Tôi Từng Gặp Người Khi Ở Đáy Thẳm Vực Sâu

Chương 38




Một tuần sau khi quay về thành phố A, tôi cũng bắt đầu nhận được một số thông báo gọi đi phỏng vấn, chỉ cần có phỏng vấn thì tôi nhất định sẽ đi, nhưng kết quả vẫn là thất bại.

Có một số công ty rõ ràng đã quyết định nhận tôi trong lúc phỏng vấn, nhưng vài ngày sau họ gửi tin nhắn thông báo là tôi không thể đi vào vòng cuối.

Cứ như thế lặp đi lặp lại vài lần, đã hoàn toàn dập tan sự tự tin để phỏng vấn vị trí nhà thiết kế của tôi, tôi không còn ý định gửi đơn xin việc nữa, ít nhất thì tôi sẽ không xin việc liên quan tới ngành thiết kế nữa.

Nhưng chuyên ngành mà tôi học trong đại học là thiết kế, sau khi tốt nghiệp tôi cũng đi theo hướng đó, không làm ngành này thì tôi có thể làm gì?

Tôi không biết thế lực của nhà họ Tống rốt cuộc mạnh cỡ nào, mà lại có thể mạnh tới nỗi can thiệp tôi tìm công việc mới, tôi đã từng nghĩ tới việc đi tìm Tống Khởi Minh lý luận, nhưng khi gọi điện cho anh ta, anh ta không hề bắt máy, chắc là ngay đến quan hệ bạn bè cũng không muốn duy trì nữa? Nhưng cho dù không thể làm bạn, cũng đâu cần phải truy cùng giết tận.

Đồng nghiệp cũ biết được hoàn cảnh của tôi, vẫn hay gửi tin nhắn để cổ vũ tôi, trong những cuộc nói chuyện, thỉnh thoảng có nhắc rằng có thể thử sức vị trí cố vấn bất động sản, cô ấy cho rằng chiều cao và khí chất của tôi đều rất thích hợp, tuy là không có kinh nghiệm, nhưng không thử xem thì làm sao biết là không được?

Cho nên tôi quyết định bắt đầu thử sức trong nghề cố vấn bất động sản, bởi vì hoàn toàn không có kinh nghiệm làm việc trong ngành, nên rất ít công ty chịu cho tôi cơ hội để phỏng vấn.

Trong đó có một công ty hàng đầu về bất động sản rất có tiếng trong ngành, và một công ty bất động sản khác không có danh tiếng lắm.

Cả hai công ty này đều sắp xếp phỏng vấn trong cùng một ngày, tôi tới địa điểm phỏng vấn của công ty nổi tiếng trước, phát hiện đang có không dưới 200 người phụ nữ tới đây phỏng vấn, người nào người nấy đều có thân hình cao gầy, lúc đợi phỏng vấn, tôi quan sát một vòng, phát hiện ra mọi người đều có chuẩn bị trước khi đến, chỉ riêng khoản trang điểm thôi đã đẹp hơn tôi rất nhiều, tôi nhất thời có hơi nản chí, người đang đợi thông báo phỏng vấn chung với tôi là một cô gái xinh đẹp cao một mét bảy, cô ta vừa soi gương vừa hỏi tôi: “Lúc trước cô làm ở đâu?”

Tôi nói: “Lúc trước tôi làm thiết kế.”

Cô ta hơi ngạc nhiên, “Cô làm thiết kế sao lại tới đây bán nhà đất?” Chưa đợi tôi nói xong, cô ta lại xổ một tràng, “Cô muốn tới kiếm tiền đúng không? Nói thật với cô, ngành này không tốt như cô nghĩ đâu, dễ kiếm đúng là dễ kiếm, nhất là bán biệt thự, bán được một căn là bằng lương một năm rồi, nhưng cũng phải có khách hàng mới được, nếu vừa đúng gặp được dịp mở phiên bán, có thể còn dễ kiếm chút. Thời buổi này, làm gì có chuyện dễ ăn như trên thị trường đồn? Những dự án trên thị trường thì tốt thật, nhưng mà những vị trí tốt đó đều bị những người cố vấn làm lâu năm chiếm hết rồi, có ai chịu rút ra? Lần này họ tuyển dụng, là muốn bảo chúng ta đi bán mấy dự án chết! Dự án chết không phải là không kiếm được, chỉ là rất khó kiếm, nói chung, tôi cảm thấy cô nên quay về làm nghề thiết kế của cô đi, ít nhất cũng là sở trường của mình, trời có sập xuống cũng không sợ.”

Tôi biết đối phương có ý tốt, việc kinh doanh trong thời buổi này, đâu dễ như tôi tưởng, nếu như không phải đi tới bước đường cùng, tôi cũng không chọn làm ngành này.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.