Tổng Tài Câm Sủng Vợ

Chương 139:Vụ hỏa hoạn chết người




Trương Tú Linh để nước xối vào cơ thể vốn định tắm thật nhanh nhưng nước xối vào khiến những nơi mẫn cảm còn chưa thỏa thuế của cô ta lại run rẩy Trương Tú Linh vừa tắm vừa tự vuốt ve cơ thể mình.

Cửa nhà tắm bật mở.Đặng Triều nửa cười nửa không bước vào, trong làn nước mờ ảo, không nói không rằng anh ta bước tới, bế xốc Trương Tú Linh lên đặt cô ta ngồi trên bàn đá lạnh ngắt sau đó thẳng thắn xông vào, lưng Trương Tú Linh chạm vào đá lạnh buốt nhưng cả Cơ thể lại một lần nữa nóng rực lên rên rỉ theo từng nhịp độ của Đặng Triều.

Nước ấm vẫn xối xả vào hai bóng người đang quấn lấy nhau điện cuồn trong làn nước.

Trương Tú Linh hét lên đầy thỏa mãn, Đặng Triều càng điên cuồng xông tới.

Càng ngày hắn càng mê đắm thân hình của Trương Tú Linh, cả tiếng thét dâm đãng không hề kiềm

nén của cô ta cũng khiến hắn cảm thấy bản lĩnh đàn ông của mình được công nhận. Khác hẳn cảm xúc với vợ hắn. Nhạt nhẽo nhàm chán. Chính vì thế mà khi Trương Tú Linh nhắn địa chỉ, hắn đã không màng mà nói dối vợ hắn để chạy tới đây ngay lập tức.

Sau khi thỏa mãn, Trương Tú Linh bắt đầu từ từ tắm rửa chuẩn bị đi về. Chợt nhớ ra điều gì đó, Trương Tú Linh nói với Đặng Triều.

“Việc của Chu Tài anh kiểm tra kỹ chưa? Có lẽ thời gian tới chúng ta sẽ không được gặp nhau nhiều. Lăng gia đang cho người điều tra.”

Trương Tú Linh mặc dù lưu luyến mê cơ thể Đặng Việt nhưng cô ta cũng có những toan tính riêng.

Muốn đường đường chính chính để cướp Thịnh Thiên Vỹ thì trước hết phải từng bước cô ta phải cai được Đặng Triều.

Đêm đã khuya, Lăng Quốc Thiên ngồi trước màn hình laptop, thỉnh thoảng anh lại liếc mắt về phía cô gái đang say ngủ trên giường bệnh. Từ lúc Trương Tú Anh được ra phòng hồi phục, Lăng Quốc Thiên cũng ở lại bệnh viện, bên cạnh giường của cô đã được chuẩn bị thêm một chiếc giường cho anh.

Quần áo đồ dùng cá nhân của anh cũng đã chuẩn bị đầy đủ, nếu không có việc gấp cần giải quyết trực tiếp thì Lăng Quốc Thiên sẽ không rời bệnh viện.

Màn hình máy tính nhấp nháy báo có thư đến, Lăng Quốc Thiên click vào email vừa tới từ Kỳ PHương Nhan. Đường link Kỳ Phương Nhan gửi là hình ảnh một vụ cháy nhà máy in cũ ở thị trấn X, đặc biệt vụ cháy đã khiến một số người thiệt mạng.Vì cháy quá lớn trong thời gian dài trước khi được phát hiện và dập tắt nên hầu hết những người này đều chưa thể nhận dạng được, cũng chưa xác định được chính xác số người đã chết trong vụ cháy.

Qua điều tra ban đầu xác định đây có thể là một vụ thanh toán bằng nhóm.

Bên cạnh là file đính kèm báo cáo nhanh của Kỳ Phương Nhan.

Bọn họ đã lần ra manh mối của Chu Tài, và hai kẻ đồng bọn nhưng tới thị trấn X thì bị mất dấu, theo điều tra có thể khẳng định hội Chu Tài đã bị thiếu trong đám cháy, ai là người làm ra chuyện này và vì lý do gì thì còn chưa rõ bởi số người chết cháy trong nhà máy bỏ hoang không chỉ có ba người mà con số lên tới hàng chục người.

