Trương Tú Anh rón rén bước ra khỏi phòng ngủ, đúng như cô dự đoán đây là một căn hộ chung cư cao cấp, mọi nội thất trong nhà đều theo phong cách tối giản với gam màu trắng và xám. Có tiếng đàn ông nói chuyện ở phòng đối diện, cánh cửa chỉ khép hờ, Trương Tú Anh nghe thấy giọng nói giống của Lăng Quốc Thiên, không nghĩ ngợi nhiều cô liền đưa tay gõ cửa lấy lệ rồi đẩy cửa bước vào.
Lăng Quốc Thiên và Kỳ Phương Nhan đều quay ra nhìn cô. Trước mắt Trương Tú Anh là cảnh tượng Lăng Quốc Thiên không ngồi xe lăn mà dựa
người thoải mái trên ghế sô pha, còn Kỳ Phương Nhan thì khỏi nói, sau khi trao đổi việc chính xong anh ta liền trở về với con người cợt nhả của
mình. Anh ta ngồi ghé trên tay ghế sô pha, một tay tay cầm ly rượu một tay anh ta quàng qua vai Lăng Quốc Thiên. Dưới con mắt của Trương Tú Anh hai người nhìn có phần thân mật mờ ám. Ngàn vạn suy nghĩ Trương Tú ANh cũng chưa bao giờ nghĩ Lăng Quốc Thiên lại là trai cong, đúng là không thể trông mặt mà bắt hình dong. Có lẽ đây là tổ uyên ương của bọn họ, nghĩ như vậy Trương Tú Anh có chút đau lòng nhưng rất nhanh hành động đầu tiên lóe lên trong não cô là chuồn khỏi đây càng nhanh càng tốt. Nói là làm Trương Tú Anh che mắt quay người.
“Xin lỗi đã phá chuyện tốt của hai người, tôi đi ngay đây” Nói xong cô liền co giò định bỏ chạy.
Kỳ PHương Nhan lúc này mới ý thức được động tác của mình, anh ta nhảy ra khỏi tay ghế số pha còn nhanh hơn cả bị điện giật.
“Chị dâu!” Kỳ Phương Nhan phát huy sở trường chạy nước rút của mình chỉ trong chớp mắt đã chặn trước mặt Trương Tú Anh cúi người nhún chân chào cô theo kiểu của quý tộc nước Anh thời xưa.
Khuôn mặt Lăng Quốc Thiên lúc này thì khỏi nói, không khác gì đêm đen u ám. Sao anh lại không biết trong đầu Trương Tú Anh đang nghĩ cái ý nghĩ vặn vẹo gì.
“Em lại đây, ngồi xuống!”
Giọng nói lạnh lẽo như của ma vương dưới mười tám tầng địa phủ cất lên. Trương Tú Anh không thể làm khác đành chậm chạp quay người, lê từng bước chân về phía sô pha, cô liếc thấy chiếc sô pha đơn cách xa Lăng Quốc Thiên nhất đang định ngồi xuống.
“Ngồi đây!” Lăng Quốc Thiện lạnh giọng, chỉ vào chỗ trống ngay cạnh mình.
Trương Tú Anh tuy không hiểu gì nhưng nguyên việc cô ra ngoài uống say tới bất tỉnh nhân sự cũng đủ mất mặt lắm rồi, lúc này không thể phản ứng mạnh với anh được, cô đành ngoan ngoãn nghe lời ngồi xuống bên cạnh anh.
“Nói tôi nghe xem, trong đầu em vừa nghĩ cái gì?” giọng nói lạnh tới mức Trương Tú Anh nổi da gà khắp người. Cô không biết mình đã chọc vào cái vảy ngược gì của anh. Cái hình ảnh lúc nãy,
cộng với gương mặt đẹp phi giới tính của cái gã kia thì có tới chín mươi chín phần trăm số người nhìn thấy cũng nghĩ như cô. Chắc hẳn Lăng Quốc Thiên bị cô phát hiện ra bí mật nên thẹn quá hóa giận.
