Tôi Trúng Số Rồi!

Chương 96: Chuyện của tôi không cần anh quản




Mà sau khi bị tặng cho một cái tát, Hoàng Phong giơ tay ôm mặt anh ta, hai mắt trừng lớn về phía Lưu Thần Vi hô: “Cô… Con mẹ nó chứ, cô mà cũng dám đánh tôi?”

“Tôi đánh anh thì làm sao vậy?”

Lúc này, biết bản thân có Trương Phong đứng sau chống lưng cho, nên ngữ điệu nói chuyện của Lưu Thần Vi cũng nắm chắc mười phần tự tin.

Xét cho cùng thì Trương Phong chính là người mà đến cả Tạ Hoa Cường – đại ca xã hội Giang Thành cũng phải sợ hãi, chưa kể, lần này cô ta lại đích thân xuất đầu là vì lợi ích của Trương Phong, nên đương nhiên không phải kiêng nể gì rồi.

“Cô là ai chứ? Sao có thể tùy tiện ra tay đánh người như thế?”

Mà Mễ Na nhìn thấy Hoàng Phong bị người ta đánh xong, cô ấy có hơi không vui, kích động tiến lên một bước rồi hét lên với Lưu Thần Vi.

“Tên này miệng thối nói không lọt lỗ tai đáng bị đánh, còn nữa, tôi đánh anh ta thì liên quan gì đến cô?”

Lưu Thần Vi nói với giọng điệu vô cùng khí phách.

“Cô…”

Mễ Na hung hăng chỉ vào Lưu Thần Vi, giận đến nỗi nói không ra lời, sau đó lại quay đầu về phía Hoàng Phong hỏi: “Hoàng Phong, anh không sao đó chứ?”

“Không… Không sao hết!”

Hoàng Phong xoa xoa mặt anh ta, rồi thấp giọng đáp lại một câu.

Lúc này Mễ Na vẫn còn ở đây, nên Hoàng Phong bắt buộc phải giữ hình tượng đàn ông ga lăng mạnh mẽ của anh ta, cho nên cũng không ra tay trả đũa Lưu Thần Vi.

Nếu không phải vì Mễ Na vẫn còn đang ở đây, thì có lẽ Hoàng Phong đã xé nát cái mặt nạ ngụy trang anh ta cố tạo cho mình rồi tát trả một cái.

Sau khi Mễ Na nghe được câu trả lời của Hoàng Phong, cô ấy quay đầu nhìn thẳng về phía Trương Phong, kích động nói: “Trương Phong, tôi cầu xin anh, đừng xen vào chuyện người khác nữa có được không? Tôi có đồng ý chuyện ở bên Hoàng Phong hay không, đó là chuyện của cá nhân tôi, không hề có bất cứ liên quan gì tới anh hết!”

“Tôi thừa nhận trước đây tôi từng xem anh là người bạn tốt nhất của tôi, nhưng tôi thật sự không ngờ tới anh lại là loại người này, có lẽ anh cảm thấy Hoàng Phong không phải mẫu đàn ông tốt, tôi có thể hiểu được, nhưng dù thế nào đi nữa Hoàng Phong cũng còn tốt hơn là thứ công tử bột được người đàn bà vô lại này bao nuôi như anh, cho nên xin anh, từ sau đừng quản chuyện của tôi nữa, tôi cũng xin phép không có người bạn nào như anh!”

“So với thứ công tử bột được bao nuôi như tôi?”

Trương Phong nhìn Mễ Na, hỏi với nét mặt khó hiểu.

“Đã đến nước này rồi, anh còn định giảo biện với tôi nữa phải không? Chẳng phải vừa rồi chính người phụ nữ kia đã ra mặt giúp anh sao?”

Mễ Na quay đầu liếc mắt nhìn Lưu Thần Vi một cái, sau đó lại tiếp tục nói: “Người phụ nữ này tuy có hơi lớn tuổi một chút, nhưng diện mạo cũng không tồi, được một người phụ nữ như vậy bao nuôi cũng có thể coi là anh có bản lĩnh!”

Mọi người đều đưa mắt nhìn về phía hai người Trương Phong và Lưu Thần Vi, ai nấy cũng mang vẻ mặt như không thể tin được.

