Tổng Tài Câm Sủng Vợ

Chương 30: Chủ nhân của cổ cầm




“Ông, cây cổ cầm ông vẫn luôn thích đã ở bên ông, sao ông lại khóc” - Trương Tú Anh cầm tay ông, đau lòng nhìn ông nội, người đàn ông luôn mạnh mẽ kiên cường của cô đang rơi nước mắt.

“Là ông nội vui quá, tuổi già là vậy đó con ạ. Ông lẩm cẩm thật rồi.” - ông nội đưa đôi tay đầy nếp nhăn lên lau nước mắt, cười chấn an Trương Tú Anh.

“Cây cổ cầm này đã biến mất cách đây hơn năm mươi năm, làm sao con có được nó?” - Ông nội vẫn chưa quên phải hỏi nguồn gốc của cây cổ cầm.

“Con vẫn luôn đi tìm cây cổ cầm này cho ông, tình cờ một người bạn của con lại sở hữu nó, sau khi nghe chuyện ông vẫn luôn tìm kiếm cây cổ cầm, người bạn đó đã đồng ý nhượng lại cho Con” - Trương Tú Anh không tiện nói với ông về quan hệ của mình và Lăng Quốc Thiên. Cô đành kể vắn tắt như vậy.

“Người bạn ấy là người như thế nào? Sao lại có thể dễ dàng nhượng lại cây cỔ cầm này cho con.” - Ông nội vốn rất tinh tường nên không

khỏi thắc mắc thêm.

“Đó là một người bạn tốt của con. Còn về cây CỔ cầm cũng là vô tình anh ấy có được, biết ông say mê cây CỐ cầm này nên anh ấy nhượng lại. Anh ấy nói rằng cây cổ cầm này về với người biết sử dụng nó vẫn hơn là ở với anh ấy” Đã nói dối thì nói cho tới cùng. 1638675917704.png

“Con nhìn đấy, ta sống thảnh thơi, ngày ngày uống trà, ngắm cá, luyện khí công, viết thư pháp. Cuộc sống an tĩnh, không quan tâm tới thế giới bên ngoài. Ta nghe ba con nói con đi du học mới về? Sáu năm qua con đều sống ở nước ngoài, cuộc sống thế nào?” - ông vẫn cầm tay Trương Tú Anh, vuốt ve mái tóc cô như ngày cô còn bé. Đôi với ông, cô vẫn luôn là cô cháu gái nhỏ ông hết sức cưng chiều.

“vâng, mấy năm qua con đều ở nước ngoài, học tập, làm việc, vui chơi, cuộc sống của con phong phú lắm ông ạ? - Trương Tú Anh hùa theo lời nói của Trương Vân Sơn.

“Lần này con về là muốn cùng ba con dần tiếp

quản Trương Thị chứ?” - Ông nội bất ngờ hỏi cô.

Trương Tú Anh khẽ sững lại, đúng là ông nội không biết gì về chuyện trước đây, càng không biết thái độ phân biệt đối xử của Trương Vân Sơn và Hàn Thu Nguyệt với cô. Trương Tú Anh cúi mặt, đè nén cảm xúc trong lòng rồi ngẩng mặt lên tươi cười nhìn ông.

“Ông, con còn trẻ lắm, cần phải học hỏi nhiều, lần này con về nước thăm ông, một thời gian con lại đi.” Trương Tú Anh giải thích với ông.

“Con cũng lớn rồi, học hành cũng xong rồi, ba Con cũng không còn trẻ. Ta vẫn luôn tin vào năng lực của con, con cũng phải nghĩ tới chuyện giúp ba con điều hành Trường thị đi” - Ông nội vẫn giữ ý kiến của mình.

“Ông ơi, con còn trẻ mà, mấy năm nay con học hành vất vả lắm, ông cho con tận hưởng cuộc sống một thời gian nha ông. Tuổi trẻ cần phải bay nhảy, tận hưởng cuộc sống đã. Ba con cũng còn sung sức lắm ông đừng lo. Nha ông Trương Tú Anh nũng nịu lắc lắc tay ông.

“Thôi được rồi, vẫn là con nói đúng” - Ông nội cười hiền từ.

“Ba Con nói con muốn tới thăm ông, còn có việc muốn nói với ông? Con có việc gì cần hỏi ông nào?”

Sau khi ở biệt thự của Lăng gia trở về, Trương Vân Sơn đã gọi điện cho ông nội, đây là cách liên

lạc duy nhất của hai người. Ông ta nói rằng, Trương Tú Anh đã về nước và muốn tới thăm ông, cũng có chuyện cần nói với ông, hỏi ông có đồng ý gặp Trương Tú Anh không.