“Tôi không nghĩ gì cả, mà anh yên tâm chuyện của anh tôi sẽ không nói với ai đâu. Dù sao sống thật với giới tính của mình cũng tốt. Anh đừng ngại, vấn đề này tôi nghĩ thoáng lắm.Anh yên tâm tôi sẽ làm bình phong cho anh.!” Lòng trượng nghĩa trong Trương Tú Anh trỗi dậy, cô sống ở nước ngoài nhiều năm cũng có bạn là gay nên quả thật những chuyện như thế này đối với cô cũng không có gì ghê gớm. Suy nghĩ của cô về chuyện này rất thoáng.
Nghe Trương Tú ANh nói vậy xong sắc mặt Lăng Quốc Thiên chẳng tốt lên được chút nào, ngược lại nhiệt độ trong phòng có phần lạnh thêm mấy độ C. Cái tên thủ phạm Kỳ PHương Nhan như con khỉ ngồi vắt vẻo trên bàn làm việc của Lăng Quốc Thiên nhàn nhã uống rượu, thích thú xem kịch hay.
“Cái gì là bình phong? cái gì mà sống thật với giới tín, đầu em bị rượu làm cho lú lẫn rồi à?”
“Anh yên tâm, không phải ngại, tôi hiểu mà, ai lúc mới đầu cũng đều vậy cả. KHông sao đâu tôi sẽ giữ kín, thật mà!” Trương Tú Anh vẫn nghĩ Lăng Quốc Thiên vì ngại nên mới nhất quyết phủ nhận
như vậy. Cô sợ Kỳ Phương Nhan tổn thương vì sự phủ nhận này, nhìn thế nào cũng thấy giữa hai người chắc chắn Kỳ Phương Nhan là thụ. Cô liền liếc đôi mắt cảm thông an ủi về phía Kỳ Phương Nhan, ai dè chỉ nhìn thấy anh ta tay cầm ly rượu uống từng ngụm, gương mặt đỏ lựng lên vì nhịn cười quá lâu, lại khiến Trương Tú Anh hiểu lầm thành anh ta đang cố gắng chịu đựng sự tổn thương.
Lúc này Lăng Quốc Thiên đã phát hiện ra thái độ của Kỳ Phương Nhan. Trong lòng lửa giận càng bốc cao ngùn ngụt, một bên là vợ một bên là bạn đều muốn làm cho anh ta tức chết đây mà. Lăng Quốc Thiên trợn mắt ra hiệu cho Kỳ PHương Nhan mau giải thích, ai dè hắn ta không những không giải thích mà rất nhanh nhảy xuống đất.
“Chị dâu, anh chị cứ từ từ nói chuyện, tôi đi trước.” Nói chưa dứt lời Kỳ Phương Nhan đã biến mất sau cánh cửa.Anh ta còn lịch sự đóng cửa cái rầm một cái, trả lại không gian riêng tư cho đôi vợ chồng trẻ.
Lăng Quốc Thiên lúc này chỉ muốn đuổi theo cho Kỳ PHương Nhan một trận, anh trợn mắt nhìn về phía cánh cửa phòng vừa đóng lại. môi mím chặt.
Cả một màn này một lần nữa dưới con mắt của Trương Tú Anh lại biến thành sự hờn giận giữa hai người yêu nhau. Cô liền xoa dịu anh.
“Anh bình tĩnh một chút, không phải lỗi của cậu ấy, mà là do tôi vô duyên vô cớ phá vỡ chuyện tốt của hai người. Anh cứ yên tâm tôi không cho đây là việc anh vi phạm thỏa thuận đầu. Dù sao thì yêu nhau cũng nên ở với nhau. Tôi không phải là người thích chia uyên rẽ thúy” Trương Tú Anh ăn nói hùng hồn.
