Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 710




Chương 710: Tham Gia Hội Thao Ba Và Bé

Ngồi trong công ty, đầu Kỷ An Tâm cũng sắp nỗ rồi, cô làm bất kỳ điều gì cũng có thể nhìn thấy đôi mắt cấp dưới dõi theo mình, giống như nhìn động vật trong sách đỏ vậy, chằm chằm.

“Rốt cuộc mấy người đang nhìn cái gì?” Kỷ An Tâm cầm tài liệu, đuổi kịp ánh mắt của hai nhân viên, vặn hỏi.

Hai nhân viên sợ hết hồn, lại cười hì hì, không sợ chết hỏi: “Kỷ tổng, khi nào thì chị trở thành phu nhân phó tổng thống thé!”

Sắc mặt Kỷ An Tâm trầm xuống, nào có cao hứng, chỉ đơn giản là cuồng phong sắp nỗi.

“Các cô còn nói bậy nữa thì nộp đơn từ chức luôn đi.” Kỷ An Tâm tức muốn chết, cắp dưới của cô đang nghĩ gì thế này?

Cái gì mà phu nhân phó tổng thống, cô cần lắm chắc.

Hai nhân viên bị dọa sợ lập tức bụm miệng, hóa ra là Kỷ tổng không thích! Còn tưởng nói những lời này cô sẽ vui chứ!

Nào biết lại là bứt lông sư tử.

Kỷ An Tâm trở về phòng làm việc, thở ra một hơi, ảnh hưởng của Hoắc Kỳ Ngang thời thời khắc khắc bám lấy cô, đơn đặt hàng đến không ngừng, cộng thêm các nhân viên đều khoa môi múa mép.

Cô muốn yên tĩnh cũng không được, mục đích của cô chỉ là cách xa người đàn ông này một chút, nào biết khi không có anh ta ở cạnh, xung cô vẫn là lời đồn đại về anh.

W Mặc dù Kỷ An Tâm không thích nghe, nhưng nhân viên vẫn thích buôn! Trong lúc riêng tư họ vẫn nói về chuyện này, như thế Kỷ An Tâm thực sự sắp trở thành phu nhân phó tổng thỗng đến nơi rồi vậy.

Kỷ An Tâm nhận được điện thoại của cấp trên, Kiều Trị ở bên kia vô cùng ca ngợi cô, mặc dù ở nước ngoài, nhưng họ đã nhận được tin vui ở quốc nội, Kỷ An Tâm lãnh đạo công ty rất tốt.

“An Tâm, hình như tôi nghe nói quan hệ của cô và phó tổng thống rất tốt đúng không?” Lãnh đạo đề cập luôn đến vấn đề này.

Kỷ An Tâm có thể khiển trách nhân viên, nhưng bây giờ, cấp trên hỏi đến vấn đề này, cô cũng không thể bảo ông ta im miệng đi chứ!

“À! Không có chuyện này đâu, tôi không quen anh ta.” Kỷ An Tâm cười ứng phó.

“Không quen sao? Tôi đã nghe Lâm tổng đi cùng cô nói rồi, hình như hai người rất giống bạn tốt!”

“Nhất định là Lâm tổng nhìn nhằm rồi.” Kỷ An Tâm hùa theo.

“An Tâm, đây là chuyện tốt, bất kể như nào, cô nhất định phải tạo quan hệ với phó tổng thống, như vậy công ty chúng ta mới phát triển thuận lợi được.” Kiều Trị không quên dặn thêm một câu.

“Được.” Kỷ An Tâm qua loa đáp ứng.

Cúp điện thoại, Kỷ An Tâm hít vào một hơi, vịn vào tay ghế xoa bên huyệt thái dương, cảm giác như muốn sụp đỗ, tại sao bên tai cô luôn phải nghe tiếng xưng hô phó tổng thống này chứ.

