Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 1057




Chương 1057:

“Để tôi tự lựa đi!” Bạch Hạ không muốn làm phiền người khác, cô đi tới dãy áo dạ hội lựa từng cái một, người phục vụ vội vàng đi tới giới thiệu cho cô.

Hình Nhất Phàm ngồi xuống ghế sô pha, những ngón tay mảnh khảnh đỡ nhẹ cằm, ngọn đèn pha lê lấp lánh trên đầu bao phủ lấy anh, những đường nét trên khuôn mặt anh hoàn hảo như một tác phẩm điêu khắc.

Ánh mắt sâu thẳm của anh nhìn chăm chú vào bóng dáng đang lựa đồ kia, ngay cả khi cô phục vụ xinh đẹp bưng trà lên cho anh, anh cũng không thèm nhìn một giây nào.

Người có thể làm phục vụ ở đây, ai mà không có ngoại hình ưa nhìn chứ?

Thế nhưng, Bạch Hạ mặc một chiếc áo phông trắng đơn giản, kết hợp với quần bò, mái tóc dài buông lơi, dáng vẻ trong sáng và sạch sẽ đó, đứng bên cạnh bọn họ, lại có một sức hấp dẫn riêng.

Bạch Hạ nhắc một chiếc váy ren màu trắng tinh lên, con gái ai lại không thích loại váy ren đẹp như tiên nữ này chứ?

Tuy nhiên, Hình Nhất Phàm chú ý thấy phía sau của chiếc váy này là một phần vải trong suốt hở lưng, anh trực tiếp nói: “Đổi cái khác đi.”

Bạch Hạ có chút thích không nỡ buông, nhìn nhìn rồi đành phải bỏ lại chỗ cũ, tiếp tục chọn.

Lúc này, tất cả các cô gái phục vụ ở đây đều đã hiểu, đây quả nhiên là một cặp tình nhân! Chỉ có bạn trai mới quan tâm đến phong cách ăn mặc của bạn gái mình thôi đúng không?

Người phục vụ lập tức chọn cho Bạch Hạ vài bộ kín đáo một chút, thân trên được thiết kế vừa vặn, phần váy dưới phiêu dật uyển chuyển, trông cũng không tệ.

Bạch Hạ nhìn trúng một bộ màu trắng, có lẽ là vì cô thích màu trắng chăng!

“Tôi có thể thử không?” Bạch Hạ rất thích bộ váy cô đang cầm trên tay.

“Đương nhiên có thể! Phòng thử đồ của chúng tôi ở bên này.

Bạch Hạ gật đầu, sau đó cô cởi chiếc ba lô nhỏ trên vai xuống, nói với Hình Nhất Phàm: “Anh giúp tôi giữ một chút nha?”

Hình Nhất Phàm đưa tay ra nhận lấy, Bạch Hạ cong môi cười, đi sang thử đồ.

Bạch Hạ đi vào thử, quả thật rất hợp với cô, lúc cô bước ra, người phục vụ giúp cô chỉnh sửa lại một chút, cảm thán rằng vòng eo của cô quá thon thả, mặc size nhỏ nhát là vừa vặn.

“Được rồi, tiểu thư, sang đó để bạn trai của cô giúp cô nhìn xem sao?” Người phục vụ nói.

Bạch Hạ lập tức quay đầu muốn giải thích, nhưng lại nghĩ gì đó rồi thôi, mỉm cười, dẫm trên đôi cao gót nhọn màu vàng kim vừa mới đổi bước ra.

Hình Nhất Phàm đang lật giỏ cuốn tạp chí bên cạnh thì nghe thấy tiếng bước chân, anh vừa ngẳng đầu nhìn lên thì thấy từ sau tắm màn màu vàng kim, một cô gái chậm rãi bước ra.

Anh chỉ cảm thấy hô háp của mình như ngừng lại, như thể anh vừa nhìn thấy một tiên nữ không nhuốm bụi khói trần gian vậy. Bạch Hạ có khí chất quá mức sạch sẽ, chiếc váy.

dạ hội màu trắng càng làm rõ khí chất của cô.

“Đẹp không?” Bạch Hạ đi tới trước mặt anh, cố ý xoay một vòng.

Hình Nhất Phàm nheo mắt quan sát, giấu hết cảm xúc vào trong lòng, gật đầu nói: “Đẹp lắm! Chọn bộ này đi!”

“Thật không? Vậy lấy bộ này đi!” Bạch Hạ cũng cảm thấy rất hài lòng.

“Vào thay ra đi.” Hình Nhất Phàm nói với cô. Sau khi Bạch Hạ và người phục vụ bước vào, Hình Nhất Phàm lập tức móc ngón tay, người phục vụ gần đó lập tức bước tới.

“Tiên sinh, ngài có gì cần phân phó ạ?”

“Lát nữa cô nói với vị tiểu thư này giá của bộ lễ phục không vượt quá một nghìn tệ, phần còn lại tôi sẽ trả.”

“Dạ được. Tiên sinh, ngài thực sự rất yêu bạn gái của mình.” Người phục vụ âm mộ nói.

Người phục vụ này ngay lập tức vào trong giúp đỡ, nhân cơ hội chuyền thông tin này cho cô gái phục vụ Bạch Hạ.

Bạch Hạ thay quần áo xong, Hình Nhất Phàm đã trả gần hết tiền cho chiếc váy dạ hội, chỉ để lại cho Bạch Hạ khoảng số lẻ dưới một nghìn tệ.

Bạch Hạ vừa đi ra quả nhiên liền hỏi thăm giá cả, nhân viên phục vụ liền cười nói: “Bộ lễ phục này của tiểu thư sau khi được giảm giá có giá là 888 tệ.”

Những người phục vụ này vì để có thể bán được bộ lễ phục, lại giảm giá cho Bạch Hạ một ít.

Bạch Hạ nghe xong, cũng không quá đắt mà! Cô có thể chấp nhận mức giá này.

“Được! Vậy gói lại giúp tôi.” Nói xong, Bạch Hạ đi tới, cầm túi nhỏ của cô lên, tìm thẻ rồi đưa qua.

Người phục vụ lập tức quẹt hơn 800 tệ rồi đưa lại thẻ cho cô, Bạch Hạ cầm bộ lễ phục, nói với người đàn ông trên ghế sô pha: “Chúng ta đi thôi!”

Hình Nhất Phàm đứng dậy cùng cô rời đi, những người phục vụ phía sau lập tức thở dài: “Khi nào tôi mới gặp được bạch mã hoàng tử như vậy chứ? Một chiếc váy dạ hội chín vạn tám trăm tệ đấy trời ạI”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.