Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 409




Chương 409: Mời Mộ Phi

Chỉ là trên báo không có ảnh của Hình Liệt Hàn và Đường Tư Vũ, nhưng chỉ với một vài bức ảnh về tòa công ty lớn của anh thì thực lực của người đàn ông này càng được thể hiện rõ.

Trong phòng làm việc của tập đoàn Mộ Thị, lúc này Mộ Phi đang đọc tờ báo, mắt nhìn thấy máy dòng chữ về hôn lễ ba ngày sau, trên mặt lập tức hiện lên sự đau lòng. Anh ta cũng chọn những địa điểm khác nhau cho lễ cưới của cô, anh nghĩ xem cô sẽ trông như thế nào trong bộ váy cưới, nghĩ về nơi họ sẽ đi du lịch trong tuần trăng mật, nhưng anh không thể ngờ rằng cuối cùng người đàn ông mà cô lấy lại không phải là anh ta.

Tay Mộ Phi bất giác siết chặt, tờ báo bị vo nát trong lòng bàn tay, cơn ghen từ trong lòng anh không thể khống chế, ngay cả bản thân anh cũng không để ý.

Đến khi bình tĩnh lại, anh ta mới nhận ra tờ báo đã bị hỏng. Anh ta hít một hơi thật sâu, vốn dĩ anh ta muốn giải quyết công việc trong công ty, nhưng lúc này lại không làm được gì, anh ta chỉ muốn tìm một nơi yên tĩnh.

“Tư Vũ, phải làm sao đây? Muốn anh chúc em hạnh phúc sao?

Anh phát hiện ra mình không rộng lượng như vậy. Anh thật sự không nỡ nhìn em trở thành vợ của người khác.” Mộ Phi lẫm bẩm, đôi mắt hơi ươn ướt.

Lúc này, Đường Tư Vũ đang thử váy cưới trong cửa hàng của Tương San, đây là bộ váy cưới do bà ấy làm ra. Quả thật là một bộ váy đẹp đẽ và phóng khoáng, trang nhã và thanh tao với những vải mỏng trải khắp sàn, tạo thành một vòng cung đẹp mắt. Đường Tư Vũ có eo thon, tắm lưng đẹp trắng muốt như tuyết, đường nét giống như bức tranh của họa sĩ, đầy đặn mà sinh động.

Chiếc váy cưới này không chỉ tôn lên vẻ đẹp kiêu sa, quý phái của cô, mà còn tô điểm thêm bởi màu sắc đẹp đẽ.

Lúc này Đường Tư Vũ đang đứng trước gương, Tương San đã sắp xếp một số chỉ tiết khiến cho chiếc váy trông rất nhẹ nhàng, trong mắt bà lộ ra vẻ ân cần và yêu thương cô cháu dâu.

“Cô à, thật sự cảm ơn cô.” Đường Tư Vũ biết bộ Váy cưới này lúc cô đang mặc còn chưa hoàn thành. Bây giò chỉ trong thời gian rất ngắn mà Tương San đã ngày đêm nhanh chóng hoàn thiện nó. Hôn lễ gần như đã xong xuôi, trong lòng cô vô cùng cảm động.

“Con bé ngốc, cháu là cháu gái của cô. Cô còn có thể làm gì hơn? Đối với hôn lễ của con và Liệt Hàn, dù vất vả đến đâu cũng xứng đáng.” Tương San cười với cô: “Thật là xinh đẹp, cháu trai của tôi thật có phúc mới cưới được một người đẹp như cháu.”

Đường Tư Vũ ngượng ngùng cười, anh cũng không phải người duy nhất thấy may mắn. Cô cũng là người có phúc khi được gả cho anh!

Cách hôn lễ chỉ còn hai ngày, trái tim của Đường Tư Vũ đã dần bình tĩnh lại. Ngày mai cô sẽ đến xem địa điểm tổ chức hôn lễ, sau đó sẽ cùng Hình Liệt Hàn đến ăn tối với Tương San.

Vừa trở về nhà, cậu nhóc đã hớn hở chạy tới nói: Chú về rồi.

Sau đó liền thấy Hình Nhất Phàm từ nước ngoài trở về, đang mỉm cười đi tới: “Anh, chị dâu, hai người về rồi.”

“Nhất Phàm.” Đường Tư Vũ mỉm cười gọi cậu.

Hình Liệt Hàn vỗ vỗ bờ vai của anh ta: “Chỉ đợi em về thôi đấy.”

Hình Nhất Nặc cũng rất vui, lâu rồi không được đánh nhau với anh sinh đôi của mình, cậu nhóc cũng rất vui. Hình Nhất Phàm là thủ lĩnh của bọn trẻ, nói gì chúng nó cũng nghe, vô cùng ngoan ngoãn.

Tưởng Lam và Hình Chính Đình cũng đi xuống cầu thang, thảo luận với họ về chỉ tiết của đám cưới. Tưởng Lam nói với Đường Tư Vũ: “Tư Vũ, cha mẹ con đã mắt nên chúng ta quyết định để Chính Đình đưa con lên sân khấu. Con tháy liệu có ổn không?”

Đôi mắt Đường Tư Vũ hơi đỏ lên, cô gật đầu: “Được ạ! Cứ để cha dẫn con lên sân khấu!”

