Tổng Giám Đốc Đào Hoa Xin Cẩn Thận

Chương 6




Một gã có hàm răng vàng khè, miệng ngậm điếu thuốc, đứng đầu đám người quậy phá: “Nhóc con, gọi ông bà chủ ra đây, tao không nói chuyện với trẻ con”.

Tiểu Ốc không có chút khiếp đảm hay lùi bước mà đi thẳng đến trước mặt gã, nhìn cô thật giống như sinh ra để giải quyết chuyện này: “Ngươi là khung xe hay đầu xe?”

“Cái gì? Dám gọi tao là khung xe à? Tao là chủ cái xe bị hỏng khung xe”. Gã răng vàng cụt hứng.

Từ trước đến giờ Tiểu Ốc luôn ăn ngay nói thẳng, vì vậy thẳng thừng: "Ông muốn bao nhiêu?"

“Xe tao mới mua năm ngoái, khung xe vẫn còn mới. Một vạn là ít”. Gã nghĩ trẻ con dễ lừa, vừa mới đòi 5000 giờ nâng lên một vạn.

“Vẫn còn mới?” Tiểu Ốc nhìn khung xe bị hỏng thấy đã tróc sơn.

“Chín phần mười”

“Thật à?” Tiểu Ốc nhíu nhíu mày.

“Năm phần mười”.

Năm phần? Lừa người, A Hổ sợ tiểu thư nhà mình bị lừa, vội vàng chạy đến nói: “Tiểu thư, xe của hắn cũ rồi, không đáng một vạn, tiểu thư đừng tin hắn, khung xe nhiều nhất chỉ 150”.

Tiểu Ốc nói với gã răng vàng: “Ông nói một vạn đúng không? Ông mới nói xe còn năm phần, như vậy trừ một nửa có phải hay không?”

Chủ xe nghĩ thầm, có 5000 không tồi: “5000 liền 5000”.

Tiểu Ốc thầy gã hợp tác nên rất hài lòng, đi tới bên cạnh xe, thân thể khom xuống, rất dịu dàng hỏi gã: “Cái kia là khung xe?”

Gã răng vàng nghĩ thầm là khung xe cũng không biết, ta không làm thịt ngươi thì thịt ai đây, nên chỉ chỉ lệch sang cái khung xe biến dạng sắp rơi ra nói: “Cái này”.

“À”. Tiểu Ốc vung đao đập xuống, khung xe rơi xuống đất, cô nhặt lên nói với A Hổ: “Anh lái xe đi mua cái mới giống như cái này cho ông ta”.

“Vâng”. A Hổ lập tức lái xe đi mua.

Gã răng vàng đau lòng nhìn xe, khung xe này gã mới mua nên chỉ cần sửa lại là có thể dùng được: “Mày định làm gì?”

Tiểu Ốc ngây thơ nhìn gã: “Chú à, tôi thấy cái này hỏng rồi nên cho người mua cái mới về thay không được sao?”

“Mày đừng tưởng như vậy là không phải bồi thường tiền cho tao”.

“Tiền là phải bồi thường rồi”. Cô cười cực kỳ thân thiết, nhưng là ai bồi thường ai.

Đối phương đã nói sẽ bồi thường tiền, lại còn mua khung xe mới nên gã răng vàng không làm khó được nữa, nếu không sẽ bị mang tiếng bắt nạt trẻ con. Gã đi đến bậc thang ngồi xuống: “Vậy cũng được! Tao chờ”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.