Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 1191




Chương 1191:

“Cô ta mặc đồ đen, nếu đổ rượu vang đỏ vào, cũng chưa chắc sẽ bẩn, tốt nhát! Làm một chén nước trái cây màu vàng vào, mới có thể bẩn được.”

Diệp Tiêu đưa ra một kế hoạch tốt hơn.

“Được! Vậy chúng ta lấy một ly nước ép xoài đi! Tôi đến quây lễ tân và yêu cầu một ly cho thêm một ít trái cây xay nhuyễn trong đó.”

Một cô gái đã đồng ý làm điều này.

Nhìn thấy bọn họ dễ dàng kích động như vậy, trong lòng Diệp Tiếu rất vui mừng, đợi lát nữa xem một màn hay! Dù sao Hình Nhất Phàm chói lọi như vậy, cũng không thể trách cô ta, ai bảo Bạch Hạ trêu ngươi như thế chứ.

Cô gái thực sự đến quầy yêu cầu người phục vụ làm ngay một ly nước xoài, cô ta cầm trên tay, nhìn lớp hoa quả dính bên trong mà lòng tự hào.

Đi giữa hai chị em, cô ta nhìn hai người còn lại: “Ai lên đây?”

“Giả vờ vô tình ngã vào cô gái đó?”

Hai cô gái kia nhìn nhau đùn đẩy.

“Các cô sợ cái gì vậy? Hay để tôi tìm một người phục vụ rồi đưa cho anh ta một khoản tiền là được!”

Có tiền mua tiên cũng được, chỉ cần đủ nhiều.

Ba cô gái lập tức đi tới một bên thảo luận, Diệp Tiêu thấy bọn họ thật sự sẽ làm như vậy, không khỏi châm chọc, chờ một màn đẹp mắt! Một lúc sau, sau khi thảo luận về giá cả, một nam phục vụ đã nhận hối lộ 10 vạn từ họ, quyết định giả vờ làm đổ nước trái cây lên người Bạch Hạ.

“Nhớ kỹ, đổ lên ngực trước.”

“Tôi nhớ kỹ rồi!”

1191-1-daddy.jpg

“A… cần thận.”

Anh ta còn “nhắc nhỏ” Bạch Hạ.

Nhưng Bạch Hạ không thể kịp phản ứng lại, cô chỉ trực tiếp nhìn thấy ly nước trái cây trong khay của anh ta đổ tới, không chênh không lệch trực tiếp đổ lên ngực cô.

Hình Nhất Phàm muốn cứu vãn, cánh tay của anh vươn ra nhưng vẫn chậm một bước.

Bạch Hạ thở dài quay người lạnh lùng nhìn, nước xoài nhầy nhụa dính hết trên váy dạ hội của cô.

Hình Nhất Phàm trừng mắt nhìn người phục vụ: “Làm việc kiểu gì vậy?”

Nói xong, anh cởi âu phục ra, dùng bộ âu phục đắt đỏ kia lau trước ngực Bạch Hạ, Bạch Hạ cúi đầu nhìn thân thể của cô, dù là loại vải cao cấp như thế nào cũng dính những giọt nước xoài màu vàng này, trông rất chói mắt.

“Thực xin lỗi, thực xin lỗi… Tôi không cố ý, là do trượt chân! Thực xin lỗi…” Nam phục vụ giả vò hoảng sợ.

Hình Nhất Phàm lạnh lùng nhìn anh ta, đúng lúc này anh nhìn thấy tên nam phục vụ bưng ly rượu nhanh chóng liếc về một hướng, Hình Nhất Phàm nhạy cảm nhìn về phía đó.

Cách đó không xa, ba bạn học nữ cấp ba của anh đang đứng xem kịch hay ở phía đó, vẻ đắc ý hiển thị rõ, nhưng lúc Hình Nhất Phàm đảo mắt qua họ lại hoảng sợ quay lưng lại.

Tia lạnh lùng trong mắt Hình Nhất Phàm lắp lóe, tức giận mãnh liệt, xem ra, đây không phải là chuyện ngoài ý muốn rồi, ba cô gái thiều não đang có tình hãm hại Bạch Hạ.

Lúc này Bạch Hạ bối rối lại không biết làm thế nào, bốn phía đều có người nhìn qua, cô đưa tay ra che ngực hoảng sợ nói với Hình Nhất Phàm: “Chúng ta đi thôi!”

Hình Nhất Phàm ôm lấy cô, kéo vị quản lý của bữa tiệc: “Lập tức thu xếp phòng cho tôi, loại tốt nhát ấy!”

“Vâng! Hình thiếu gia mời theo tôi.”

Quản lý sao dám lơ là, vừa rồi anh ta cũng thấy người phục vụ lỡ đổ vào bạn gái của Hình Nhát Phàm.

Hình Nhát Phàm ôm Bạch Hạ đi đến một thang máy khác dẫn thẳng đến dãy phòng trên tầng cao nhất của khách sạn, trong sảnh tiệc, ba cô gái nhìn Hình Nhát Phàm bằng ánh mắt thất lạc, lập tức không vui giậm chân: “Tại sao anh ấy lại đi!”

“Vừa rồi anh ấy nhìn chúng ta, chẳng lẽ biết chúng ta giở trò sao?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.