“Chồng em qua lại với người khác, em không ghen chút nào sao?” Lăng Quốc Thiên nén giận quay sang nhìn thẳng vào Trương Tú Anh. Bất ngờ hỏi cô.
Ghen? Trương Tú Anh lặp lại trong đầu, giữa anh và cô có quan hệ gì? Không phải là hôn nhân hợp đồng sao? Kể cả cô có tình cảm với anh thì với thân phận của cô, cô cũng không có tư cách gì để ghen với người anh yêu cả.
“Ghen gì mà ghen. Tôi không ghen. Tôi chỉ không ngờ anh như vậy mà lại cong, anh che dấu cũng giỏi thật, tôi không hề nhận ra.” Trương Tú Anh tươi cười lảng sang chuyện của anh.
Lăng Quốc Thiên một lần nữa nghe thấy từ cong từ miệng cố, sự kìm nén trong lòng đã không còn khống chế được nữa.
“Cong hay không chẳng phải thử sẽ biết sao?”
Dứt lời, Lăng Quốc Thiên quay người thuận thế cả thân hình to lớn của anh đè lên người Trương Tú Anh, không để cô kịp phản kháng, hai tay cô đã bị bàn tay to lớn của anh giữa chặt trên
đỉnh đầu. Cả người cô lún xuống chiếc số pha. Môi Lăng Quốc Thiên đổ ập xuống cánh môi hồng hồng hơi khô nứt do uống rượu của Trương Tú ANH. Bàn tay còn lại cũng không chịu yên phận liền luồn từ dưới áo luồn lên trên tìm tới nơi mềm mại đầy đặn của cô bắt đầu xoa nắn. Trương Tú ANh há miệng ú ớ phản kháng.
Chỉ chờ có vậy lưỡi Lăng Quốc Thiên đã thành công xâm nhập vào khoang miệng cô bắt đầu luồn lách khám phá khoang miệng Trương Tú ANh, quấn quýt với lưỡi cô. Trương Tú ANh không thở nổi. Nụ hôn của anh rút cạn không khí trong cô, bàn tay anh càng cần quấy không lúc nào ngơi.
Đầu ngón tay mềm mại của anh lướt nhẹ trên da thịt mẫn cảm của cô. Đi tới đâu nơi đó lại như bị một luồng điện chạy qua khiến cô cảm thấy tê dại, từng ngón tay xoay quan khuôn ngực cô xoa nắn.
Cơ thể Trương Tú Anh bắt đầu căng cứng, run rẩy. Lăng Quốc Thiên cảm nhận được sự run rẩy ấy, nụ hôn của anh bắt đầu chuyển từ chiếm hữu sang nhẹ nhàng cắn mút. Bàn tay trong áo cô càng mơn trớn da thịt cô, khi thì nhẹ nhàng như nước, khi lại cuộn xoáy như cơn lốc.
Cơ thể Trương Tú Anh nóng bừng, từng tế bào trong cơ thể cô đã không còn theo sự điều khiển của lý trí, cả người cô mềm nhũn, run rẩy theo từng động tác vuốt ve của Lăng Quốc Thiên.Anh bắt đầu hôn xuống cằm cô, hôn xuống cổ cô, nhẹ nhàng mút xương quai xanh xinh đẹp đang nhô lên của cô khiến một dấu hôn đỏ chói lọi xuất hiện trên làn da trắng ngần đang hồng lên.Anh tiếp tục hôn xuống tay lần mở từng chiếc khuy áo của chiếc áo ngủ nam giới rộng thùng thình trên người cô. Một vay anh cởi nút áo cửa chính mình.
Trương Tú ANh cảm nhận được làn da mát lạnh, cơ thể cường tráng đang áp vào da mình không có gì ngăn cản. bị anh khuấy đảo, cơ thể non nớt chưa có kinh nghiệm trong chuyện nam nữ của cô dần dần bị anh dẫn dắt, lý trí trở nên mơ hồ, thay vào đó là khao khát, dụ hoặc.
