.
Lăng Quốc Thiên đưa lại bản danh sách cho Kỳ Phương Nhan.
“Cậu có những gì về bốn người này rồi?”
Lăng Quốc Thiên hỏi Kỳ Phương Nhan.Anh quá hiểu cách làm việc của Kỳ Phương Nhan, khi có danh sách này thì nghĩa là trong tay anh ta cũng đã có đầy đủ tài liệu về bốn người họ, cả ngoài sáng lẫn trong tối.
Đó chính là điều khiến những việc điều tra của Kỳ Phương Nhan luôn luôn hiệu quả. Khi đã có thông tin một cách toàn diện nhất, để xử lý một vấn đề lúc đó sẽ dễ dàng hơn rất nhiều.
“Theo hướng cậu nói, tôi động tay một chút. Mấy vị này... tuy già rồi nhưng có rất nhiều điều thú vị”
Kỳ Phương Nhan nở nụ cười bí hiểm. Đưa cho Lăng Quốc Thiên bốn tập hồ sơ được kẹp riêng.
Trên mỗi tập ghi tên của từng người.
Khi giao cho Kỳ Phương Nhan tiến hành điều tra về các cổ đông trong công ty, chính Lăng Quốc Thiên đã đưa cho Kỳ PHương Nhan một số gợi ý có thể sử dụng làm manh mối để xác định điều tra những người trong hội đồng quản trị.
Nhờ những gợi ý này mà việc điều tra của Kỳ Phương Nhan thuận lợi và tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
“Cậu nên xem của Ngô Bá Khanh trước. Ông ta thường ngày nhìn đạo mạo quân tử, nhưng cậu nhìn xem?”
Kỳ Phương Nhan chỉ vào những dòng chữ trên báo cáo điều tra Ngô Bá Khanh, ông ta là một người đàn ông trung niên, một vợ hai con, con trai ông ta hiện đang du học tại nước ngoài, con gái đang là một diễn viên khá có tiếng trong nước, vợ cũng là một cựu diễn viên vô cùng xinh đẹp của thế hệ trước.
Bình thường ông ta luôn là người rất ôn hòa, vui vẻ. Gia đình ông ta luôn được báo chí ca ngợi là gia đình kiểu mẫu.
Là mơ ước của biết bao nhiêu người ở Ninh Thành. Nhưng khi Kỳ Phương Nhan tiến hành điều tra mới phát hiện ra.
Sự thật luôn không như những gì mọi người nhìn thấy.
Cậu con trai ông ta, vì dính vào một vụ đánh nhau tại trường học khi còn đang học cấp ba, dẫn tới người bạn cùng lớp bị nhóm cậu ta đánh tới nỗi tàn tật.
Lăng Quốc Thiên nhìn ký hiệu này cũng hiểu được, người này là một nhân vật Kỳ PHương Nhan lưu ý để điều tra thêm.
Vợ chồng Ngô Bá Khanh bề ngoài thì anh anh em em hạnh phúc nhưng trên thực tế từ lâu rồi, hai người bọn họ đã ly thân, nói cách khác cuộc hôn nhân hạnh phúc mà họ diễn trên truyền thông chỉ là chiếc bình phong.
Một đoạn chữ được đánh dấu màu đỏ nổi bật, chính là những dòng nói về sở thích bệnh hoạn của Ngô Bá Khanh và những hành vi bòn rút của công của ông ta.
Trước hết ông ta đã rút ruột ở một số dự án đầu tư của Lăng Thị mà ông ta trực tiếp quản lý. Có đầy đủ các tài liệu đi kèm.
Tiếp theo là sở thích bệnh hoạn ẩn sau lớp vỏ bọc trí thức, đạo mạo của ông ta. Dòng chứ thành viên của hội AM đập vào mắt khiến Lăng Quốc Thiên mím chặt mội. Bàn tay bóp mạnh tập tài liệu anh đang cầm.AM là tên gọi bí mật của hội những người thích tình dục không bình thường. Ở đây chỉ những người có sở thích bệnh hoạn.
“Cậu lấy chứng cứ xác thực, có hình ảnh càng tốt về sở thích bệnh hoạn của ông ta. Sau đó tới gặp ông ta một chuyến.”
Lăng Quốc Thiên trả lại cho Kỳ Phương Nhan tập tài liệu của Ngô Bá Khanh.Anh tiếp tục với tập tài liệu thứ hai có vẻ mỏng hơn của Lưu Đào.
