[Tokyorevenger] Gia Đình Nhỏ

Chương 11




Cậu con trai đột ngột quay sang nhìn cô, mắt nheo lại.

"Cô muốn gặp gia đình lắm à?"

"H-hả?"__Tani bị ánh mắt cậu trai làm thót tim__"Ừ, muốn chứ!"

Cậu trai im lặng một chút rồi nói tiếp, nhưng giọng nhỏ đi rất nhiều

"Nhiều không.....gia đình ấy..?"

"..."

"Ờ- ờm, gia đình tớ không nhiều, chỉ có hai đứa con trai nữa là ba người, gia đình ba người, vui lắm á"__Cô có chút ngạc nhiên khi cậu ta hỏi như thế, nhưng thật sự Ran với Rin rất tuyệt, và cô tự hào khi có họ bên cạnh nên ngại gì mà không khoe chứ.

Tiếng còi báo dừng chạy bộ, bắt đầu hít thở 5 phút.

"Ba..."__Cậu  trai suy nghĩ, vậy là không có ba mẹ, nhưng may mắn có thứ khác__" Hai anh trai lận..."

"Không, không phải anh trai hay em trai, bọn tớ không có quan hệ huyết thống gì hết"__Những con chữ nhỏ xíu lọt vào tai Tani làm cô phải quay sang thanh minh.

Giây trước còn vui vẻ đưa tay lên xuống thở đều, nhủ thầm cậu trai này không tệ, giây sau Tani liền nghĩ khác đi, bản mặt đó là sao? Khinh thường gia đình nhỏ của cô à? Dù cô mới học đánh đấm gần đây nhưng cô tự tập không hề tệ đâu đấy nhé, thử mở mồm chê một tiếng xem cô có liều mạng với cậu ta không?

Cậu trai nghe câu nói của cô thì ngước lên nhìn chòng chọc vào Tani, ánh mắt lộ vẻ khó hiểu và khinh bỉ:

"Không cùng huyết thống làm sao gọi thế được"

"Nói như cậu chắc mấy đứa trẻ được nhận nuôi là thú cưng trong nhà hay gì ?"

Tani nhún vai nhìn ngược lại__"Gia đình là nơi có những người ta yêu quý mà..."

"Không cùng dòng máu."__Giọng nói tỉnh bơ chen vào làm Tani khó chịu.

"...trời ạ, chỉ cần họ yêu thương và chấp nhận chúng ta, rồi mình cũng quý mến họ, ở cùng nhau thấy rất vui vẻ thoải mái là được rồi. Gia đình là nơi xoa dịu mỗi người mà, cần gì cùng huyết thống chứ?"

Mặt cậu ta vẫn không suy chuyển, không tin sao?

"Này nhé, tôi nói cậu nghe, nếu một người cùng huyết thống với cậu, ghét bỏ, đánh đập cậu, xúc phạm và mang lại đau đớn cho cậu thì cậu coi là người thân à? Cậu sẽ vẫn vui vẻ về nhà hứng chịu những cơn đau rách da thịt cả trong tinh thần lẫn cơ thể, cậu chấp nhận yêu sự ruồng bỏ đó hay sao? Cậu sẽ chọn mâm cơm tanh bành lạnh giá với người đó thay vì bữa ăn ấm áp với người thân thiết với cậu nhất sao?

Cô dừng lại hít lấy không khí, có thể cậu ta chưa hiểu được thứ đó, giống như cô hồi bé, cứ nghĩ ngoài người thân ra thì chẳng ai quan tâm tới mình đâu, thế giới đã bỏ quên cô từ lâu rồi. Nhưng trái đất có hàng tỉ người cơ mà, sẽ luôn có một hoặc nhiều hơn những tâm hồn đồng điệu với bản thân, chỉ cần đợi thôi.

"Cậu tên gì?"__Tani thở xong liền hỏi

"...Izana..."__Cậu ta tiếp tục trầm tư

"ừm, tên đẹp đó. Izana này, nếu cậu cố chấp thì tôi mong cậu hiểu, hạnh phúc đa phần nó đến từ huyết thống nên người ta mặc định nó như thế, nhưng cậu đang nhầm lẫn người thân và gia đình đó, đôi lúc nó không phải cùng một thứ, ở bóng tối như chúng ta thì càng không."

