Noãn Noãn ngắn ra, nhìn về phía Mạn Ni: “Mạn Ni, cậu nói cái gì thế?”

Chhu Đào nhìn Diệp Mạn Ni, nghiêm túc nói: “Mạn Ni, Trang Noãn Noãn dựa vào thành tích thực sự tích lũy được, mặc dù các cô không muốn thừa nhận, nhưng Noãn Noãn thực sự được chào đón hơn các cô, cô ấy cũng cố gắng, đây không phải những thứ dựa vào người khác mà có được.”

“Chúng tôi cũng rất cố gắng, nhân khí cộng lại đâu có kém cô ta, Sơ Niệm cũng không kém, sao không chọn Sơ Niệm? Anh cả cậu ấy cũng có giá trị chẳng kém Kiều Mộ Trạch, tôi ủng hộ Sơ Niệm.” Lâm Thiến không muốn cho Trang Noãn Noãn chiếm thế thượng phong.

Lam Sơ Niệm lập tức phẩy tay nói: “Mình không muốn, mình chỉ muốn ở bên Noãn Noãn thôi.”

Chu Đào chỉ có thể vỗ bàn: “Sơ Niệm cũng rất tốt, tôi không hủ nhận, nhưng quảng cáo đã ấn định nhân vật chính là Noãn Noãn, phương án cũng được đưa tới tay các cô rồi, các cô cứ xem đi, nhập vai cho tốt rồi quay.”

Nói xong trợ lý của anh phân quảng cáo cho bốn người.

Chu Đào nói với họ: “Các cô cứ kiên nhẫn xem đi, trừ nội dung, những chuyện khác không cho có ý kiến nữa.”

Trang Noãn Noãn nhìn pương án quảng cáo, thấy kịch bản viết vô cùng chỉ tiết, bọn họ để nữ chính ngâm trong suối nước nóng, bên ngoài bay đến mùi hương của chocolate, cô lập tức phi thân từ suối nước nóng lên, mặc bộ váy đầm thật dài, ống kính tiếp theo sẽ là các chị em của nhân vật chính cùng đi theo mùi hương, chia sẻ chocolate.

Cuối cùng sẽ là hình ảnh bốn người cùng nói chuyện.

Cách quảng cáo này kết hợp với yếu tố kỳ ảo của phương Đông, lại mang đến mỹ cảm của phương Tây.

Đúng là một quảng cáo vô cùng có sức sáng tạo.

Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến có thể tưởng tượng được trong quảng cáo này Trang Noãn Noãn sẽ chói mắt thế nào, mà các cô ta nhất định chỉ trở thành phông nền.

Lam Sơ Niệm cũng cảm thấy quảng cáo này rất sáng tạo, cô nói với Trang Noãn Noãn: “Noãn Noãn, mình mong chờ quá.”

“Được rồi, không còn vấn đề gì nữa thì chiều nay thợ trang điểm sẽ tới cho mọi người thử trang phục, bây giờ tôi đặt phòng ăn, các cô đi ăn với nhau đi!”

Trong phòng ăn ở một nhà hàng thường tới, Trang Noãn Noãn ngồi cùng Lam Sơ Niệm, Lâm Thiến và Diệp Man Ni đầy giận dữ ngồi với nhau ở một bàn khác, lần quảng cáo này chắc chắn sẽ là một lần người ta chế giễu họ không bằng Trang Noãn Noãn.

Trang Noãn Noãnkhoong kiêu ngạo, công ty và nhãn hàng đều cảm tháy cô có thể, cô cũng sẽ cố gắng hoàn thành tốt nhất.

Buổi chiều thử trang phục, Trang Noãn Noãn trang điểm vô cùng hoàn mỹ, mái tóc dài như tơ lựa trải sau lưng, vô cùng xinh đẹp, cô gái trong ống kính nháy mắt đã toát lên vẻ vinh hoa phú quý của một quý bà.

Diệp Mạn Ni thử đồ ở một bên, khi cô ta quay người, nội tâm không khỏi kinh hãi, Trang Noãn Noãn trong mắt cô ta, ngoại trừ việc giả bộ dễ thương, sao có thể còn một mặt này?

Lâm Thiến cũng không cam lòng, nếu trong quảng cáo này cô ta có thể trở thành nhân vật chính, như vậy màn hình lớn trong khắp thành phố này sẽ để hình cô ta, nếu Lâm Thiên Hạo nhìn thấy, nhất định sẽ động tâm!

Đáng tiếc, cơ hội này, lại để Trang Noãn Noãn đoạt mắt.