Lưu Đào là thành viên của hội đồng quản trị Lăng Thị cách đây không lâu, ông ta mua lại cổ phần của Lăng thị từ tay anh trai mình hơn hai năm trước. Mọi thông tin về ông ta rất rõ ràng. Vì gắn bó với Lăng THị chưa lâu nên về cơ bản, với ông ta đây chỉ là nơi kiếm ra lợi nhuận cho ông ta, nên nếu có thể kiếm nhiều lợi nhuận hơn nữa thì ông ta sẵn sàng.
“Tìm hiểu xem ông ta kiếm được bao nhiêu từ thỏa thuận này, Liêu Thị trả ông ta bao nhiêu chúng ta sẽ đưa cho ông ta miếng mồi ngon hơn thế.Vấn đề gì giải quyết được bằng tiền thì không còn là vấn đề nữa”.
Lăng Quốc Thiên xem nhanh tập hồ sơ của Lưu Đào rồi đưa trả lại cho Kỳ PHương Nhan.
Tiếp tới là tập hồ sơ của Lý Hoàng Quý, nhìn thấy tên ông ta trong danh sách, Lăng Quốc Thiên không hề ngạc nhiên, điều này đã nằm trong dự đoán của anh.
Bởi từ khi anh bị tai nạn, Lý Hoàng Quý không ngần ngại tỏ ra nghi ngờ khả năng lãnh đạo Lăng Thị của Lăng Quốc Thiên, không ít lần ông ta đã nói thẳng trong hội đồng quản trị việc Lăng Quốc Thiên nên từ chức, để một người đủ năng lực và sức khỏe lên thay anh.
Ông ta không muốn tiền của mình được giao vào tay của một người tàn tật.
Trong hồ sơ của Lý Hoàng Quý có hai điều đáng lưu ý đó là lòng tham tiền, ông ta có thể tận dụng mọi kẽ hở trong quản lý của Lăng thị để bàn rút của cải, hai là ông ta có một đứa con ngoài giá thú với một gái làng chơi, cậu bé hiện mới được hơn ba tuổi.
Ông ta vẫn lén lút qua lại và chu cấp cho hai mẹ con họ.
“Nói Đặng Việt, mang các bằng chứng của việc bòn rút của cải của công ty tới gặp ông ta thường lượng, nếu không được hãy đưa ông ta ảnh của mẹ con đứa bé” Lăng Quốc Thiên đưa tập hồ sơ cho Lisa nghĩa là Lisa sẽ là người trao đổi với Đặng Việt về việc này.
Trên tay Lăng Quốc Thiên chỉ còn tập hồ sơ cuối cùng rất mỏng nhưng đối với anh tập hồ sơ này là tập hồ sơ nặng nhất, Hồ sơ của Hoắc Kiến Hòa. Người mà đã luôn nâng đỡ, ủng hộ và giúp đỡ anh từ những ngày đầu tiên anh bước chân vào tiếp quản Lăng thị.
Đội mày Lăng Quốc Thiên nhíu chặt, chăm chú đọc từng dòng chữ ngắn ngủi trong hồ sơ của ông ta.
Tất cả đều sạch sẽ cho tới tám tháng trước, trong một chuyến công tác nước ngoài, sau khi vợ ông ta qua đời được hơn một tháng, không hiểu vì lý do gì ông ta đã tham gia vào một trận bạc lớn của sòng bài ngầm tại Mỹ, cũng chính lần này ông ta thua rất nhiều tiền và phải ký vào giấy ghi nợ để cứu lấy mạng mình.
Sau đó không lâu, ông ta “vô tình” gặp Đoàn Đức. và dẫn tới việc phản bội ngày hôm nay.
Lăng Quốc Thiên suy tư một hồi, chắc chắn việc Hoắc Kiến Hòa vướng vào nợ cờ bạc có bàn tay sắp xếp của Đoàn Đức, và cũng chính hắn đã dùng thứ đó khiến ông ta phải theo phe của mình.
Không hổ danh là thư ký đắc lực của một trong tứ đại danh gia Ninh Thành.
Chỉ trong một khoảng thời gian rất ngắn Lưu Toàn đã tìm được rất nhiều thông tin liên quan tới Trương Tú Linh.
Trong đó có cả những thông tin mà Trương Vân Sơn tin rằng khi Hàn Thu Nguyệt nhìn thấy cũng phải thất kinh, không biết với thần kinh của bà ta có thể chịu nổi không.
