Tổng Tài Cao Lãnh: Sủng Vợ Lên Trời

Chương 274: Quy tắc bất thành văn của cô Trần




"Số người đăng ký trực tuyến trong đợt tuyển chọn người phát ngôn của công ty chúng ta đã lên đến con số hơn mười vạn trong vòng ba ngày. Bắt đầu từ ngày hôm kia, Henry dẫn đầu bộ phận nhân sự chia nhau đi đến mười tám địa điểm ở các quận khác nhau và tiến hành phỏng vấn, nhưng do số lượng người quá lớn nên hiện tại đã quyết định thay đổi cách xét tuyển hồ sơ cá nhân thông qua máy tính, dự kiến sẽ chọn ra một nghìn người để sàng lọc lại." Trong cuộc họp buổi sáng, nhóm của Hạ Vân Lệ ngồi trên với tư cách là nhóm quản lý dự án của tầng trung tâm, mọi người rất nghiêm túc lắng nghe hoạt động giới thiệu sản phẩm mới này, các hoạt động kiểm tra chất lượng sản phẩm và tuyển chọn người cũng đang diễn ra sôi nổi.

Phong cách làm việc của IP&G là nhanh chóng và hiệu quả.

Cuộc họp kết thúc rất nhanh, các bộ phận lập tức giao chỉ tiêu cho nhiệm vụ mới.

Hạ Vân Lệ thu dọn tài liệu của mình rồi đạp giày cao gót bước ra khỏi phòng họp, tiếp đó rẽ trái đi về phía thang máy VIP.

"Giám đốc Hạ, xin chờ một chút."

Quản lý của bộ phận nhân sự Henry cầm một xấp tài liệu vội vàng đuổi theo cô ta ở phía sau.

Gần đây mọi người trong tập đoàn đều bận đến tối mặt tối mũi, đặc biệt là các nhân viên tham gia dự án lần này, gần như ngày nào bọn họ cũng tăng ca tới rạng sáng, cũng không có cách nào khác, tiến độ của bọn họ phải tranh thủ bắt kịp cuộc triển lãm trí tuệ nhân tạo ở New York vào dịp Giáng sinh tới.

Hạ Vân Lệ nhìn thang máy mở ra, cô ta cũng rất vội nên chỉ quay đầu nói với anh ta một câu: "Henry, nếu là chuyện chọn người thì anh có thể trao đổi với nhân viên bên cạnh giám đốc Lê, không cần hỏi tôi, tôi tin tưởng vào khả năng của anh."

"Quả thực có liên quan đến hoạt động tuyển người, nhưng trước tiên cô cứ xem danh sách này trước đi."

Sau khi Hạ Vân Lệ được thăng chức vào bộ phận AI với tư cách là giám đốc sản phẩm, cô ta đã giúp Henry ngồi vào vị trí cũ của mình nên có thể nói, Henry rất trung thành và tận tâm với cô ta.

Hạ Vân Lệ dừng thang máy, cho đối phương một phút sau đó nhanh chóng tiếp nhận danh sách tuyển người, đồng thời cũng giáo dục chỉ dẫn cho cấp dưới một chút.

"Tôi biết mấy ngôi sao có tên tuổi bên phía Lê Hướng Bắc không dễ nói chuyện, nhưng hoạt động tuyển người như thế này chỉ đơn giản là tạo thế, trong số đó, người cuối cùng được chọn là một người phải biết nghe lời..."

Nói đến một nửa bỗng nhiên khuôn mặt Hạ Vân Lệ trở nên nghiêm túc, lông mày nhíu chặt, hai mắt nhìn chằm chằm vào tên của một người ở trong danh sách.

"Trần Tử Huyên cũng tham gia ư?"

Sắc mặt của Henry có chút phức tạp, anh ta trả lời: "Tôi đã cho kiểm tra rồi, đúng thật là cô ấy."

Lúc nhìn thấy cái tên quen thuộc này, anh ta nghĩ đó chỉ là một người trùng nên tò mò thử kiểm tra lại hồ sơ, kết quả lại khiến anh ta vô cùng sửng sốt.

"Giám đốc Hạ, tôi phải xử lý chuyện này như thế nào?"