Trang Noãn Noãn đổi lại bộ quần áo nhãn hàng đưa tới, tơ lụa như trang sức đeo trên người cô, trợ lý giúp cô chỉnh lại một chút, kéo lại xương quai xanh mê người của cô.

Xương quai xanh như tạc từ ngọc, trắng nõn mê người, thật hoàn mỹ.

Trang Noãn Noãn dưới ánh đèn, thực hiện động tác, trong không gian hơn 10 ống kính, cảm giác vô cùng mạnh mẽ.

Cô rất thích hợp với quảng cáo này.

Buổi chiều này, cả bốn người cùng ở lại quay hình, tìm cảm giác ống kính, Lam Sơ Niệm dễ thương lại sexy, Diệp Mạn Ni và Lâm Thiến cũng cố gắng bày một loạt tư thế, ai cũng không muốn chịu thua.

Chừng 4 rưỡi, bốn người cũng có chút mệt, Chu Đào liền chuẩn bị cho họ về.

Cùng lúc đó, tài xé của Lam Sơ Niệm thuận đường tới đón cô, mà cô nhớ ra hình như biệt thự của anh cả cũng ử gần đó, cho nên tiễn Trang Noãn Noãn xong, cô có tễ đi tìm anh.

Trên đường đi, trong đầu Trang Noãn Noãn chỉ tâm niệm một điều, một lúc nữa về, cô phải nói chuyện với Kiều Mộ Trạch về túi xách, lần này tiền quảng cáo không rẻ, chờ cô lấy được tiền liền có thể trả cho anh. Tới biệt thự Kiều Mộ Trạch, Trang Noãn Noãn đã biết mật khẩu, khi đi mua thức ăn cùng anh, Kiều Mộ Trạch đã nói cho cô.

Lam Sơ Niệm vẫy tay tạm biệt cô, cô đẩy cửa đi vào, nhìn gara có 6 chiếc xe của anh, duy chỉ không thấy chiếc xe màu xám tro mà anh vẫn thích đâu, Kiều Mộ Trạch còn chưa về nhà.

Trang Noãn Noãn đi vào phòng khách. Hôm nay cô bận rộn cả một ngày, ánh mắt mải miết với ống kính lâu như vậy, ánh mắt vô cùng mệt mỏi, cô nằm lên sofa, nhắm mắt nghỉ ngơi.

Nhưng không biết lại ngủ quên từ lúc nào.

5 rưỡi, chiếc xe màu xám tro từ từ đi vào, Kiều Mộ Trạch đã về, xe thể thao nhẹ nhàng, không hề đánh thức Trang Noãn Noãn đang say ngủ.

Đáy mắt Kiều Mộ Trạch thoàng qua nụ cười nghiền ngẫm, anh đi tới trước mặt cô, cúi người nhìn cô gái đang ngủ.

Giống như một đứa trẻ con, đôi môi đỏ mọng hơi nhếch, lộ ra hàm răng trắng tinh, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng trẻo như quả trứng, mềm mại như bắm được ra nước.

Muốn tới chạm vào bờ môi căng mọng của cô.

Suy nghĩ như vậy làm Kiều Mộ Trạch không nhịn được cúi người xuống, môi mỏng đụng trên môi cô.

Trang Noãn Noãn bị kích động tỉnh lại, nhìn gương mặt gần mình trong gang tắc, cô trợn mắt, lập tức khoanh tay lại, cảnh giác nhìn anh.

“Anh làm gì?”

Kiều Mộ Trạch nhếch khóe miệng: “Không làm gì.”

Trang Noãn Noãn cảm giác như mình vừa bị hôn, lại không bắt được, chỉ đành cắn môi, bắt đầu nghiêm trang nhìn anh: “Có phải anh lừa tôi không?”

Kiều Mộ Trạch ngồi xuống bên ghế sofa, lười biếng híp mắt nói: “Tôi lừa em cái gì?”

“Cái túi xách kia, quà tôi mua cho Sơ Niệm ấy, rõ ràng là 3 triệu, sao anh lại nói với tôi là 3 vạn, sao anh lại làm thế?”

Trang Noãn Noãn trực tiếp tố cáo.

Kiều Mộ Trạch hơi kinh ngạc, sao cô biết?

“Đúng, tôi mua 3 triệu, giảm giá thành 3 vạn cho em, em phải vui vẻ chứ? Có gì mà oán trách?” Kiều Mộ Trạch nhướng mày.

Trang Noãn Noãn không khỏi nghẹn lại, anh có tiền là chuyện của anh, cô không thể cứ thé lợi dụng anh ta được.

“Tôi không thể lấy, tiền chiếc túi, tôi sẽ trả lại cho anh.” Trang Noãn Noãn trực tiếp nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.