Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 1101




Chương 1101:

“Alo.” Cô vội vàng nghe máy.

“Tôi ở trước cửa tiểu khu đợi em, cùng nhau xuất phát đi ăn tối.”

*ÒI Được! Tôi xuống bây giờ.” Bạch Hạ vội vàng cầm túi ra ngoài.

Đến trước cửa tiểu khu, chiếc xe SUV ngang ngược của Hình Nhất Phàm đang đậu ở đó, hơn nữa chiếc xe đó của anh còn huênh hoang ở ga ra dưới hằm để xe.

Bạch Hạ kéo cửa bước vào, hôm nay Hình Nhất Phàm mặc một bộ quần áo chỉnh tề ra ngoài, chiếc áo sơ mi sẫm màu kết hợp với bộ vest màu xám, giống như một nam người mẫu vừa bước ra từ bộ phim bom tấn.

Bạch Hạ vội vàng thu hồi tầm mắt, cười: “Tôi đặt nhà hàng rôi.”

“Hủy đi!”

*“Hả?” Bạch Hạ quay đầu nhìn anh.

“Tôi đặt rồi.” Hình Nhất Phàm trả lời, mặc dù là cô mời, nhưng Hình Nhất Phàm cảm thấy tối nay không nên trải qua đơn giản như vậy, cho nên anh đặt một nhà hàng hoa viên trên cao của một nhà hàng cao cấp.

Đó là nhà hàng mà người bình thường sẽ không đặt được.

“Nhưng tôi thật sự đặt rồi.” Đó là quán Bạch Hạ chọn lựa kỹ càng.

Hình Nhất Phàm có chút bá đạo nói: “Bây giờ hủy vẫn kịp.”

Bạch Hạ chỉ đành nói: “Vậy chúng ta đi đâu ăn?”

“Đi theo tôi là được.” Hình Nhát Phàm nói.

“Đắt quá, tôi không mời nỗi.”

ra ngoài.

Đến trước cửa tiểu khu, chiếc xe SUV ngang ngược của Hình Nhất Phàm đang đậu ở đó, hơn nữa chiếc xe đó của anh còn huênh hoang ở ga ra dưới hằm để xe.

Bạch Hạ kéo cửa bước vào, hôm nay Hình Nhất Phàm mặc một bộ quần áo chỉnh tề ra ngoài, chiếc áo sơ mi sẫm màu kết hợp với bộ vest màu xám, giống như một nam người mẫu vừa bước ra từ bộ phim bom tấn.

Bạch Hạ vội vàng thu hồi tầm mắt, cười: “Tôi đặt nhà hàng rôi.”

“Hủy đi!”

“Hả?” Bạch Hạ quay đầu nhìn anh.

“Tôi đặt rồi.” Hình Nhất Phàm trả lời, mặc dù là cô mời, nhưng Hình Nhất Phàm cảm thấy tối nay không nên trải qua đơn giản như vậy, cho nên anh đặt một nhà hàng hoa viên trên cao của một nhà hàng cao cấp.

Đó là nhà hàng mà người bình thường sẽ không đặt được.

“Nhưng tôi thật sự đặt rồi.” Đó là quán Bạch Hạ chọn lựa kỹ càng.

Hình Nhất Phàm có chút bá đạo nói: “Bây giờ hủy vẫn kịp.”

Bạch Hạ chỉ đành nói: “Vậy chúng ta đi đâu ăn?”

“Đi theo tôi là được.” Hình Nhất Phàm nói.

“Đắt quá, tôi không mời nỗi.”

*Tôi mời.”

“Vậy sao được! Hơn nữa, anh mời tôi đi quán đắt như vậy.” Bạch Hạ nheo mắt.

Hình Nhất Phàm cong môi cười, nghiêng nửa người: “Nói cho em biết một cách có thể khiến tôi mời em miễn phí?”

Bạch Hạ không khỏi hiếu kỳ hỏi: “Cách gì?”

“Nếu như làm bạn gái tôi, tôi mời em đi ăn bao nhiêu cũng được.”

Bạch Hạ sững sờ vài giây, sau đó nghiêm túc hỏi: “Hình Nhất Phàm, có phải anh thật sự rất thích tôi không thế?”

Ánh mắt Hình Nhất Phàm nhìn người trước mặt chăm chú: “Không ghét.”

Bạch Hạ nheo mắt: “Vậy mới nói, chúng ta làm bạn bè thôi!”

“Đều nói nữ theo đuổi nam đều rất dễ, nếu như em muốn theo đuổi tôi, tỉ lệ thành công rất cao.” Hình Nhất Phàm đề nghị nói.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.