Tổng Tài Daddy Không Thể Trêu

Chương 1029




Chương 1029:

Khuôn mặt đẹp trai của Hình Nhất Phàm trong nháy mắt đông cứng lại, thậm chí có chút bối rối, làm sao mà cô biết được?

“Cô… cô nghe ai nói?” Hình Nhất Phàm chỉ cảm thấy hai má không rõ có chút nóng lên.

“Chính là ngày đó lúc chuyển nhà, vợ của vị tiên sinh kia nói, tôi còn không ngờ sẽ là anh!” Bạch Hạ cười nói, hoàn toàn không có nhìn thấu ý đồ của anh cố ý vì cô mà đến.

Hình Nhất Phàm âm thầm thở ra: “À! Tôi chỉ là bởi vì công việc gần đây sẽ ở trung tâm thành phố bên này, cho nên muốn mua một căn hộ ở đây làm việc, cách gần đó một chút.”

Hình Nhất Phàm nhàn nhạt giải thích một câu.

Bạch Hạ không khỏi che miệng cười: “Vậy đại khái chính là duyên phận rồi! Anh nói có đúng hay không?”

Hình Nhát Phàm liếc nhìn cô một cái: “Cô còn tin cái này sao?”

Lúc này, thang máy vang lên một tiếng mở ra, Bạch Hạ một bên bước ra ngoài, một bên quay đầu cười nhìn anh.

“Tin chứ! Anh không cảm thấy chúng ta vẫn rất có duyên với nhau hay sao? Nói ví dụ như tôi lúc một năm trước nhặt được Đóa Đóa, một năm sau đó, anh trở về, đụng phải Đóa Đóa, chúng ta quen biết, sau đó bây giờ anh lại ở sát bên cạnh tôi, đây chính là duyên phận rồi!”

Hình Nhất Phàm nhìn thấy trên mặt cô không nhịn được hưng phấn, anh nheo mắt và hơi nhếch môi mỏng: “Xem ra là rất có duyên phận.”

“Thật tốt quá, anh ở cạnh tôi, chúng ta về sau còn có thể qua lại cửa nhà nhau, tôi cảm thấy một mình ở chỗ này rất cô đơn.” Bạch Hạ không biết vì sao, tình cờ gặp anh, cũng cảm giác trong lòng có nhiều chuyện dường như muốn nói với anh.

*Tôi thấy cô là muốn ăn ké ăn cơm nhà tôi!” Hình Nhất Phàm nhướng mày nói.

Bạch Hạ vừa nghe, lập tức nghiêng đầu nhìn anh, cười có chút lấy lòng: *Vậy anh có cho tôi ăn ké hay không?”

Hình Nhất Phàm xỏ tay vào túi, chân dài bước tự nhiên thong dong, đi về phía đường vườn hoa của tòa nhà phong cảnh me người, trả lời một câu: “Cô muốn tới thì tới.”

Bạch Hạ lập tức bước nhanh chóng đuổi theo anh, cười trả lời: “Tôi đây nhất định sẽ tới, anh yên tâm, tôi đóng tiền ăn uống cho anh.”

Khúc quanh đằng trước, một người đàn ông đạp xe đạp với tốc độ cực nhanh vụt ra, mắt nhìn thấy chạy tới hướng Bạch Hạ, Hình Nhất Phàm lập tức xoay người, cánh tay mạnh mẽ đem cánh tay Bạch Hạ kéo lại, Bạch Hạ liền đụng vào trong ngực của anh, mà xe đạp kia cũng vượt qua.

Bạch Hạ cũng sợ đén sắc mặt trắng nhợt, nguy hiểm thật, suýt chút nữa đụng trúng rồi.

“Cảm ơn.” Bạch Hạ nhanh chóng nói với người đàn ông bên cạnh, Hình Nhất Phàm kéo cô đến bên cạnh đường hoa viên: “Đi bên này.”

Mà anh đi ở bên cạnh cô, nguy hiểm gì, đều bị anh ngăn cản.

