Tổng Giám Đốc, Xin Nhẹ Tay!

Chương 26: Chap-42




CHƯƠNG 42: NGƯỜI ĐÀN ÔNG NÀO ĐÓ MẮC CHỨNG RỐI LOẠN LƯỠNG CỰC

CHƯƠNG 42: NGƯỜI ĐÀN ÔNG NÀO ĐÓ MẮC CHỨNG RỐI LOẠN LƯỠNG CỰC

Linda cũng đành thở dài nói: “Được rồi! Em sửa xong thì đưa cho chị xem thử, có lẽ Thẩm Quỳnh Dao cũng không hiểu lắm về ngành thiết kế này."

"Lâu nay cô ta làm bà Lục quen rồi, ngoại trừ ra lệnh, hoa chân múa tay thì em nghĩ cô ta cũng chẳng cần làm chuyện gì khác.” Trịnh Liên Nga thản nhiên nói.

"Vất vả cho em rồi."

Trịnh Liên Nga trở lại phòng làm việc, Đường Dung Dung liền lại gần cười hỏi: “Chị Liên Nga, Tiểu Bình đâu chị?"

"Thằng bé đang ở nhà họ Trần."

"Trần Diên Khang thật sự là ba của thằng bé sao?"

"Ừ! Em đừng tiết lộ chuyện này ra bên ngoài nhé, làm vậy sẽ không an toàn cho Tiểu Bình." Trịnh Liên Nga ngước nhìn cô ấy, dặn dò.

"Chị yên tâm đi, em cam đoan sẽ không nói ra ngoài đâu, có điều mấy cô nàng lễ tân đã đồn thổi chuyện giữa chị và Trần Diên Khang rồi."

"Bọn họ nói gì?"

"Nói Trần Diên Khang đang theo đuổi chị."

Cây bút trong tay Trịnh Liên Nga rơi tuột xuống giấy, gương mặt đang tươi cười của cô bất chợt ửng đỏ, cô nói: “Ai nói lung tung vậy?"

"Em cũng không biết nữa! Thế nhưng, tất cả mọi người đều nói như vậy, chị Liên Nga, chẳng lẽ chị không biết các nhân viên nữ trong công ty đều đang ngưỡng mộ chị sao!"

Vẻ mặt Trịnh Liên Nga lúc này cực kỳ khó coi, Trần Diên Khang đang theo đuổi cô sao? Ai mà nghe thấy chắc cười muốn rớt hàm mất.

Trịnh Liên Nga hít sâu một hơi rồi bước ra khỏi phòng làm việc, đi về phía những người vẫn còn đang bàn tán xôn xao, vẻ mặt nghiêm nghị, nói: “Mọi người không cần phải đoán nữa, tôi và Trần Diên Khang vốn dĩ chẳng có bất cứ quan hệ nào cả, một người đàn ông có thân phận như anh ta làm sao có thể để ý đến tôi chứ?”

"Nhưng mà chị Liên Nga ơi, tối hôm qua Trần Diên Khang đã tìm đích danh chị mà!"

"Anh ta có chuyện muốn hỏi tôi mà thôi."

"Chị Liên Nga có thích Trần Diên Khang không? Cơ hội tốt như vậy, liệu chị có nắm lấy không!"

"Tôi không có hứng thú với anh ta."

Các cô gái đều nghẹn họng nhìn cô trân trối, cuối cùng họ cũng tìm thấy một cô gái không có hứng thú với Trần Diên Khang.

"Chị nói thật không vậy? Một người đàn ông tuyệt vời như vậy mà chị Liên Nga cũng không để vào mắt sao?"

"Tôi chẳng có hứng thú với bất kỳ người đàn ông nào cả." Trịnh Liên Nga nói xong thì quay về phòng làm việc của mình. Cô ôm đầu, bắt đầu suy nghĩ xem phải sửa bản thảo thiết kế của Thẩm Quỳnh Dao như thế nào.

Trong biệt thự nhà họ Trần.

Trần Diên Khang đang cầm bản thông tin chi tiết về Trịnh Liên Nga. Sáng sớm anh đã sai người đi điều tra lấy những thông tin này về.

Trên bản báo cáo có ghi rõ, bốn năm trước cô từng kết hôn, anh bỗng nhíu mày lại, người phụ nữ này đã từng kết hôn sao?

Không hiểu sao khi nhớ lại dáng vẻ gợi cảm trong bộ đồ ngủ của cô tối qua từng được người đàn ông khác chiêm ngưỡng, thậm chí là vuốt ve…khiến lồng ngực anh có cảm giác bực bội.

"Lục Tuấn Khải?" Trần Diên Khang nhìn vào dòng tên chồng cũ của Trịnh Liên Nga rồi lẩm nhẩm.

Anh thật sự không ngờ chồng trước của cô là Lục Tuấn Khải, người hiện đang giữ chức tổng giám đốc của tập đoàn Lục thị? Sắc mặt Trần Diên Khang nặng nề khó coi hơn hẳn, kết hôn được nửa năm, có nghĩa là những chuyện mà anh nghĩ tới đều đã từng xảy ra rồi.

Người phụ nữ này từng qua tay người ta, Trần Diên Khang buồn bực quẳng tài liệu sang một bên, anh chẳng còn tâm tư đâu mà xem tiếp.

Nhưng tâm trạng của anh vẫn cứ buồn bực, hậm hực như vừa bị chó cắn một phát.

"Ba, giờ chúng ta có thể đi được chưa?"

Cậu nhóc vừa xuống lầu, đã đội mũ sẵn sàng. Cậu muốn đi dạo phố mua đồ chơi với ba, với lại, ba đã quyết định sẽ xây cho cậu nhóc một cái sân chơi to ơi là to trong khu vườn của biệt thự.

Trần Diên Khang nhìn cậu nhóc, ánh mắt dịu dàng, may mắn thay thằng bé được thừa hưởng toàn bộ gen di truyền của anh. Nó tuyệt đối là dòng giống của anh. Trần Diên Khang ôm chầm lấy cậu bé, thơm nó: “Chúng ta đi thôi!"

"Yeah! Chúng ta đi mua đồ chơi thôi!" Cậu nhóc hưng phấn xoay xoay mấy vòng.

Trần Diên Khang cười rồi dắt tay cậu bé. Quản gia đã lái một chiếc xe thể thao màu xám ra ngoài sẵn cho anh. Cậu nhóc cảm thán woa lên một tiếng, còn Trần Diên Khang thì tự mình mở cửa xe cho con ngồi vào, rồi thắt dây an toàn cho nó nữa.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.