Trước đây Tiểu Ốc có luyện qua môn đẩy tạ, nên lúc ném dùng sức quá mạnh làm cái chăn bị ném qua sân ra đường lớn, đúng lúc một chiếc xe hơi xui xẻo đi qua không may bị cái chăn bao phủ che cả tầm mắt vội vàng phanh gấp nhưng không kịp, do vậy đã cùng với một chiếc xe đi ngược chiều KISS rất thân mật.
Việc này không quan trọng, quan trọng là không có chăn che, hiện tại hai người trên giường trở nên trơ trụi.
Cô gái kia lộ thân thể trần truồng trước mặt Tiểu Ốc sợ hãi kêu to: “Cô làm gì đấy?”.
Tiểu Ốc: “Bẩn thì vứt đi! Trên đó có mùi hôi nách, là do tắm không sạch”.
Mộc Trạch Khải đã biết sẽ có chuyện. Loại chuyện này Tiểu Ốc đã làm mấy lần, anh thở dài đứng dậy đến ngăn kéo tìm quần áo mặc. Lúc này, mấy người bảo vệ ở dưới lầu nghe thấy tiếng kêu, kéo nhau chạy lên phòng. Kim Tiểu Ốc có âm mưu từ trước nên không đóng cửa.
Anh không kịp mặc áo, lại không có chăn che, giờ bị bọn thuộc hạ nhìn thấy thân thể trần truồng thì thanh danh của anh sẽ bị hủy toàn bộ trong chốc lát…
Bỗng có một đôi tay nhanh chóng ôm chặt hông anh, đẩy ngược anh vào phòng tắm.
Mộc Trạch Khải liếc mắt nhìn Kim Tiểu Ốc đang ôm mình thầm nghĩ, nhóc con này vẫn còn thuốc chữa, ít nhất cũng biết bảo vệ danh dự của anh, anh nào biết Tiểu Ốc chính là nghĩ, người đàn ông của ta chỉ mình ta nhìn, những người khác đừng có mà mơ tưởng!
Mộc Trạch Khải được bảo vệ nhưng có người thì không may mắn như thế.
Mấy bảo vệ kia vừa xông vào phòng đã nhìn thấy hình ảnh tươi đẹp khiến máu mũi xung động muốn chảy ra, một mỹ nhân trần truồng!
“A! Các anh đừng nhìn tôi, đi ra mau”. Cô gái xấu hổ hét to.
Chỉ là bọn bảo vệ không nghe lời cô, bởi vì trong phòng còn có tiểu thư cùng thiếu gia.
Tiểu Ốc đẩy Mộc Trạch Khải vào phòng tắm mặc quần áo, sau đó xoay người lại dịu dàng cười với bọn họ: “Còn đứng đấy làm gì? Không nhìn thấy trong nhà có vật bẩn sao? Ném đi cho tôi”.
Hộ vệ giáp hỏi: “Không biết tiểu thư muốn ném cái gì?”
“Cái vật sống đó”. Tiểu Ốc vừa nói vừa xé một mảnh ga giường ném lên người cô gái kia: “Khoác vào”.