Bàn tay anh như con bạch tuộc bắt đầu mơn trên bụng cô, rồi xuống dưới. Cơ thể Trương Tú
Anh càng ngày càng mẫn cảm. Chiếc Quần ngủ đàn ông quá rộng chỉ một động tác nhỏ, Lăng Quốc Thiên đã khiến nó, tuột xuống ngang đầu gối Trương Tú Anh. Bàn tay anh nhẹ nhàng xoa nắn bụng dưới của cô, vòng qua sau mơn trớn cặp mông căng mẩy trơn láng. Môi anh vẫn tiếp tục hôn trên bầu ngực cô, từng chút từng chút một. Người cô cong lên, cảm giác khô nóng trong cơ thể như muốn khao khát được lấp đầy, Lăng Quốc Thiên đưa tay nhẹ nhàng xoa đùi cô, men theo đùi tới nơi ẩm ướt, nhạy cảm của cô. Khi anh vừa đưa ngón tay chạm vào nơi mềm mại ẩm ướt ấy. Trương Tú Anh không nhịn được mà khẽ rên lên.
Trong người cô lúc này mọi sức lực như bị rút cạn chỉ còn một lỗ hổng toang hoác muốn được lấp đầy, Lăng Quốc Thiên đưa ngón tay vào khám phá nơi ẩm ướt chặt chẽ của cô, cảm nhận sự có bóp ngày càng mạnh mẽ và ẩm ướt.Anh hài lòng, ngước mắt nhìn làn môi đang cố gắng để không bật ra những âm thanh kiều mị kia.
Còn nói tôi là gay nữa không?” Ngón tay anh tiếp tục ra vào nơi ẩm thấp của cô, nơi đó đã trở nên ướt át hơn bao giờ hết. Trương Tú Anh thở dốc, lúc này cô chỉ có một khao khát duy nhất là được lấp đầy. Cô yếu ớt.
“Anh không gay...” Chút lý trí còn sót lại của Trương Tú ANh đã bị ngón tay như bạch tuộc của
anh đánh tan sạch sẽ.
Nhìn dáng vẻ yêu kiều đang căng lên dưới thân mình, Lăng Quốc Thiên cũng không thể nhịn lâu hơn được nữa. Trêu trọc cô từ nãy tới giờ cũng là thử thách đối với anh. Anh đã phải kiềm chế lắm, nếu không thì cũng không biết ai sẽ trừng phạt ai. Lăng Quốc Thiên rút tay ra, đưa vật to lớn cương cứng của mình vào nơi trơn mượt của cô.
“Đau!” Trương Tú Anh nhíu mày khẽ rên lên.
“Anh sẽ nhẹ nhàng” Lăng Quốc Thiên thì thầm bên tai cô, giọng nói đã trở nên khán đặc. Thấy cô đau anh, từ từ tiến vào trong cô từng chút từng chút một, môi anh vẫn không rời bầu ngực cô, bàn tay ôm cô khẽ vuốt ve dọc sống lưng cô, Trương Tú Anh càng ngày càng cảm thấy cơ thể mình như được đưa lên lớp mây bồng bềnh, cảm giác đau đớn nhanh chóng biến mất thay vào đó là cảm giác lâng lâng, vỡ òa, sâu thẳm trong cơ thể có thứ gì đó được giải phóng, vừa run rẩy vừa hạnh phúc dâng trào không kiểm soát được. Trương Tú Anh khẽ rên lên theo nhịp của Lăng Quốc Thiên, Nhận được tín hiệu, Lăng Quốc Thiên lúc này cũng không kiềm chế được nữa anh bắt đầu tấn công mãnh liệt. Trương Tú Anh cảm thấy đầu óc mình như nổ tung, trống rỗng lơ lửng như trên chín tầng mây. Cảm giác mát lạnh tràn ngập Cơ thể.