Những người khác thì tất nhiên Trương Vân Sơn sẽ chẳng dám gọi điện cho bố mình để xin gặp, nhưng ông ta biết đối Trưởng lão gia mà nói, Trương Tú Anh luôn là người ông yêu quý nhất. Không ngoài dự đoán, Trưởng lão gia gật đầu đồng ý ngay.

Trương Tú Anh hiểu ngay ý đồ của Trương Vân Sơn, chắc chắn ông ta muốn Trương Tú Anh hỏi ông nội chuyện khu đất phía nam thành. Dù ông ta có không rào trước, việc này nhất định Trương Tú Anh cũng sẽ hỏi xin ý kiến ông nội.

Trước đây khi cô cùng ông nội cắm trại tại sa mạc phía nam. Cô đã nói với ông rằng, cô muốn những người dân thân thiện nơi đây bớt nghèo. Nhưng ở mảnh đất chỉ có cát với mặt trời, làm thế nào để bớt nghèo đây. Ông nội đã hỏi cô như vậy.

Trương Tú Anh suy nghĩ rất lâu, tới nửa đêm khi hai ông cháu đang ngắm sao cô đã rụt rè nói với ông rằng, cô muốn xây điện gió, điện mặt trời

đây. Nếu chỉ có gió và mặt trời vậy sao không biến gió và mặt trời thành tiền? Người dân nơi đây sẽ được cải thiện đời sống.

Nghe xong ông nội không nói gì, chỉ hỏi cô đó

có phải là suy nghĩ nghiêm túc của cô không.. Trương Tú Anh đã nhìn thẳng vào mắt ông trả lời đầy tự tin rằng chưa khi nào có nghiêm túc tới vậy.

Đó có lẽ chính là lý do, khi ông nội rút lui khỏi thương trường đã ra điều kiện cho Trương Vân Sơn về mảnh đất này.

Trương Tú Anh lại vô tình biết được dự định của US, chính vì thế cô nghĩ sẽ nói với ông nội, xin ý kiến của ông.

“Ông ơi, ông còn nhớ mảnh đất sa mạc của Trương Gia phía nam Ninh Thành không ông? Cả ước mơ của con nữa. Nếu bây giờ con muốn sử dụng mảnh đất đó để thực hiện ước mơ ấy. ông có đồng ý không ông?” Trương Tú Anh thành thật nói với ông.

“Con quay về nước là vì việc này?” Ông nội nhìn cô với ánh mắt vui vẻ.

“Vâng, cũng một phần ạ”

“Vậy con nói cho ta biết con đã chuẩn bị được những gì? Làm năng lượng tái tạo không phải chuyện dễ” .

“Sáu năm qua ngoài học về kinh doanh con còn nghiên cứu về năng lượng tái tạo, con đã từng tham gia dự án điện mặt trời lớn nhất thế giới trong vòng một năm, cùng nghiên cứu, cùng sống cùng làm việc với những người ở đó.”

Ông nội vẫn yên lặng, thể hiện mình vẫn đang lắng nghe cô nói. Trương Tú Anh tiếp tục..

“Lần này con về nước, vừa hay có một tập đoàn lớn muốn hợp tác cùng Trương Thị để đầu tư khai thác khu đất này. Con đã tìm hiểu về tập đoàn này rồi, tất cả tài chính, phương châm kinh doanh, mục tiêu phát triển của họ đều ổn cả. Nếu thực sự muốn hiện thực hóa ý tưởng của con thì không tìm đầu được đối tác tốt hơn ông ạ?

“Được, vậy ông tin con. Nếu con đã tự tin, Con hãy cứ tiến hành” Ông nội nắm chặt tay cô cháu gái thân yêu,. .

“Trời cũng sắp tối, con hãy mau xuống núi, lần sau tới gặp ông nhất định con phải dẫn theo người bạn đã nhượng lại cho con cây CỔ cầm này để ông có dịp cảm ơn cậu ấy nhé”

Ông nội có tình nhắc tới người chủ cây cỔ cầm, vì ông Phát hiện ra, cháu gái mình khi nhắc tới người chủ nhân của cây cổ cẩm ánh mắt có sự thay đổi. Là ánh mắt long lanh, pha chút yêu thương. Nhất định quan hệ của Trương Tú Anh và người chủ cây cổ cầm không hề đơn giản.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.