Tổng Tài Bá Đạo Là Cha Của Con Tôi - Lâm Hương Giang

Chương 1063




Chương 1063

Người đàn ông cao ráo, đẹp trai và lịch lãm đứng trước. cô, nhìn thấy cô ngây ngốc nhìn mình, anh không nhịn được nhếch môi cười một tiếng, giơ tay chạm vào chiếc mũi xinh xắn của cô: “Có phải em cảm thấy hôm nay anh cực kỳ đẹp trai đúng không?”

Mê hoặc cô luôn rồi không?

Đào Hương Vi lấy lại tinh thần, có chút xấu hổ cúi đầu xuống: “Anh vẫn luôn cực kì đẹp trai”

“Gì? Anh không nghe rõ lắm” Anh nâng cảm của cô lên, để cô nhìn về phía anh.

“Em nói, từ trước đến nay anh vẫn luôn đẹp trai tuấn tú, mê hoặc tất cả phụ nữ”

Anh nghe cô nói vậy thì nhíu mày, giọng nói từ tính khế vang lên: “Nhưng mà em là người duy nhất mê hoặc anh”

Anh nảm lấy cằm của cô, không kìm lòng được hôn lên đôi môi đỏ mọng của cô.

Đào Hương Vi bị anh hôn đến mức có chút không thở được, dùng sức đẩy người đàn ông ra: “Anh ăn son môi của em”

Nguyễn Cao Cường nhìn chäm chằm vào đôi môi của cô, đúng là lớp son trên đôi môi đỏ mọng của cô đã bị làm nhòe đi, giọng nói của anh có chút khàn khàn nói: “Anh giúp em son lại lân nữa”

Cô nhìn anh bằng ánh mắt nghỉ ngờ: “Anh biết sao?”

Anh lắc đầu một cách thành thật: “Không biết, nhưng mà đây cũng.

không phải là chuyện gì khó khăi Nói xong anh lập tức cầm thỏi son trên bàn trang điểm lên, chuẩn bị đích thân giúp cô dặm lại lớp trang điểm Đào Hương Vi thực sự tin tưởng anh, bình tĩnh để anh tùy ý tô son giúp mình.

Nguyễn Cao Cường dùng thái độ chăm chú giống như khi ký hợp đồng hàng trăm triệu, nhìn chăm chẳm vào đôi môi của cô, cầm thỏi son tỉ mỉ mô tả hình dáng đôi môi của cô, tô son lên môi cô một cách cẩn thận.

“Được chưa?” Cô muốn soi gương.

*Xong ngay đây, đừng nhúc nhích” Anh đứng ngay trước mặt cô, tiếp tục trang điểm cho cô.

Đúng lúc Lâm Hương Giang đẩy cửa bước vào nhìn thấy cảnh tượng này, không nhịn được trêu chọc: “Từ xưa đến nay chỉ thấy chồng vẽ lông mày cho vợ, sao đến phiên hai người lại biến thành tô son môi vậy?

Bị sự xuất hiện đột ngột của cô làm phiền, Nguyễn Cao Cường cau mày không vui: “Sao em lại tới đây? Không phải anh đã bảo em đến gặp mẹ của chúng ta hay sao?”

“Tuấn Khoa đang ở bên ngoài trông chừng bà ấy, em vào đây nhắc nhở anh nên ra ngoài rồi, giờ lành sắp đến rồi” Lâm Hương Giang nói.

Nguyễn Cao Cường liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay, đúng là thời gian cử hành hôn lễ sắp đến rồi.

Anh kéo Đào Hương Vi đến trước gương: “Tự em nhìn xem đi, tay nghề của anh rất tốt nha”

Cô ấy nhìn vào gương, chỉ thấy đôi môi của mình đã được tô son lại, ngược lại không nhìn ra vấn đề gì hết “Được rồi, được rồi, anh mau đi ra ngoài đợi đi” Lâm Hương Giang trực tiếp kéo anh đi ra ngoài.

“Hương Vi, anh đợi em ở bên ngoài” Nguyễn Cao Cường nói với cô ấy một câu cuối cùng, ánh mắt của anh trầm lắng khác thường.

Đào Hương Vi gật đầu với anh: “Được”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.