CHƯƠNG 41: LÁI XE CỦA ANH
CHƯƠNG 41: LÁI XE CỦA ANH
"Cô Trịnh, xe của cậu Trần không có chiếc nào rẻ cả, giá cả tương đương nhau." Quản gia mỉm cười.
Trịnh Liên Nga nuốt nước bọt, nếu đã là vậy, thì cô cứ chọn đại đi. Cô chỉ vào một chiếc xe thể thao màu trắng, nói: "Vậy chiếc này đi."
"Được, cô ngồi vào đi, cô xem có chỗ nào không hiểu, tôi có thể dạy cô." Trương Đức cười nói.
Trịnh Liên Nga mở cửa xe ngồi vào, tự nhiên sinh ra một cảm giác cao quý. Cô ngồi ngay ngắn, tay nắm vô lăng. Quản gia Trương Đức hướng dẫn một lần, cô đã hiểu được cơ bản. Ở nước ngoài, hàng ngày cô đều lái xe đi làm, nên cũng không lạ lẫm gì với việc lái xe.
Nhưng cô chưa từng lái chiếc xe thể thao nào đắt giá như thế này.
Trịnh Liên Nga lái xe ra khỏi ga-ra ngầm, rồi bật máy chỉ đường lên, lái đến công ty.
Hôm qua, mặc dù Thẩm Quỳnh Dao đưa ra ý kiến không được hợp lý, nhưng nếu cô ta muốn đổi thì tất nhiên Trịnh Liên Nga cũng không ý kiến gì, có lãng phí cũng là tiền của cô ta, sau này mang nhẫn kim cương quá nặng khiến tay đau cũng là chuyện của cô ta.
Nên cô chỉ cần sửa theo ý kiến của cô ta là được.
Trịnh Liên Nga lái xe thể thao đậu vào ga-ra ngầm của công ty, khóa xe rồi đi thang máy đến tầng có phòng làm việc mình. Vừa đẩy cửa ra, cô đã cảm giác xung quanh có nhiều ánh mắt kỳ lạ chằm chằm nhìn mình, cô cũng quay lại nhìn các đồng nghiệp trong phòng, cảm thấy có chút kỳ quái.
Cô mơ hồ đi đến chỗ ngồi của mình, nhưng còn chưa kịp đặt mông xuống thì trợ lý của Linda đã đi đến: "Nhà thiết kế Trịnh, Linda tìm cô."
Trịnh Liên Nga lập tức đứng dậy đi đến văn phòng của Linda, đẩy cửa ra, phát hiện Linda cũng đang quan sát cô với ánh mắt kỳ lạ, thậm chí còn có vẻ tò mò.
"Có chuyện gì thế? Hôm nay em có gì lạ sao?" Trịnh Liên Nga sắp bị bầu không khí này chọc cười rồi.
"Liên Nga, em hãy nói thật đi, em quen Trần Diên Khang sao?"
Trịnh Liên Nga kinh ngạc nhìn Linda, trời, sao chuyện này Linda cũng biết? Chẳng lẽ là do Đường Dung Dung kể?
"Sao chị biết?"
"Bây giờ chẳng những là chị biết mà mọi người trong công ty đều biết, vì sáng sớm hôm qua Trần Diên Khang đã đến công ty tìm đích danh em."
"Hả? Chẳng lẽ không phải do Dung Dung kể cho mọi người à?"
"Là tin tức do lễ tân nói."
Đúng là Trịnh Liên Nga không biết sáng sớm hôm qua Trần Diên Khang đã tới công ty tìm cô, cô chớp chớp mắt, cô cũng không muốn giấu Linda: "Trần Diên Khang chính là ba của Tiểu Bình."
Linda ngạc nhiên nhưng cũng vui mừng thay cho cô: "Cái gì? Thật sao? Trời ạ! Em biết anh ta là ai không?"
"Em biết, con trai đã nói với em, anh ta là người giàu nhất thế giới."
"Liên Nga, em thật may mắn, năm đó em lại ngủ với người đàn ông anh tuấn, ưu tú như vậy, sau này em không cần lo lắng nữa rồi." Linda nói với vẻ hâm mộ.
Trịnh Liên Nga cười khổ một tiếng: "Sao em lại không cần lo lắng? Anh ta đến để giành con trai với em, em sẽ không đưa con trai cho anh ta đâu."
"Em hà tất phải vậy, em cứ gả cho anh ta là được rồi." Linda không ngừng thốt ra những lời khiến người ta kinh ngạc.
Trịnh Liên Nga trợn tròn mắt, gương mặt xinh đẹp ửng đỏ: "Làm sao có thể? Sao em có thể gả cho anh ta được? Hơn nữa, em không có hứng thú với đàn ông."
"Em cũng không thể vì chuyện năm đó mà cả đời không lấy chồng chứ."
"Em hận đàn ông thấu xương, có chết cũng không gả." Trịnh Liên Nga tức giận không kìm chế được, kiên định nói.
Linda cảm thấy không biết nói gì, nhìn cô: "Được rồi, em tự lựa chọn đi! Hôm qua Thẩm Quỳnh Dao ý kiến với em phải không?"
"Vâng, em đã đồng ý sửa theo yêu cầu của cô ta, cô ta muốn khảm lượng kim cương lớn gấp đôi, còn muốn thêm kim cương vụn vào xung quanh, thiết kế này rất bất hợp lý, nhưng tất nhiên nếu cô ta thích thì em sẽ thiết kế cho cô ta."
"Em không nói với cô ta là thiết kế như vậy không hợp lý sao?"
"Em đã nói, nhưng cô ta cứ khăng khăng nói phải đổi như thế, em còn có thể nói gì chứ?" Ánh mắt Trịnh Liên Nga lóe lên vẻ giễu cợt.