Nhưng có một kết luận khiến đôi mày Lăng Quốc Thiên nhíu thật chặt. Manh mối Chu Tài coi như đã đứt, việc bắt hắn để có thể lần ra bằng chứng của Trương Tú Linh là không thể.

Một mũi khác từ Đặng Việt báo về sự mất tích đột ngột của Linh Nga và mẹ cô ta, sau khi trở về từ Nam Thành cô ta đột ngột cùng mẹ chuyển đi nơi khác, những người hàng xóm quanh đó cũng không biết mẹ con cô ta chuyển đi đâu. Họ chỉ chào mọi người và nói sẽ không trở về đây nữa.

Một tài liệu khác của Đặng Việt khiến Lăng Quốc Thiên chú ý. Mẹ Linh nga chính là người đã cứu Trương Tú Linh khi cô ta bị ngã xuống nước trong nhà thuyền lúc sinh nhật sáu tuổi của Trương Tú Linh và Trương Tú Anh.

Phải chăng vụ ngã xuống nước của Trương Tú Linh có uẩn khúc? Mẹ Linh Nga có vai trò gì trong việc này? Điều gì khiến cô ta phải bỏ trốn? Hàng loạt câu hỏi hiện ra trong đầu Lăng Quốc Thiên.

“Tìm mẹ con Linh Nga, không ngoại trừ khả năng họ bị đe dọa tới tính mạng”

Lăng Quốc Thiên nặng nề nói qua điện thoại với Đặng Việt. Đầu bên kia Đặng Việt vẫn đang làm con kỳ đà cản mũi ở nhà Lisa, anh ta đang chịu con mắt đầy ghét bỏ của cả Lisa và Kỳ Phương Nhan.

Nhưng tình thế vô cùng cấp bách lại có quá nhiều việc bọn họ cần hợp sức vì thế mặc kệ thái độ ghét bỏ ra mặt của Lisa, Đặng Việt vẫn mặt dày ở lại nhà cô, chiếm dụng chiếc số pha duy nhất ở phòng khách đã hai ngày rồi. Đặng Việt mở loa ngoài vì vậy cả Kỳ PHương Nhan và Lisa đều nghe rõ.

“Các cậu đang ở cùng nhau?” Nghe thấy tiếng thì thao nho nhỏ, Lăng Quốc Thiên đoán ngay ra sự tình.Anh khẽ cười trong lòng khi nghĩ tới gương mặt cau có hiện tại của Kỳ PHương Nhan.

“Còn cách nào khác đâu.” Đặng Việt tỉnh bơ, vô tội.

“Anh nói anh ấy về đi, cô nam quả nữ ở chung một chỗ không tốt.” Lisa nói vọng vào.

“Anh thấy em đều có phải là quả nữ nhỉ, Kỳ Phương Nhan tôi nói có đúng không?

“Cậu là tổ tông ba đời tám kiếp của tôi, cậu nói gì cũng đúng. Tôi đi ngủ đây” Kỳ PHương Nhan giật mình khi nghe thấy tên mình phát ra từ miệng Lăng Quốc Thiên, báo sự chẳng lành sắp tới.

“Phải đấy, cậu ngủ đi, lấy sức mai tới nhà máy cháy kia, tìm tung tích Chu Tài cho tôi.” Giọng Lăng Quốc Thiên nhẹ bẫng mà sao Kỳ Phương Nhan thấy rùng mình như có ma vương vừa lướt qua người anh ta vậy.

“Tôi biết ngay, cậu đột ngột quan tâm tới người khác ngoài vợ cầu thì chẳng có gì tốt lành cả. Ngủ đây!”

Kỳ Phương Nhan vừa càu nhàu vừa lôi Lisa tuột vào phòng ngủ. Bỏ lại Đặng Việt bơ vơ trên ghế sô pha với đống tài liệu ngập tràn khắp sàn. Số kiếp cẩu độc thân thật là đáng thương tới thảm hại. Lòng Đặng Việt không ngừng rên rỉ cảm thương cho chính mình.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.