Bạch Hạ lập tức có một cảm giác được bảo vệ, cô ngẳng đầu, mắt nhìn Hình Nhất Phàm, sinh ra mấy phần cảm kích.

Bạch Hạ dẫn Hình Nhất Phàm đi vào nhà hàng, cũng không phải là rất xa, nhưng không cao cấp lắm, là người bình thường thích góp náo nhiệt, nhưng thức ăn bên trong hương vị rất ngon.

Ở vị trí gần cửa sổ, hai người ngồi một bàn yên tĩnh hơn, Bạch Hạ gọi đồ ăn xong, liền nói với người đàn ông đối diện: “Hẳn là anh rất ít tới chỗ như thế này nhĩ?”

Hình Nhất Phàm chính xác rất ít đi loại nhà hàng này, mặc dù anh chỉ là ngồi ở chỗ này, liền cùng khách nhân bốn phía có vẻ hơi không hợp nhau.

Ở trước mặt của anh, dường như khách nam nơi này, đều bị biến thành dáng vẻ tho kệch cao lớn, bộ dạng anh ngồi an tĩnh, ngón tay thon dài ngay cả cầm ly uống trà, đều hiện ra một loại khí chất cao quý bất phàm.

Ánh mắt Bạch Hạ cũng giống đang thưởng thức một bức tranh, mắt thỉnh thoảng nhìn anh chằm chằm.

“Nhìn cái gì?” Hình Nhất Phàm phát hiện cô luôn nhìn anh chằm chằm, không khỏi có chút ngạc nhiên.

Bạch Hạ chống cằm, cũng nói không nói là tại sao muốn nhìn anh, chỉ là bản năng muốn theo đuổi những thứ xinh đẹp, mà người đàn ông này cho dù làm cái gì, dường như đều đẹp mắt.

“Bởi vì anh đẹp!” Bạch Hạ cũng không biết vì sao ở trước mặt Hình Nhất Phàm, cô biểu hiện giống như một người háo sắc, chắc có lẽ là những ngày xa cách, khiến cô ý thức được, mắt đi liên hệ với anh, là một chuyện cực kì đáng tiếc.

Hiện tại, lại ở sát cạnh với anh rôi, cô cảm thây trước đây không dám nói, hiện tại cũng đánh bạo nói.

Cô sợ nói không chừng một tháng sau, anh lại muốn chuyển về biệt thự của anh ở!

Hình Nhất Phàm ngược lại gặp qua rất nhiều cô gái trực tiếp bày tỏ với anh, thế nhưng những cô gái khen anh trực tiếp như vậy, anh hoàn toàn không muốn để ý tới, nhưng những lời này của Bạch Hạ, anh nghe lại có chút hưởng thụ.

Bạch Hạ cũng ý thức được bản thân cũng có chút mê trai, cô cũng lo lắng đàn ông sẽ chán ghét những cô gái nói lời như vậy, lập tức che miệng lại, nói với người đàn ông đối diện: “Có phải tôi nói quá nhiều rồi hay không?”

Hình Nhất Phàm nheo mắt: “Cô có thể nói cái gì mà cô muốn!”

Bạch Hạ vẫn căng thẳng, nở nụ cười, quay đầu nhìn thấy phong cảnh ngoài cửa sổ, chống cằm suy nghĩ chuyện, cô vui vẻ nhất không ai bằng, sáng tác tranh của cô không cần chen mạnh kịch tính, bởi vì Hình Nhất Phàm xuất hiện, lập tức khiến cảm hứng của cô như suối trào.

Nam thần đẹp trai ở sát vách rồi! Còn gì có thể phấn khích hơn tình tiết này này? Lúc này, món ăn lên, Bạch Hạ gọi đồ ăn đều tương đối cay, bởi vì cô thích ăn cay, vừa rồi Hình Nhất Phàm lại khách khí, để cho cô gọi, cho nên, lúc này bốn món ăn lần lượt đưa lên, ngoại trừ rau xanh, đều bị ớt xanh và đỏ chiếm hết.

Bạch Hạ nhìn thấy đồ ăn bưng lên, cô ngượng ngùng cười: “Cái kia… anh ăn cay được không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.