Cuối cùng Kỷ An Tâm cũng đến giờ tan làm, cô nhanh đi đón con gái, vì để tránh Kỷ An Tâm, cô đứng ở cửa trường học chờ, một khi con gái ra, cô sẽ là người đầu tiên xông vào.

Đón cô nhóc đang hưng phấn đi ra, quả nhiên không gặp phải anh, Kỷ An Tâm thở phào nhẹ nhõm, cô còn tưởng người đàn ông này sẽ không thể tạo thêm bắt kỳ ảnh hưởng nào cho cô nữa, nhưng bây giờ cô mới phát hiện.

Ảnh hưởng của anh đối với cô bao trùm mọi nơi.

“Mẹ, con mong đến ngày mai quá.” Cô bé vui vẻ nói.

“Vì sao?”

“Bởi vì mai con có thể cùng chú Trầm chơi trò chơi rồi!”

Kỷ An Tâm lập tức nhớ ra, ngày mai có hoạt động của con gái, trong đầu cô nghĩ đến Hoắc Kỳ Ngang, chắc là anh sẽ không xuất hiện đâu chứ!

Bởi vì là hoạt động của ba con, người tới tham gia phải là chị anh ta mới đúng!

Khi Kỷ An Tâm rời đi không lâu, Hoắc Kỳ Ngang cũng tới nơi, anh đón cháu trước, sau đó đi qua lớp của Kỷ Hiểu Hiểu, đứng bên ngoài nhìn xem bé con có còn ở bên trong không.

Mà lúc này, bạn nhỏ Kỷ Hiểu Hiểu không có ở đây, hiển nhiên là đã bị đón đi!

Hoắc Kỳ Ngang liền đoán ra được, đây là do Kỷ An Tâm cố ý tới sớm đón con, cô không muốn gặp anh đến vậy sao?

Hoắc Kỳ Ngang thở dài một hơi, đưa cháu về nhà.

Buổi tối, Kỷ An Tâm làm xong bữa tối cho con, lại cùng con làm thủ công, bắt tri bất giác đã đến 9h tối, cô nhận được điện thoại của ba mẹ, họ đều là nhân viên tại chức, sắp về hưu, nói cô tuần này cho con gái về chơi, cô đồng ý.

Sau đó cô lại cho con gái ăn trái cây, tắm rửa gội đầu, xong xuôi mới về phòng ngủ.

Bây giò cuộc sống của cô đơn giản như vậy, ở công ty, toàn bộ thời gian của cô sẽ dành cho công việc, mà ở nhà, tất cả thời gian đều cho con gái.

Bạn nhỏ Kỷ Hiểu Hiểu mặc dù không có bố, nhưng tình yêu của mẹ luôn dành cho cô bé, chỉ là khi nhìn những bạn nhỏ khác có bố, cô bé cũng sẽ âm thầm buồn bã.

Kỷ An Tâm hôn lên trán con, cô bé chớp đôi mắt to tròn, ngủ say trong chốc lát.

Kỷ An Tâm cũng tranh thủ làm việc một lúc, tới tận 11 rưỡi, cô mới mệt mỏi khép máy tính lại, xoa xoa mi tâm, thả lỏng người.

Tự rót cho mình một ly rượu vang, cô đứng bên ban công, ánh mắt không tự chủ được mà rơi về một hướng, cô nhìn về nơi đèn đuốc sáng trưng kia, ánh mắt phức tạp lên mấy phần.

Kỷ An Tâm uống rượu, rõ ràng rượu rất nhẹ, nhưng lại giống như đang đốt cháy trái tim cô.

Những ký ức đau đớn kia đột ngột ùa về, giống như thủy triều xông tới, cô không nhớ đã rơi bao nhiêu nước mắt, mới hoàn toàn chết tâm.

Yêu một người không hề dễ dàng, một nụ cười của anh, một ánh mắt, thanh âm cũng đủ làm cho người khác say mê, muốn hận một người lại phải đi qua con đường ngàn vạn đau thương, hết lần này đến lần khác từ bỏ, mới có thể đạt đến chứ hận này.