Henry cũng không rõ, anh ta nghe nói quan hệ của Trần Tử Huyên với chủ tịch của bọn họ không quá êm đẹp, hình như còn đang chuẩn bị ly hôn nhưng vẫn chưa hoàn thành thủ tục, nói cách khác, ở trên danh nghĩa thì Trần Tử Huyên vẫn là bà chủ của tập đoàn IP&G, việc này thật sự rất khó xử.

Hạ Vân Lệ nhìn chằm chằm vào cái tên quen thuộc ở trong danh sách, tâm trạng của cô ta cực kỳ phức tạp, trong nhất thời không biết nên quyết định như thế nào.

“Chúng ta có cần báo cho chủ tịch trước không?” Henry cẩn thận hỏi.

Thật ra hoạt động tuyển người lần này đều chỉ là thứ yếu, mấu chốt là chủ tịch của bọn họ sẽ vừa ý ai, nếu lỡ loại mất ứng viên mà sếp lớn ngắm trúng thì bọn họ chắc chắn sẽ tiêu đời.

Henry vội vàng nói thêm: "Có điều tôi đã thăm dò thử rồi, trước kia chủ tịch không thích để cô ấy xuất hiện trước công chúng."

Vậy rốt cuộc nên cho Trần Tử Huyên trúng tuyển hay trực tiếp loại cô ấy đây?

"Anh đi làm việc của mình đi, tôi sẽ đích thân đi hỏi anh ấy chuyện này."

Hạ Vân Lệ bấm chọn tầng 68, một âm thanh lạnh lẽo vang lên, thang máy nhanh chóng đi lên.

"Thế mà Trần Tử Huyên lại tham gia buổi tuyển chọn này..." Sắc mặt của Hạ Vân Lệ không tốt cho lắm, tay cô ta siết chặt danh sách.

Sau khi được thư ký thông báo cô ta mới bước vào văn phòng chủ tịch, một tiếng nữa Nguyễn Chi Vũ sẽ bay đến Paris, vì vậy anh đang bận rộn phê duyệt những phần văn kiện cuối cùng để chuẩn bị lên đường.

"Em cũng có một hợp đồng điện tử cần anh xem xét trước."

Hạ Vân Lệ mở tài liệu, quay màn hình về phía anh sau đó bình tĩnh nói, trước tiên là nói về chuyện công việc, Nguyễn Chi Vũ vẫn trầm mặc như thường ngay cả đầu cũng không thèm ngẩng lên, chỉ di chuyển chuột nhanh chóng xem tài liệu với ánh mắt chăm chú.

Ngay sau đó, Nguyễn Chi Vũ đứng dậy khỏi ghế rồi đẩy tài liệu lại cho cô, tiếp đó máy móc nói một câu: "Mấy hạng mục ở mặt sau của hợp đồng cô cứ trực tiếp tìm Tiêu Kiệt."

Hạ Vân Lệ nghe anh nói vậy thì ánh mắt chợt lộ ra vẻ khác thường, cô ta thản nhiên hỏi: "Chi Vũ, anh mặc kệ hạng mục lần này thật sao?"

Trên thực tế, IP&G đã bắt đầu bí mật phát triển các sản phẩm liên quan đến AI từ vài năm trước, nghiên cứu chuyên sâu đã phát triển đến cấp độ siêu máy tính lượng tử nhưng trước giờ chưa từng tiết lộ ra bên ngoài, dự án lần này chỉ là quyết định tạm thời của Nguyễn Chi Vũ, các nhân viên của tập đoàn cũng vì thế phải gấp rút chạy theo hạng mục này khiến ai nấy đều kêu than.

Nhưng tất cả bọn họ đều cảm thấy chủ tịch của bọn họ rất sáng suốt, quyết định tạm thời của anh chắc chắn có ẩn ý vô cùng sâu xa.

"Còn chuyện gì sao?"

Nhưng từ thái độ của Nguyễn Chi Vũ cho thấy, thật ra anh không quá xem trọng dự án này.

Tay phải của Hạ Vân Lệ cầm một danh sách, bắt gặp vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị của anh thì do dự nửa giây, sau đó vẫn đưa danh sách kia ra, trên môi khẽ nở một nụ cười nhẹ rồi thản nhiên nói với anh: "Trần Tử Huyên cũng tham gia lần tuyển chọn này."

