Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 1218




Chương 1218:

Bùi Nguyệt Hoàng nghe tới đây, đôi mắt đẹp của cô hơi lạnh giá, cô bước ra, lạnh lùng lên tiếng: “Thời gian làm việc để mọi người nói chuyện phiếm sao?”

Bốn nữ nhân viên đang biếng nhác quay đầu lại nhìn, vừa nhìn một cái, hồn cũng sợ bay. Sao lại là Bùi tổng.

“Bùi tổng, xin lỗi, chúng tôi không dám nữa.”

“Dám âm thầm bàn chuyện buôn dưa, tôi thấy các cô có vẻ chán làm rồi.” Giọng của Bùi Nguyệt Hoàng rõ là rất giận.

“Chúng tôi sai rồi, Bùi tổng, chúng tôi quay lại làm việc luôn.” Nói xong, vội vàng bước nhanh đi.

Đôi mắt Bùi Nguyệt Hoàng lạnh nhạt nhìn họ rời đi, có điều, cô biết được một tin từ câu chuyện của họ.

Tuần tới Lam Thiên Thần sẽ đón sinh nhật sao? Ngày bao nhiêu? Bùi Nguyệt Hoàng vừa nghĩ vừa đi về phía thang máy.

Cô vừa vào, mấy nhân viên đang đợi thang máy vội lui ra.

Trên đường về văn phòng, đi qua phòng của Hứa Mẫn, cô lên tiếng dặn một câu: “Tới phòng nhân sự, đưa tư liệu Lam Thiên Thần cho chị.”

“Được, Bùi tổng.” Hứa Mẫn không dám hỏi nhiều, đi ra cửa lấy tài liệu. Bùi Nguyệt Hoàng quay về phòng làm việc của mình, hất mái tóc dài, rết cuộc cô làm sao vậy? Rảnh rỗi quá sao? Thế mà còn muốn biết sinh nhật của Lam Thiên Thần là ngày bao nhiêu. Đúng lúc này, điện thoại trên bàn cô vang lên, cô đi tới cầm lấy xem thử, không khỏi lo lắng trong lòng, là ông.

“Alo, ông ạ.” Bùi Nguyệt Hoàng nghe.

“Nguyệt Hoàng à, ông đang trong viện.” Ông Bùi còn đang thở hổn hến, có vẻ rất khó chịu.

“Ông, ông sao thế ạ?” Bùi Nguyệt Hoàng vội hỏi.

“Vừa nãy ông đau ngực, đến luôn bệnh viện kiểm tra. Bảo là tim ông thoái hóa, không sống được lâu nữa. Nguyệt Hoàng à, mau sinh chắt ông đi, để trước khi chết ông thầy.

được thằng chất, ông đã thỏa lòng rồi.”

Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi thở dài một hơi, mấy năm nay ông luôn ra chiêu này, chỉ cần có chỗ nào không thoải mái là đi viện ngay, nhất định còn gọi điện cho cô, đơn giản là muốn ép cô kết hôn sớm chút.

“Ông, cháu tới thăm ông.”

“Không cần, công ty bận vậy, có ba cháu đây rồi. Cơ thể ba cháu cháu cũng biết rồi, chờ cháu kết hôn, đừng làm cho chúng ta thất vọng. Lần nào đưa Tiểu Lam lần trước về nhà đi.”

“Ông à, chuyện này không ép được.”

“Đương nhiên là vậy, thế cháu mau tìm người thích hợp đi.”

“Được, cháu sẽ có.”

“Được, chờ tin của cháu. Ôi cái eo của tôi, già rồi là chỗ nào cũng đau.”

“Ông, ông cẩn thận đáy ạ.”

“Được, không thây thăng chất ra đời, ông không dám chết.” Nói xong, ông cúp máy luôn.

Trong lòng Bùi Nguyệt Hoàng có một sự áp lực, nêu không có người nào cô thích, cô cũng không muồn cháp nhận.

Mà thích… Bùi Nguyệt Hoàng thở dài một hơi.

Lúc này Hứa Mẫn gõ cửa đi vào, cầm tài liệu của Lam Thiên Thần trong tay.

“Bùi tổng, đây là tài liệu của Lam tiên sinh.”

“Được em ra ngoài đi.” Bùi Nguyệt Hoàng nói xong, cô cầm tài liệu ngồi xuống xem kĩ.

Chữ của anh thật đẹp, cứng cáp không khô khan, Bùi Nguyệt Hoàng xem sinh nhật anh, là thứ sáu này, xem ra nhóm nhân viên nữ trong công ty còn tích cực hơn cả cô.

Bỗng Lam Thiên Thần được bao nhiêu người phụ nữ để tâm, trong lòng cô hơi khó chịu, cũng không phải lo anh bị cướp đi, có điều là không thích sự quan tâm của mấy cô gái kia dành cho anh.

Bùi Nguyệt Hoàng không khỏi cười khổ một cái, cô sao vậy? Sao lại có suy nghĩ ngang ngược thế? Tập đoàn Hình gia, Bạch Hạ ngồi có một lát đã thấy mỏi mắt, cô chẳng còn cách nào khác ngoài việc ngừng xem, thêm nữa vì uống trà sữa nên cô muốn đi vệ sinh. Lúc Bạch Hạ ra ngoài vừa hay không thấy nữ trợ lý kia.

Trong lòng cô hơi cuống lên, không biết nhà vệ sinh ở đâu.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.