Sau khi phát hiện ra chân tướng Trương Vân Sơn đã bí mật cho người đưa Trương Tú Linh tới một khu nghỉ dưỡng nước nóng ở ngoại ô thành phố, nói là đi nghỉ dưỡng thực ra là để giam lỏng cô ta. Hàn Thu Nguyệt cũng đi cùng để giám sát Trương Tú Linh.
Còn lại một mình trong ngôi biệt thự rộng lớn trong lòng Trương Vân Sơn không khỏi dâng lên cảm giác trống trải.
Từ ngày đuổi Trương Tú Anh đi, bọn họ một nhà ba người vẫn luôn sống bên nhau, Trương Tú Linh vẫn luôn ríu rít ra vào khiến ông ta vui vẻ.
Mọi việc trong nhà hầu như Trương Vân Sơn giao cho Hàn Thu Nguyệt, tối tối hai vợ chồng cùng uống trà, đàm đạo chuyện này chuyện kia. Bây giờ còn mình ông ta, Trương Vân Sơn thở dài.
Ngày qua thật mệt mỏi, ông ta đang căng mình giải quyết hậu quả do Trương Tú Linh gây ra, nếu để mọi chuyện vỡ lở thì không biết hậu quả sẽ như thế nào.
Nhưng ông ta có hỏi thế nào chính Trương Tú Linh cũng không hé nửa lời về Chu Tài, cô ta vẫn một mực khẳng định mọi việc chỉ là sự cố do bọn Chu Tài không hiểu ý cô ta mà gây ra, hiện tại Chu Tài ở đầu cô ta không rõ.
Mọi việc có thể giải quyết được thì Trương Vân Sơn cũng đã làm hết. Bây giờ chỉ còn phía Trương Tú Anh, không biết cô đã biết được những gì, nếu bọn Chu Tài lặng lẽ làm việc thì nhiều khả năng cô chưa biết, nhưng nếu bọn chúng quá tự tin vào việc sẽ sát hại Trương Tú Anh thì rất có thể trước khi ra tay chúng sẽ nói toàn bộ sự thật cho Trương Tú Anh biết.
Nghĩ tới đây Trương Vân Sơn thở dài nặng nề, ông ta phải qua bệnh viện một chuyến mới được.
Khu suối nước nóng Akaza Resort là tài sản của Trương Thị, đây là khu phức hợp cao cấp bao gồm cả nghỉ dưỡng, sân golf và suối nước khoáng nóng.
Trương Vân Sơn bố trí một biệt thự biệt lập có đầy đủ dịch vụ riêng để Trương Tú Linh và Hàn Thu Nguyệt ở.
Trương Tú Linh vật vã trên chiếc giường lớn. Mới trải qua hai ngày mà cô ta đã cảm thấy chán nản tới cực độ.
Cô ta nhớ tiệc tùng, nhớ không khí sôi động, hai ngày ở đây đi ra đi vào chạm vẻ mặt rầu rĩ của Hàn Thu Nguyệt, lại phải giả bộ cư xử như một cô con gái ngoan khiến Trương Tú Linh sắp phát điên.
Trương Tú Linh thay bộ đồ bơi hai mảnh đi tới bể bơi khoáng nóng riêng bắt đầu ngâm mình.
Bởi được một lúc cô ta thả nổi mình giữa bể nhìn lên bầu trời xám xịt của tiết giao mùa. Làn nước ấm. áp vuốt ve cơ thể trắng nõn Trương Tú Linh nhắm mắt, thèm khát cảm giác được đàn ông mơn trớn vuốt ve.
Trong đầu cô ta tưởng tượng ra bàn tay thon dài rắn chắc của Thịnh Thiên Vỹ đang mơn. trên cơ thể mình thì không biết sẽ tuyệt tới mức nào.
Càng nghĩ cơ thể Trương Tú Linh càng nóng lên. Cô ta liền ra khỏi bể khoác chiếc áo choàng vào người, cứ để tóc ướt như vậy đi tìm Hàn Thu Nguyệt.
Trương Tú Linh bước tới bên cửa sổ, nơi Hàn Thu Nguyệt đang ngồi uống trà và đọc một cuốn sách khá dày, nhìn bà có vẻ đã tìm được một cuốn sách ưng ý để giết thời gian vì thế Trương Tú Linh tới gần mà bà vẫn không phát hiện ra.
“Mẹ” Trương Tú Linh tới sát bên Hàn Thu Nguyệt, đưa tay chạm vào tay bà.
“Sao con ướt hết thế này? Trời lạnh lắm tắm xong phải sấy khô tóc ngay kẻo ốm”.