Từ trước tới nay trong mắt Trương Vân Sơn và Hàn Thu Nguyệt, Trương Tú Linh luôn là cô con gái nhỏ yếu ớt, ngây thơ, thánh thiện.
Vì thế ông bà luôn khuyến khích cô ta ra ngoài chơi với bạn bè một phần để mở rộng quan hệ, nhưng chủ yếu là để Trương Tú Linh quen với việc giao tiếp và bớt phần yếu đuối nhút nhát.
Cũng vì vậy chưa bao giờ Trương Vân Sơn nghi ngờ hay điều tra gì về các hành động của Trương Tú Linh.
Cho tới hôm nay. Khi ông ta cầm trên tay tập hồ sơ điều tra vội vàng. Những gì thu thập được đã ngoài sức tưởng tượng của ông ta.
Đầu tiên là sếp ảnh Trương Tú Linh xuất hiện tại một số quán bar dành cho người lớn ở Ninh Thành - nơi chỉ dành cho giới ăn chơi trụy lạc. Khác hẳn với những bộ đồ cô ta thường mặc mỗi khi ra khỏi nhà, trang phục tại đây của Trương Tú Linh toàn là những thứ đồ mà bất kỳ ai nhìn vào cũng phải đỏ mặt.
Thêm vào đó là cách trang điểm cũng khiến ông ta không thể nhận ra cô con gái đoan trang của ông ta.
Trong ảnh cả những cảnh cô ta hôn hít, ôm ấp với rất nhiều người đàn ông khác nhau, đúng hình ảnh của một cuộc sống ăn. chơi phóng túng, khiến ông ta nóng mắt.
Không chỉ có Trương Tú Linh mà cả ba cô bạn thân của cô ta, bao lâu nay trước mắt Trương Vân Sơn và Hàn Thu Nguyệt bọn họ vẫn là những cô gái trẻ ngây thơ, ngoan ngoãn con nhà gia giáo, hóa ra cũng là cùng hội cùng thuyền, đóng kịch trước mặt người lớn còn sau lưng thì ăn cho trác táng.
Tiếp theo là danh sách chi tiêu gần đây của Trương Tú Linh, có điểm rất bất thường, ngay trong ngày cô ta bắt đầu tới sa mạc Nam Thành công tác, điện thoại của cô ta liên hệ với vài số máy lạ khá nhiều lần, có biên độ nhất định.
Đặc biệt Trương Tú Linh đã chi rút một số tiền lớn hơn mười triệu.
Cô ta tới Nam Thành là sa mạc khỉ ho cò gáy không có dịch vụ ăn chơi sa hoa, không có các cửa hàng trang sức hay thời trang hàng hiệu thì rút tới mười triệu tiền mặt để làm gì?
Đối với người bình thường mà nói mười triệu là số tiền đủ để họ đổi đời, vì lý do gì mà Trương Tú Linh rút tận mười triệu?
Điện thoại cô ta trong những ngày đó vẫn giữ liên lạc với số điện thoại lạ kia. Không những thế những lần liên lạc gần như trùng khớp với những khoảng thời gian nhất định xảy ra sự việc của Trương Tú Anh.
Trương Vân Sơn đã mất cả buổi trưa, xấu chuỗi các mốc thời gian lại với nhau, ông ta phát hiện ra một điều theo trình tự logic ông ta có thể khẳng định chắc chắn Trương Tú Linh chính là kẻ đứng sau vụ bắt và hãm hại Trương Tú Anh.
Chỉ có một điều khiến đôi mày ông ta nhíu chặt không thôi là tại sao cô ta lại làm như vậy? Nếu nói là thù hận?
Thì từ nhỏ tới lớn Trương Tú Anh cũng không gây thù chuốc oán gì với Trương Tú Linh, ngoại trừ tính cách hai người quá trái ngược nhau, một người thích những hoạt động sôi nổi một người thích yên tĩnh.
Nếu nói vì đe dọa tới tài sản? Trương Tú ANh đã tuyên bố cắt đứt mọi quan hệ với nhà họ Trương vì thế không có lý do gì để Trương Tú Linh phải lo sợ.
Chỉ có thể vì tình cảm? Nhưng Trương Tú Linh là người đã khẳng khăng không chịu lấy Lăng Quốc Thiên đẩy Trương Tú Anh vào nơi ngõ cụt, nếu người muốn oán hận thì phải là Trương Tú Anh oán hận Trương Tú Linh mới đúng.