Cô nhìn Izana, có vẻ suy nghĩ lâu nhỉ, mong cậu ta hiểu được. Cơ mà mọi người bắt đầu rời đi tắm rửa rồi, cô đành bỏ cậu ta ở đó rồi rời đi theo.

Izana đang nghĩ tới ba mẹ ruột của cậu, đúng là họ có cùng dòng máu với cậu, nhưng đã bỏ rơi từ lúc cậu chưa biết đi, còn những người xa lạ, mẹ nuôi và cả Emma nữa, ít nhiều gì họ cũng đã ở bên cậu một thời gian dài, chăm lo và quan tâm. Kakuchou cũng là một người lạ, nhưng đi với hắn chắc sẽ thú vị hơn nhiều so với đi với ba mẹ ruột, nếu họ yêu cầu. 

Izana cũng bắt đầu di chuyển, hai người con trai không cùng huyết thống? Không phải anh trai, không phải em trai, không lẽ là...con nuôi hả? Câu chuyện này nghe lạ tai quá, cậu chỉ biết quan hệ "anh" "em", anh Shin chưa nói điều gì giống vậy bao giờ nên cái này nằm ngoài lý thuyết. Gia đình kiểu vậy có tồn tại, và theo thái độ của cô ta thì nó rất hạnh phúc và đáng trân trọng như cách cậu đối xử anh trai mình. (**)

Càng nghĩ, Izana càng tò mò về khái niệm "gia đình" nằm ngoài lý thuyết này, lạ quá, nếu có thật thì mong muốn làm "vua" của cậu bị lung lay một tí đấy.

_________________________________________________

Sau khi vệ sinh cá nhân, Tani lại cắp đít về phía phòng học rồi lủi vào ghế trong cùng, bên ngoài lát nữa bọn nó quậy nháo nhào hết lên, ngồi đây dễ quan sát hơn. Cô chống cằm thở dài, trước kia quen làm bài tập rồi nên vào đây cô vẫn hoàn thành bài tập thầy cô giao, dù gì cô cũng ngại đánh nhau. Thế nhưng trong khi cô nghĩ đó là điều bình thường, không có gì nổi bật thì các thầy cô ở đây đã liệt cô vào bảng vàng học sinh ngoan, chỗ này 30 đứa thì có 5 đứa chịu làm bài đã là tốt rồi. Một học sinh đáng yêu, chăm học, nói chuyện lễ phép và không hút thuốc lá như Tani chính là học sinh cưng ở đây, nên bài học gì cũng giao hết cho cô, còn đau đầu hơn cả lúc bên ngoài nữa.

Đang suy nghĩ thì có một người ngồi lên ghế đằng trước Tani, là cậu trai ban sáng, cô sực nhớ chưa cho người ta biết tên của mình nhỉ

"..."__Lại là ánh nhìn chòng chọc đó

"Ờm, chào Izana, một lần nữa"__Cô miễn cưỡng nhe răng cười, đừng có gây sự nha, làm ơn đó, cô học đánh đấm rồi nhưng vẫn sợ bị đập lắm__"...thì, tôi là Tani...nếu cậu thắc mắc thôi."

Vài giây trôi qua khiến cô phải lấy sách ngồi đọc cho đỡ ngại, Izana vẫn im lặng nhưng ánh mắt phớt tím vẫn nhìn cô, thực sự hoang mang quá, làm gì đó đi chứ cậu trai? Đấm tôi cũng được, hoặc chọc ghẹo gì đi, im im vậy nhìn còn nguy hiểm hơn bọn kia. Có câu "biển lặng là dấu hiệu của bão tố" mà.

_______________________________

(**)Lúc này Izana vẫn nghĩ Shinichiro là anh ruột.

P/s: Chuyện là thông tin về khúc này của tui hơi bị mơ hồ, nên là coi như thời gian trong truyện là do tui tạo ra nha UwU

Sắp tới chắc đổi tên truyện nữa vì cái đầu tui lại nghĩ ra tên khác dễ nghe hơn >:/


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.