Tổng Tài Chuyên Sủng Người Vợ Bị Bỏ Rơi

Chương 56: Đây Rốt Cuộc Là Chuyệ




Tôi nói với các cô rồi, người phụ nữ này dựa vào cái mặt và đứa con trong bụng để trèo cao!

Nói mà, xem cô ta bây giờ vẫn ngây ngô cái gì! Người phụ nữ ăn mặc sang trọng bên cạnh nói kháy không chút kiêng nể

Tặc tặc...!các cô xem bản thiết kế cô ta vẽ, một mở lộn xà lộn xộn, tuy tôi không biết vẽ kiểu thiết kế này, nhưng tôi dù sao cũng là khách hàng VIP của tập đoàn Đế Thịnh, bản thiết kế như này có thể làm ra một bộ trang sức tinh xảo tuyệt mỹ sao? Đây quả thực là trò cười mà!

Thật không biết cô ta làm sao mà vào được chung kết nữa.

Cái đấy còn phải thắc mắc sao? Cô xem cô ta xinh đẹp như vậy, thân hình chắc chắn cũng không tồi, muốn tiến vào vòng chung kết, còn không dễ quá đi ấy chứ! Người phụ nữ cười lạnh mấy tiếng.

Mấy cô gái yếu điệu như các cô đây đã từng có ước mơ mong trở thành vợ của Lục Thừa Tiêu, nhưng không ngờ lại bị Diệp Văn ninh nhanh chân đến trước, bây giờ bạn họ sao có thể có thiện cảm với có được? Còn chưa xem cô là trò cười là may rồi!

Người phụ nữ bên cạnh có lòng tốt nhắc nhở: Mấy cô nói chuyện bé chút, tổng giám đốc Lục ở bên kia, đừng để anh ấy nghe thấy.

Người phụ nữ kia khoanh tay lại, mặc kệ: Yên tâm đi, cậu chủ Lục sẽ không để tâm đến người phụ nữ kia đâu!

Nói không sai, ngay cả đám cưới và tuần trăng mật cũng không có! Thế cũng quá lạnh lùng rồi! Tổng giám đốc Lục luôn hào phóng vung tay, thể có thể thấy anh ấy ghét người phụ nữ kia thế nào!

Mấy cô gái yểu điệu và quý bà đang bàn tán rầm rộ, những người máu mặt trong giới kinh doanh càng muốn xem kịch hay.

Ê, Tiêu, vợ anh sao thế?

Kỷ Trình Tân ngồi cũng bàn Lục Thừa Tiêu mở miệng trước.

Hạ Trạch cũng cảm thấy nghi hoặc:

Theo lời Nghi Tâm nói, trình độ thiết kế của vợ cậu tuyệt đối là thuộc đẳng cấp quốc tế

Hạ Trạch đến bây giờ vẫn không quên không quên được biểu cảm của em gái khi nói về bạn thân cô, quả thực giống như khen người yêu vậy, sắp khen Diệp Văn Ninh thành thiên thần luôn rồi!

Trình độ đẳng cấp quốc tế là thế này à?

Hạ Trạch nhìn lại màn hình lớn một lần nữa, nhún vai đành chịu, xem ra phải chụp lại cho Nghi Tâm xem mới được, con nhóc này có thất vọng cực điểm không nhỉ?

Đối mặt với lời chế giêu và cười nhạo của khán giả, anh cũng không chút phản ứng, chỉ lạnh lùng ngồi xem tất cả điều này, như thể một người ngoài cuộc vậy!

Bây giờ đang truyền hình trực tiếp, đột nhiên xảy ra tình huống như vậy, thế này...!thế này phải làm sao mới được? ТrцуeлАРР.cоm trang web cập n*hật nhanh nhất

Diệp Vãn Ninh sốt sắng đứng tại chỗ, bởi vì hoảng loạn không có cách gì, trên trán không ngừng toát mồ hôi, cô lại giải thích với nhân viên lần nữa

Cái này chắc chắn bị nhầm rồi, đây không phải bản thiết kế của tôi! Có phải nhầm rồi không? Đây thực sự không phải của tôi!

Diệp Vãn Ninh vô cùng chắc chắn.

Cái này sao có thể nhầm được? Mỗi tác phẩm dự thi đều có người trông giữ nghiêm ngặt, lúc nộp lên là cái nào, thì mở ra là cái đó!

Đi kiểm tra một chút đi, có lẽ thực sự bị nhầm rồi.

Kano chạy đến sau cánh gà, vừa đúng lúc nhìn thấy

Diệp Vãn Ninh đang giải thích với nhân viên.

Nhân viên gật đầu:

Tôi đi kiểm tra, xin chờ chút.

Các anh đi nói trước với người dẫn Chương trình, bảo Kano lập tức giải quyết giúp anh ta giữ không khí ổn định.

Vâng, anh Kano.

Kano đã lên tiếng, vậy thiết nghĩ đó cũng chính là ý của tổng giám đốc Lục.

Nhân viên lập tức đến phòng giám sát kiểm tra.

Diệp Vãn Ninh sốt ruột nhìn theo bóng lưng xa dần của nhân viên, cô không lên tiếng, nhưng trong ánh mắt sự lo lăng và hoảng loạn hiện lên khiến người khác thương cảm..


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.