Tổng Giám Đốc, Xin Nhẹ Tay!

Chương 13: Chap-29




CHƯƠNG 29: BỊ SỈ NHỤC

CHƯƠNG 29: BỊ SỈ NHỤC

"Cô ấy là trợ lý của tôi. Cô ấy sẽ chăm sóc cho Bình thật tốt." Trịnh Liên Nga phản bác, lời của người đàn ông này đúng là rất khó nghe.

"Nói tóm lại, bắt đầu từ bây giờ tôi phải chịu trách nhiệm với an nguy của con trai. Nếu cô muốn đi làm, thì cô cứ đi. Con trai giao lại cho tôi." Trần Diên Khang chau mày nói.

"Mẹ ơi, mẹ cứ đi làm đi, con theo ba được rồi. Con còn rất nhiều chuyện muốn nói với ba đấy!" Cậu nhóc cũng không muốn rời khỏi ba mình.

Trịnh Liên Nga có một loại kích động muốn kéo cậu đi, nhưng Thẩm Quỳnh Dao đang hối cô, cô không thể không đi một chuyến. Cô cắn răng nói: "Được rồi, vậy tan tầm mẹ sẽ đến đón con."

"Không cần đâu. Tôi sẽ dẫn con về nhà, tài xế của tôi sẽ đến đón cô tới nhà tôi." Trần Diên Khang cũng không muốn rời khỏi cậu nửa bước.

Trịnh Liên Nga tức đến xanh mặt, nhưng trước mặt con trai cô không tiện phát tác ra. Bởi vì từ nhỏ cô đã không nỡ lộ ra dáng vẻ giận dữ của mình trước mặt con trai rồi.

"Được rồi!" Trịnh Liên Nga chỉ đành thỏa hiệp. Sau đó, nhìn chăm chăm về phía người đàn ông khí thế, tự phụ hơn người kia, dặn dò một tiếng: "Không được cho con trai ăn đồ ăn linh tinh, còn nữa điều hòa chỗ anh quá lạnh, anh chỉnh cao hơn một chút đi. "

Trần Diên Khang nhướng mày, người phụ nữ này lại dám quản anh.

"Tôi tuyệt đối có thể chăm sóc tốt cho con trai của mình." Trần Diên Khang không vui mở miệng nói. Người phụ nữ này sao mà lằng nhằng thế?

"Tốt nhất là như vậy." Trịnh Liên Nga nói xong, lúc chuẩn bị đi, cô nở nụ cười dịu dàng tình mẹ với con trai nói: "Con trai ngoan, lát nữa gặp lại."

Cậu nhóc tặng cho cô một nụ hôn gió: "Mẹ đi đường cẩn thận nhé."

Trịnh Liên Nga gật đầu rồi bước nhanh ra cửa.

"Ba ơi, ba có thể bảo tài xế của ba đưa mẹ đi làm được không?" Cậu nhóc thương mẹ lái xe cực khổ, nên nói với ba mình.

Bây giờ đối với bất kỳ yêu cầu nào của con trai, Trần Diên Khang cũng sẽ không từ chối, anh phải tranh thủ thời gian ngắn nhất để có được hảo cảm của con trai.

"Được." Trần Diên Khang mỉm cười, lấy điện thoại di động ra gọi cho tài xế riêng của anh: "Chú đi tới cửa vào để đón một người phụ nữ mặc đồ màu xám đến chỗ làm của cô ấy. Cô ấy tên là Trịnh Liên Nga, chú đợi cô ta làm xong việc rồi thì buổi tối đưa tới nhà tôi."

Trịnh Liên Nga vừa bước từ cao ốc ra đã nhìn thấy một người đàn ông trung niên mỉm cười bước lên đón cô: "Xin cho hỏi cô là Trịnh Liên Nga phải không? Tôi là tài xế của ngài Trần Diên Khang, ngài ấy bảo tôi đến đây đưa cô đi."

Trịnh Liên Nga cả kinh, theo bản năng ngước đầu nhìn tòa cao ốc chọc trời kia, người đàn ông kia tốt bụng vậy sao?

Trịnh Liên Nga liếc mắt nhìn, bây giờ cũng khó bắt xe, nên cô đành gật đầu nói: "Được, làm phiền chú rồi."

Có xe riêng ngồi, cô tội gì từ chối chứ?

Nói địa chỉ xong, tài xế nhanh chóng đưa cô tới nơi. Sau đó, lúc xuống xe ông ta còn nói với cô: "Cô Trịnh tôi sẽ ở đây đợi cô. Tối nay ngài Trần bảo tôi đưa cô về nhà ngài ấy."

Trịnh Liên Nga chỉ là oán giận Trần Diên Khang tự kiêu tự đại, không có phong độ kia thôi. Cô đối xử với những người khác vẫn là vô cùng lịch sự, cô gật đầu cười: "Được rồi, cảm ơn chú."

Trịnh Liên Nga sải bước vào quán cà phê, đi đến chỗ phòng bao đã được chỉ định thì thấy Linda ngồi trên sô-pha, mà bên cạnh là Thẩm Quỳnh Dao mặc bộ váy đỏ sang trọng. Cô ta ngồi vắt chéo chân, vẻ kiêu ngạo, trong tay còn đang cầm ly rượu vang thưởng thức.

"Cô đến rồi!" Thẩm Quỳnh Dao cười lạnh lùng. Nói xong, cô ta nhìn Linda bên cạnh nói: "Tôi muốn nói chuyện riêng với thiết kế Trình, phiền cô về trước được không?"

Linda gật đầu, đưa mắt khích lệ Trịnh Liên Nga sau đó dẫn theo trợ lý rời đi.

Giây phút cửa vừa đóng lại, Thẩm Quỳnh Dao đã cười rộ lên, nhìn Trịnh Liên Nga cả người bơ phờ mệt mỏi, đắc ý chặc lưỡi nói: "Trịnh Liên Nga xem bộ dạng bây giờ của cô đi, đúng là khiến tôi thương hại mà!"

Trịnh Liên Nga nghiêm mặt nói: "Xin hỏi cô có ý kiến gì với thiết kế của tôi sao?"

Thẩm Quỳnh Dao hừ một tiếng, tiếng cười sắc bén lạnh lùng nói: "Cô thiết kế kiểu gì thế? Tôi thấy ngay cả học sinh tiểu học cũng làm tốt hơn cô. Chỉ bằng thiết kế này của cô mà đòi tôi tốn mấy tỉ bạc để mua sao?"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.