Nếu không phải vì nghe thấy mấy lời này của Mễ Na, thì bọn họ sẽ không bao giờ có thể tưởng tượng ra được, hóa ra Trương Phong lại là một công tử bột được Lưu Thần Vi bao nuôi.

“Không thể tin được, một người tầm thường đi giao cơm thôi mà cũng có người tình nguyện bao nuôi sao? Đúng là trái đất to, nên chuyện lạ gì cũng có thể xảy ra!”

“Đúng vậy, mà không phải cô gái xinh đẹp đó bị mù đấy chứ? Lại đi bao nuôi loại phế vật này!”

“Chưa kể cô gái này còn có diện mạo xinh đẹp hơn người như thế, dáng người cũng rất tuyệt, rốt cuộc Trương Phong này có cái vận may cứt chó gì vậy?”

Mọi người ở phía dưới đưa mắt nhìn Lưu Thần Vi đánh giá rồi bắt đầu bàn luận sôi nổi.

Mà nét mặt Trương Phong khi nhìn Mễ Na, còn lộ rõ vẻ bất lực.

Bởi vì anh thật sự không ngờ tới, Mễ Na lại nghĩ rằng anh được Lưu Thần Vi bao nuôi.

“Mễ Na, cô hiểu lầm tôi rồi, giữa tôi và cô ấy không tồn tại loại quan hệ này!”

Trương Phong há mồm giải thích một câu, sau đó lại tiến lên một bước, rồi tiếp tục nói: “Mễ Na, tôi cảm thấy cô…”

“Trương Phong, anh không cần phải giải thích với tôi nhiều như vậy đâu, chuyện của anh tôi không muốn nghe, và tôi cũng không muốn quản, tôi hy vọng từ nay về sau anh cũng đừng quản chuyện của tôi nữa!”

Mễ Na thẳng mặt cắt ngang lời nói của Trương Phong, sau đó quay đầu nhìn về phía Hoàng Phong, mở miệng nói: “Hoàng Phong, chúng ta đi thôi!”

“Mễ Na, em đồng ý làm bạn gái anh không?”

Hoàng Phong nhìn Mễ Na, mở miệng hỏi.

“…”

Hàng lông mày của Mễ Na nhíu chặt, cô ấy do dự trong chốc lát, sau đó lại thấp giọng nói: “Ừm, em đồng ý làm bạn gái anh!”

Sau khi Trương Phong nghe thấy những lời Mễ Na vừa nói, tức khắc, cả người anh như bị sét đánh trúng, chỉ biết đứng sững sờ tại chỗ.

Giờ phút này, anh cảm thấy trái tim mình như bị hàng ngàn mũi tên xuyên qua, trong lòng bắt đầu dấy lên cảm giác đau đớn.

Anh biết, nếu không phải vì anh tự dưng khi không lại xuất hiện ngăn cản Mễ Na, thì rất có thể Mễ Na sẽ từ chối Hoàng Phong.

Nhưng mà lúc này, Mễ Na lại vì giận dỗi, nên đã trực tiếp đồng ý với Hoàng Phong.

Mà sau khi Hoàng Phong nghe được câu trả lời của Mễ Na, tức khắc, khuôn mặt anh ta ngập tràn vui sướng, quay đầu nhìn về phía Trương Phong rồi làm ra vẻ khiêu khích, sau đó dẫn Mễ Na cùng bước xuống phố.

Chỉ trong một chốc một lát, Hoàng Phong vẫy một chiếc xe taxi, rồi dẫn Mễ Na vào trong xe, nghênh ngang rời đi.

Thấy cảnh tượng như vậy diễn ra trước mắt, Trương Phong chỉ biết đứng nhìn với vẻ mặt bất lực.

Nếu anh đoán không sai, thì chắc không bao lâu nữa, Hoàng Phong sẽ dẫn Mễ Na đi thuê phòng khách sạn.

Đến lúc đó, dù Trương Phong có tới tận nơi ngăn cản Mễ Na, thì Mễ Na vẫn sẽ cho rằng Trương Phong lại đi gây sự vô cớ như cũ.