Từ “cha” này khiến Hình Chính Đình và Tưởng Lam nhìn nhau, cảm động đến mức tim như nhữn ra, Hình Liệt Hàn đau lòng nhìn cô. Từ sâu thẳm trong tim, anh thề rằng sẽ không bao giờ để cô phải chịu tủi thân nữa.

Ban đêm, Đường Tư Vũ đứng trước cửa số, nhìn màn đêm mờ ảo phía xa, cảm thấy hơi khó ngủ. Phía sau cô, Hình Liệt Hàn đi đến ôm chặt cô vào lòng, nhẹ nhàng đặt cằm lên vai cô, cùng cô ngắm nhìn màn đêm mờ ảo ngoài cửa sổ.

“Có phải là lo lắng rồi không?” Hình Liệt Hàn khẽ cười, hỏi.

“Có chút.” Đường Tư Vũ khẽ gật đầu.

“Đừng căng thẳng, gả cho anh, em sẽ không hồi hận.”

“Tất nhiên là em không hối hận, em chỉ đang nghĩ xem cuộc sống tương lai của chúng ta sẽ như thế nào.”

“Rất đơn giản, anh yêu em, em yêu anh, chúng ta lại cho Tiểu Hi thêm một đứa em gái, sống một cuộc sống đơn giản, vui vẻ mỗi ngày.”

Khóe miệng của Đường Tư Vũ không khỏi nhếch lên: “Đúng vậy, em chỉ muốn cuộc sống như thế này, yên bình, không xảy Á “ x S vớ Ấ ^ ng ra bất cứ chuyện ngoài ý muốn nào nữa.

“Chúng ta sẽ hạnh phúc cho đến già.” Một giọng nói trầm ấm và chắc chắn vang lên.

Đường Tư Vũ đang nghĩ một chuyện, lúc này, cô quay lại, nhìn vào ánh mắt của Hình Liệt Hàn rồi nhẹ nhàng nói: “Em muốn mời thêm một người nữa đến dự đám cưới của chúng ta.”

“Ai vậy?” Hình Liệt Hàn hơi ngây ra.

“Mộ Phi.” Đường Tư Vũ nhìn vẻ mặt của anh rồi nói ra cái tên này.

Đôi mắt của Hình Liệt Hàn nheo lại: “Tại sao lại mời anh ta?”

“Tát cả quá khứ của em và Mộ Phi từ trước kia đáng lẽ đã sớm có một cái kết rồi, nhưng nỗi ám ảnh của anh ấy quá sâu, em lo anh ấy sẽ lại làm ra chuyện gì đó, cho nên em muốn anh ấy đến dự đám cưới của chúng ta, em muốn anh ấy tận mắt nhìn thấy, em hạnh phúc thế nào khi lấy được anh.” Đường Tư Vũ nghiêm túc nói.

Hình Liệt Hàn thực sự ngạc nhiên, anh có thể ngge ra được ý nghĩa trong câu nói của cô, cô vẫn là suy nghĩ cho anh.

“Em lo Mộc Phi sẽ đối phó với anh sau khi mua lại công ty của Hình Nham?” Hình Liệt Hàn ngạc nhiên hỏi.

Trong mắt Đường Tư Vũ có sự tự tin: “Em tin anh sẽ không sợ anh ấy, chuyện này em không lo lắng, em chỉ muốn cho anh ấy biết em đang rất vui vẻ, để anh ấy buông tay thôi!”

Hình Liệt Hàn nghe thấy lý do của cô liền không khuyên ngăn nữa, nhẹ nhàng gật đầu: “Được, vậy sáng mai anh sẽ gửi thiệp mời đám cưới cho anh ta. Nếu anh ta đến, anh sẽ coi anh ta như một vị khách. Nếu anh ta không đến thì em cũng đừng quá để tâm.”

Đường Tư Vũ không chắc liệu Mộ Phi có đến hay không, nhưng cô vẫn hy vọng rằng anh ấy sẽ đến.

Hình Liệt Hàn vuốt ve mái tóc dài của cô, nhẹ nhàng hôn lên một bên má: “Muộn rồi, ngủ thôi.”

Đường Tư Vũ ôm anh, nép vào trong ngực anh, lắng nghe nhịp tim của anh, cô thật sự cảm thấy có chút buồn ngủ.

Hình Liệt Hàn bế ngang cô lên, vốn dĩ tối nay anh không muốn để tuột mắt cơ hội, nhưng thấy cô mệt mỏi như vậy, anh vẫn có gắng chịu đựng trước, đợi đêm tân hôn của bọn họ rồi sẽ đến lúc anh ra tay!

Ngày hôm sau, Đường Tư Vũ và Hình Liệt Hàn đến biệt thự bên bờ biển. Mọi thứ về đám cưới đang tiếp tục được chuẩn bị, bình dị nhưng đầy sang trọng. Đường Tư Vũ không thích kiểu đám cưới cao sang khoa trương, nên nhà họ Hình đã cố gắng làm thật đơn giản nhưng tất cả mọi thứ đều là thứ tốt nhát.

Vào buổi sáng, một lời mời đến dự đám cưới được đích thân trợ lý của Hình Liệt Hàn là Hàn Dương mang đến công ty của Mộ Phi, đưa cho anh ta.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.