Nghe thấy giọng nói của Trương Tú Linh, Hàn Thu Nguyệt mới biết có người tới bà ngẩng mặt lên liền bị bộ dạng như xác chết của trường Tú Linh dọa cho sợ.
Hàn Thu Nguyệt buông cuốn sách xuống bàn vội vàng lấy khăn khô lau tóc cho Trương Tú Linh, mặc dù cô ta làm ra những chuyện tày đình, nhưng bà ta vẫn không sao giận cô ta được, nhìn thấy bộ dạng đáng thương của Trương Tú Linh trong lòng bà ta cảm thấy xót xa.
“Mẹ, Ở như này có khác gì giam lỏng đầu. Ba nói đi nghỉ dưỡng nhưng mẹ xem, suốt ngày trong bốn bức tường.Vệ sỹ thì đưng đầy ngoài cửa, đi đâu cũng không được” Trương Tú Linh mếu máo.
“Con ngoan, chịu khó một chút. Ba cũng là vì muốn tốt cho con. Chờ mấy ngày nữa, nghe ngóng tình hình phía Lăng Gia, nếu họ không biết gì thì con có thể về rồi” Hàn Thu Nguyệt vừa sấy tóc cho Trương Tú Linh vừa dỗ dành cô ta.
Thấy thái độ đã dịu đi của Hàn Thu Nguyệt, Trương Tú Linh biết bà ta sẽ dễ mềm lòng vì vậy cô ta liền được đà lấn tới.
“Mẹ, mẹ có thể cho con ra ngoài được không? Con chỉ đi mấy tiếng thôi, con sẽ bí mật, không để cho ai phát hiện ra đâu. Con xin mẹ” Trương Tú Linh khóc lóc.
“Con cần ra ngoài làm gì? Việc tốt nhất con có thể làm là ở yên đây”
Hàn Thu Nguyệt kiên quyết, bà ta đã thấy thái độ của Trương Vân Sơn, chính vì lo lắng tới việc Trương Tú Linh sẽ không nghe lời mà làm bậy nên ông ta phải để Hàn Thu Nguyệt đi cùng Trương Tú Linh tới đây.
Bà ta không thể để cô rời đi khi chưa có sự đồng ý của Trương Vân Sơn.
“Vậy, vậy còn gọi mấy người bạn tới đây được không? Mẹ yên tâm toàn những người bạn thân của con, họ sẽ giữ bí mật mà. Mẹ!” Trương Tú Linh nằn nì.
Thực ra cô ta cũng đã lường trước về chuyện sẽ không được ra ngoài, nhưng cô ta quá hiểu mẹ mình.
Nếu nói thẳng ra muốn gọi bạn tới đây thì chắc chắn mẹ cô ta sẽ không đồng ý vì thế cô ta cần phải xin từ cái nghiêm trọng hơn sau đó xuống cái bớt nghiêm trọng như vậy Hàn Thu Nguyệt chắc chắn sẽ chọn một cái để chiều lòng cô ta. Trương Tú Linh tiếp tục làm bộ mặt rầu rĩ.
“Chúng con đã có hẹn với nhau, nếu bây giờ Con không xuất hiện nhất định mọi người sẽ càng nghi ngờ hơn, con cũng đã từ chối các bạn ấy và nói rằng đang đi nghỉ dưỡng với mẹ, nhưng họ lại hỏi là tại sao lại là hai mẹ con đi với nhau không lẽ ba và mẹ đang xảy ra chuyện?
Chi bằng gọi họ tới đây chứng minh gia đình mình vẫn bình thường, chỉ là một chuyến nghỉ phép riêng giữa những người phụ nữ trong gia đình.
Mẹ thấy thế nào ạ? Nếu mẹ thấy ồn ào thì con có thể qua biệt thự bên cạnh.
Dù sao thì mùa này cũng vắng khách, biệt thự nhà mình cũng để trống mà mẹ.”
Thấy Hàn thu Nguyệt im lặng, Trương Tú Linh càng nói nhiều lý lẽ, cô ta biết trong lòng bà ta đã sớm thỏa hiệp.
Từ trước tới nay cô ta luôn biết cách để khiến Hàn Thu Nguyệt chiều theo ý muốn của mình như vậy.
“Hay là như thế này, con sẽ bảo các bạn con tới đây như những khách bình thường, thuê biệt thự bên cạnh, sau đó mẹ chỉ cần cho con sang đó chơi với các bạn là được. Như vậy không ai nghi ngờ gì cả” Trong đầu Trương Tú Linh đã có tính toán.