Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 730




Chương 730: Buổi Xã Giao Của Kỷ An Tâm

Các bạn đang đọc tại truyen.one, hãy luôn đọc tại truyen.one để nhóm có nhiều động lực lên nhiều truyện hot nhé! Chúc cả nhà vui khỏe!

Sáng sớm, Kỷ An Tâm chuẩn bị ăn sáng ở nhà, nhưng đến chừng 10 giờ, cô nhận được điện thoại của bộ tài vụ, mới rồi có người ở cục thuế tới điều tra, đã lấy đi toàn bộ báo cáo thuế vụ của năm nay.

“Sao các người lại để họ lấy đi?” Kỷ An Tâm chất ván.

“Kỷ tổng, chúng tôi cũng không còn cách nào khác, họ nhất định muốn điều tra công ty chúng ta, chúng ta cũng không có quyền ngăn cản.” Giám đốc tài chính cũng không biết phải làm thế nào.

“Thuế vụ không có vấn đề gì chứ?” Kỷ An Tâm cần thận hỏi lại, đang êm đẹp, sao cục thuế lại tra đến đầu công ty cô?

“Chắc là không vấn đề đâu.”

“Cái gì gọi là chắc?” Kỷ An Tâm lập tức căng thẳng.

“Bởi vì có vài hạng mục cũ vẫn đang chạy thủ tục, không biết đã làm xong chưa.”

“Số tiền lớn lắm sao?”

“Chắc chừng hai triệu!”

Kỷ An Tâm hít vào một hơi, còn may không tính là quá lớn, nếu thực sự bị cục thuế làm khó, cô cũng có thể lo chu toàn, nhưng cô vẫn có chút nghỉ ngờ hành động lần này của cục thuế.

Trong đầu Kỷ An Tâm lập tức liên tưởng đến một người, Hoắc Minh, không lẽ là ông ta đứng sau làm trò quỷ?

Đến cả bữa trưa cũng không buồn ăn, Kỷ An Tâm lập tức trở về công ty, triệu tập người của bộ tài vụ, xem lại các khoản thuế của công ty, nhìn xem có lỗ hỗng nào không.

Bởi vì trước đây không lâu một vị cao tầng của phòng nội bộ vừa đi, người mới lên chưa được hai tháng, nếu có để lại lỗ hồng gì chắc chắn sẽ trở thành điểm yếu. Kỷ An Tâm có chút nhức đầu, cô không thích là người của cục thuế tới tra sổ, bởi như vậy nhất định sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của công ty.

Nếu truyền ra ngoài, người khác lại tưởng công ty cô trốn thuế không chừng!

“Kỷ tổng, chúng ta có nên làm gì đó không, như là hẹn người của cục thuế ra ăn bữa cơm, nói rõ tình hình chẳng hạn.”

“Không cần, kết toán của chúng ta không có vấn đề thì không cần làm như vậy.” Kỷ An Tâm cũng không thích máy bài đi cửa sau này.

Bởi vì cục thuế đến tra kết toán, nhân viên cả công ty đều bắt an, không còn lòng dạ làm công việc khác.

Khi Kỷ An Tâm đi qua, nghe thấy hai nữ đồng nghiệp đang bà chuyện này, mắt lạnh của cô lập tức quét qua: “Đang thời gian làm việc, bàn chuyện gì? Làm cho xong việc của mấy người đi.”

Các nhân viên lập tức về vị trí cũ, làm việc tử tế.

Kỷ An Tâm trở về pòng, bảo Hướng Nguyệt rót cho một ly café, ` cô cũng báo lại chuyện này cho Kiều Trì, anh cũng sợ hết hồn, vội vàng hỏi chuyện kết toán của công ty.

Kỷ An Tâm trấn an anh, công ty đang kiểm tra, có lẽ sẽ không có vấn đề gì.

Bọn họ đã phải vất vả làm việc ở nước ngoài mới có thể đánh về thị trường trong nước, công ty trong nước cũng đang từng bước ăn nên làm ra, đặc biệt là gần đây, hợp đồng không ngừng, tình hình khả quan, vào lúc này không thể xuất hiện vấn đề gì được. Kỷ An Tâm trấn an một loạt khách hàng, thời gian đã lặng lẽ đến xế chều, cô nhờ ba đón con gái, buổi tối còn phải đi xã giao với vài khách àng.

Một tháng Kỷ An Tâm cũng có vài buổi xã giao thế này, trừ phi đối phương khó trêu vào, nếu không cô đều sẽ để cấp dưới đi, hơn nữa dưới tay cô cũng có rất nhiều nhân viên nữ có thể đói phó được.

Những chuyện này cô không hề ép buộc họ, ngươi tình ta nguyện, cô cũng trả lương rất cao.

Nhưng vị khách tối nay lại là một khách hàng lớn, một công ty ra giá rất cao để cô tới đàm phán với một người về làm tổng giám đốc, người này tính cả trình độ học vấn hay kinh nghiệm đều ở hàng thượng đẳng, người bình thường thực sự mời không nổi, nhưng công ty giới thiệu việc làm là một nơi trung gian, vị tổng tài này cũng động tâm, nếu lấy được khoản giao dịch này, Kỷ An Tâm cũng tha hồ lấy hoa hồng.

Buổi xã giao tối nay có cao tầng của hai công ty, Kỷ An Tâm mang theo 2 cấp dưới tới.

Tới cửa công ty, xe của khách hàng tới đón cô, bởi cô còn phải thương lượng với khách hàng phương án tối nay, tranh thủ đào vị tổng tài kia về.

Khi Kỷ An Tâm vừa lên xe được một lúc, chiếc xe đen cũng chầm chậm xuát hiện ở cửa, người trong xe cũng nhìn thấy cô vừa lên xe.