Bởi vì hiểu lầm giữa Mễ Na và Trương Phong đã lún càng lúc càng sâu, Mễ Na lại cực kỳ cố chấp, một mực cho rằng Ỷ Lan Thính Phong chính là Hoàng Phong, nghĩ người đứng sau giúp đỡ cô ấy cũng là Hoàng Phong.

Những chuyện này vốn không phải là chuyện mà giờ Trương Phong có thể giải thích rõ ràng.

Huống hồ, Mễ Na cũng không muốn nghe Trương Phong giải thích.

Cho nên Trương Phong cũng chỉ còn biết đặt hy vọng vào Tạ Hoa Cường, chỉ cần Tạ Hoa Cường có thể tìm được Hoàng Phong, giúp anh lấy lại tài khoản của mình, như vậy thì mọi chuyện sẽ lập tức trở nên đơn giản.

“Anh Trương, anh không sao đấy chứ?”

Nhìn Trương Phong ngây ngốc đứng im một chỗ, Lưu Thần Vi đi tới, quan tâm hỏi han một câu.

“Tôi không sao hết…”

Trương Phong hờ hững đáp lại một câu, sau đó cũng không nói thêm gì nữa.

Dẫu sao thì chuyện giữa anh và Mễ Na, không phải là chuyện mà nói một hai câu là có thể rõ ràng.

“Được rồi, chúng ta đi thôi!”

Trương Phong nhận ra lúc này trước cửa tiệm bán hàng, còn rất nhiều người vẫn đang đứng nhìn anh như nhìn thẳng ngốc, thế nên anh quay đầu nhìn về phía Lưu Thần Vi nói.

“Đi!”

Lưu Thần Vi đồng ý đáp lại một tiếng rồi thôi, sau đó cô ta kéo tay Trương Phong, cùng anh đi về phía bãi đỗ xe.

……

Năm phút sau, Lưu Thần Vi chở Trương Phong tới một nhà hàng cơm Tây.

“Anh Trương, đây là nhà hàng ba sao Michelin duy nhất ở Giang Thành, nhà hàng này chỉ có hội viên mới có thể vào ăn, hơn nữa dù có là hội viên, thì kiếm được một vé ngồi ăn trong này cũng rất khó, tôi phải nhờ vả rất nhiều người bạn, mới đặt chỗ trước được đấy!”

Sau khi xuống xe, Lưu Thần Vi nhìn về phía Trương Phong nói cười khanh khách.

Trương Phong nghe thấy vậy thì ngẩng đầu nhìn lướt qua tên nhà hàng, nhận ra đây chính là nhà hàng Tân Thế Kỷ, là nơi mà anh và Lâm Phỉ Nhi đã từng gặp nhau trước đây.

“Trước đây tôi đã từng tới nhà hàng này!”

Trương Phong nhìn về phía Lưu Thần Vi, nhẹ giọng nói.

Lưu Thần Vi nghe được những lời này của Trương Phong xong thì hơi sửng sốt một chút, sau đó lại cười nói: “Anh Trương, mấy người có tiền giống như anh, chắc là thường xuyên tới nhà ăn này tiêu hoang nhỉ?”

“Nói lại cũng gần như vậy!”

Trương Phong hờ hững đáp lại một câu, sau đó anh cũng không nói thêm gì nữa, cùng Lưu Thần Vi đi vào bên trong nhà hàng.

Sau khi đi vào nhà hàng, Trương Phong phát hiện ra có rất nhiều người cũng đang xếp hàng chờ.

Mà giữa đám đông đang xếp hàng đứng chờ đó, Trương Phong bỗng nhận ra hai bóng hình quen thuộc, là Mễ Na và Hoàng Phong.

Rất rõ ràng, sau khi Hoàng Phong thổ lộ với Mễ Na thành công, vì để tiếp tục sắm vai con nhà giàu, anh ta đã cố tình mượn thẻ hội viên từ chỗ một người bạn, đồng thời cũng hỏi vay chút tiền, sau đó đặt chỗ trước ở nhà hàng Tân Thế Kỷ này.

Mục đích chính là để lừa gạt Mễ Na, ăn xong bữa cơm này, anh ta sẽ lập tức đưa Mễ Na đi thuê phòng.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.