Nguyễn Chi Vũ nghe cô ta nói vậy vẫn bày ra vẻ mặt như thường, ngay cả nhìn cũng không thèm nhìn danh sách kia một cái mà chỉ lên tiếng với giọng điệu trầm thấp không chút cảm xúc: "Chuyện thế này mà các cô cũng không biết giải quyết à?"

Trong lòng Hạ Vân Lệ rất căng thẳng, lặng lẽ nhìn anh, chờ anh nói tiếp.

Lúc này thư ký trưởng thông báo để anh chuẩn bị ra sân bay quốc tế, dường như Nguyễn Chi Vũ không quá kiên nhẫn vội cầm lấy danh sách được đặt trên bàn.

"Rốt cuộc nuôi một đống người ở phòng nhân sự có ích gì?" Anh lạnh lùng thốt ra một câu rồi trực tiếp sải bước ra ngoài.

Hạ Vân Lệ giật mình trong chốc lát, khoảnh khắc anh bước ra khỏi văn phòng cũng là lúc trên mặt cô ta chợt loé ra một nụ cười nhạt.

Vậy có nghĩa là chuyện này sẽ xử lý theo quy tắc, chỉ cần không có sự che chở của Nguyễn Chi Vũ thì loại phụ nữ chướng mắt như Trần Tử Huyên sẽ không thể nào đi vào thế giới của bọn họ, lần tuyển chọn này không chỉ đánh giá thông qua thực lực, ở trong xã hội này các mối quan hệ luôn luôn quan trọng hơn năng lực.

"Trần Tử Huyên, tớ không thấy tên cậu trong bảng thông báo trực tuyến của IP&G..."

Suốt một tuần liền vòng tuyển chọn đã diễn ra hết sức sôi nổi, ai cũng biết chỉ cần bước vào tập đoàn IP&G thì nhất định sẽ có một tương lai tươi sáng, vì thế cho dù là người bình thường hay là người nổi tiếng trong giới nghệ thuật cũng đều muốn chen chân vào trong đó, có thể nói mức độ cạnh tranh vô cùng khốc liệt.

Cuối cùng danh sách một nghìn ứng cử viên được chọn đã được công bố.

Chu Tiểu Duy hẹn Trần Tử Huyên đi ăn trưa tại một nhà hàng Tây, trong lúc đợi phục vụ bưng đồ ăn lên, cô ấy lấy điện thoại ra xem thông tin trên mạng, cô ấy vừa xem ảnh chụp trong hồ sơ của những người trúng tuyển vừa đen mặt lải nhải.

"Tớ cảm thấy đám người của IP&G đều bị mù hết rồi, loại người gì thế này, mặt mũi xấu xí như vậy cũng có thể trúng tuyển..."

Cô ấy vừa nói vừa có hơi lo lắng quay đầu nhìn người phụ nữ bên cạnh, sau đó lên tiếng an ủi cô: "Trần Tử Huyên, mục đích của mấy buổi tuyển chọn thế này là để tuyên truyền, nội bộ của bọn họ đã xác định người được chọn rồi nên cậu đừng chán nản nha, cậu chắc chắn không thua kém đám người này đâu."

Trần Tử Huyên nhìn thoáng qua cô: "Tớ không vì vậy mà chán nản đâu."

Thấy cô có vẻ không quan tâm đến kết quả được công bố, Chu Tiểu Duy cũng có chút giật mình nhưng sau đó lập tức thở phào nhẹ nhõm:

"Cuối cùng cậu cũng nghĩ thông rồi, thật ra tớ nghi ngờ hồ sơ tuyển chọn của cậu đã bị Hạ Vân Lệ ngấm ngầm giở trò nên mới bị loại sớm, lần tuyển chọn này đúng là vô nghĩa mà..."

"Tớ sẽ được chọn thôi." Trần Tử Huyên nhẹ giọng ngắt lời cô ấy sau đó ngẩn đầu nhìn về phía một bóng người đang vội đi về phía cửa nhà hàng, ánh mắt sáng lên bình tĩnh nói một câu: "Tớ đi cửa sau."

Chu Tiểu Duy ngạc nhiên, thầm nghĩ trước đây người phụ nữ này rất ngay thẳng, sao hiện tại lại trở nên ranh mãnh không biết xấu hổ thế rồi?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.