Hôm nay, để cô có thể yêu một người khác vạn phần khó khăn, đoạn thời gian còn khổ cực vất vả hơn lúc này, một mình cô cũng có thể vượt qua, liền cảm thấy cả đời này cũng có thể tiếp tục sống một mình như thế. Kỷ An Tâm híp mí mắt, cô của lúc này, trong bộ đồ ngủ màu đỏ rượu vang, phong tình vạn chủng, cả người tràn ra khí thế ưu nhã mê người.

Cô đã học được cách kiềm chế bản thân, cô mua cho mình túi xách hàng hiệu, xe thể thao, giúp cô hưởng thụ được thành quả của sự thành công.

Kỷ An Tâm nhìn hướng kia, cười lạnh, cô xoay người về phòng.

Sáng sớm, cô nhận được điện thoại của Trầm Duệ, hẹn cô 1 rưỡi chiều nay sẽ tới điểm hẹn.

Đưa con gái tới trường xong, cô còn có thể tranh thủ thời gian buổi sáng trở về công ty xử lý công việc.

Bởi vì hoạt động cho ba và bé chiều nay, buổi sáng Hoắc Kỳ Ngang đã để tài xế đưa cháu tới trường, anh cũng đang xử lý công vụ, chiều nay, anh muốn đến sớm một chút.

Đồng thời, anh cũng mong đợi chiều nay ở sân trường nhìn thấy Kỷ An Tâm, xem cách sinh hoạt của cô và con gái.

1 rưỡi, Kỷ An Tâm và Trầm Duệ đúng hẹn, người trước kẻ sau tới nơi.

Cũng có rất nhiều phụ huynh cùng đến, phụ huynh vào phải cà thẻ, ở phương diện an ninh, nơi này vô cùng nghiêm khắc.

Trầm Duệ và Kỷ An Tâm đến cửa phòng học của Kỷ Hiểu Hiểu, nhìn thấy trẻ con xếp hàng thành một đội, đang nghe cô giáo nói, tiếng hô to đầy non nớt, khiến người ta thấy dễ thương vô củng.

Trong nội tâm Kỷ An Tâm cũng dậy lên chút tự hào, nhìn con gái nghe lời hiểu chuyện, người mẹ như cô cũng có cảm giác thành tựu.

“Tết lắm, chúng ta cùng nhiệt liệt chào mừng ba mẹ nào!” Cô giáo mỉm cười nói cửa phòng học mở ra, phụ huynh lập tức rối rít chay đến bên bọn trẻ.

Trò chơi lần này của bọn trẻ ở sân vận động, ba của các bạn nhỏ đến rất nhiều, bởi vì hôm nay có rất nhiều trò chơi thích hợp cho ba và con cùng chơi, như bỏ bóng vào rổ, chân to chân nhỏ, đồng thời, còn có những trò chơi tinh tế như ba mẹ cùng các bạn nhỏ tự chế đồ chơi, hoạt động hôm nay rất phong phú nhiều màu sắc.

Hoắc Kỳ Ngang chạy tới trường học, tiến vào lớp cháu mình, khi đi ra, anh thấy các bạn nhỏ trong lớp Kỷ Hiểu Hiểu đều không có trong phòng.

Đúng lúc này, có rất nhiều bạn nhỏ đang chơi trò chơi trên sân thể thao, Tiểu Huy cũng vậy, giờ phút này, thằng bé đang chơi trò đuổi bắt với một bạn nam khác, cô giáo gọi mấy lần cũng không chịu về hàng.

Hoắc Kỳ Ngang đứng ngoài cửa sổ, ánh mắt có chút trách cứ, anh gọi một câu: “Tiểu Huy.”

Tiểu Huy lúc này mới phát hiện ra cậu đã tới, vội vàng đứng về hàng ngũ, còn làm mặt quỷ với cậu mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.