Hoắc Kỳ Ngang thừa lúc xong việc, muốn cùng cô tới trường học, không nghĩ tới cô lại lên một chiếc xe khác, trong xe còn mơ hồ thấy một người đàn ông.

Hoắc Kỳ Ngang híp mi, nói với vệ sĩ: “Đi theo.”

Vệ sĩ lập tức nhấn ga đi theo chiếc xe kia, một đường đến thẳng nhà hàng, nhà hàng này thuộc dạng sôi động, thích hợp cho một nhóm bạn tới ăn chơi nhảy múa.

Hoắc Kỳ Ngang híp mi, nhìn Kỷ An Tâm xuống xe, cô cùng người đàn ông nọ cười nói, người đàn ông kia vào cửa còn vỗ bả vai cô.

Ánh mắt Hoắc Kỳ Ngang trầm xuống, lửa giận trào dâng, tên đàn ông bắn thỉu kia cũng dám động đến cô?

Đương nhiên Kỷ An Tâm cũng không quá để tâm, bởi người đàn ông này chẳng qua chỉ vỗ vai cô, nhỏ giọng cầu khẩn: “Kỷ tổng, chuyện tối nay có thành hay không chỉ đành dựa vào cô, mong cô cố gắng.”

Kỷ An Tâm gật đầu cười nói: “Tôi sẽ cố gắng hết sức, có điều kế hoạch khi nãy tôi nói, mong anh phối hợp.”

“Đó là tất nhiên, những điều kiện đó đều có thể thương lượng, không thành vấn đề.”

Sau đó cấp dưới của Kỷ An Tâm cũng đến, cùng họ vào một gian phòng được thuê sẵn, chờ vị khách hàng tên Hồ tổng tới, họ đã gọi một bàn thức ăn.

Rất nhanh, vị Hồ tổng kia đã tới, người ngoài bốn mươi, trên người tỏa ra khí thế lãnh đạo, cùng với việc anh ta đã ở vị trí cao nhiều năm, người cũng có vẻ ngạo mạn.

Lạ một điều là vị Hồ tổng này khá nhiệt tình với Kỷ An Tâm, lời Kỷ An Tâm nói, anh ta có vẻ rất xuôi tai.

Một bữa cơm, Kỷ An Tâm đã trổ hết tài xã giao, cô cũng bị cụng mấy ly rượu, vị Hồ tổng này thản nhiên nói, chỉ cần đạt được điều kiện anh ta muốn, anh ta đồng ý nhảy công ty.

Kỷ An Tâm từng bước giúp ông ta đàm phán từng điều kiện, hai bên không có bắt kỳ ý kiến gì, hoàn thành lần gặp mặt này.

Yêu cầu đạt được, Hồ tổng tự nhiên cũng đồng ý.

“Kỷ tổng, lần này tôi thay công ty cô kiếm bộn tiền hoa hồng, cô cũng nên kính tôi một ly chứ?”

“Tất nhiên, Hồ tổng, tôi kính anh.” Kỷ An Tâm kiếm được tiền, dĩ nhiên là vui vẻ.

Hồ tổng là người biết uống rượu, rượu của Kỷ An Tâm đã được cấp dưới cản cho mấy lần, nhưng vẫn uống cùng ông ta bốn cốc bia, một ly rượu vang.

Hai thứ cùng trộn trong dạ dày là một chuyện vô cùng khó chịu, mà tửu lượng của Kỷ An Tâm cũng không tốt, nhưng cho dù đầu có hơi choáng váng, cô cũng phải cố gắng đối phó cho xong.

Giờ phút này Hồ tổng vui vẻ để Kỷ An Tâm uống thêm máy ly nên vẫn chưa muốn đi, ngồi từ 6 rưỡi, uống đền tận 9 rưỡi, bởi vì thời gian đã muộn, Kỷ An Tâm đề nghị về trước, Hồ tổng cũng đã uống đủ, đồng ý ra về.

Kỷ An Tâm vừa đứng lên liền thấy váng đầu hoa mắt, trời đất đảo điên, cô vội vịn vào một nhân viên ở cạnh, nhân viên này lập tức đỡ lấy cô: “Kỷ tổng, cô không sao chứ!”

“Không sao, hơi say một chút.” Kỷ An Tâm nói, cố nén choáng váng đi ra cửa.

Mà lúc này ở đối diện với cửa ra, có một chiếc xa đã dừng ở đây 3 tiếng đồng hồ, người trong xe, cũng đã đợi 3 tiếng.

Anh một mực muốn chờ Kỷ An Tâm đi ra, bởi anh lo lắng cho cô. Nhưng anh cũng không có tư cách can thiệp vào chuyện xã giao của cô, càng như vậy, tim anh càng đau đón.

Thân phận này hạn chế anh làm rất nhiều thứ, như một loại gông xiềng, giam anh lại.

Nếu anh không có thân phận này, anh có thể đường đường chính chính cùng cô đi tiếp khách, xem cô đi tiếp những ai, có bị ức hiếp hay không?

Đợi ba tiếng, Hoắc Kỳ Ngang cuối cùng cũng nhìn thấy Kỷ An Tâm đi ra.

Kỷ An Tâm bảo nhân viên nam gọi xe cho Hồ tổng về, Hồ tổng không quên nắm tay cô: “Kỷ tổng, tối nay tôi vui lắm, cũng rất sảng khoái, mong chúng ta hợp tác vui vẻ.”

“Cảm ơn.” Kỷ An Tâm mỉm cười ứng phó, vô thanh vô tức rút tay về.

Hồ tổng vừa lên xe về, người ở công ty còn lại cũng đi, Kỷ An Tâm để quên túi, cô bảo nhân viên nữ lấy cho mình, còn để nhân viên nam gọi xe cho cô.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.