Tôi Trúng Số Rồi!

Chương 52: Hiểu lầm của Mễ Na




“Trương Phong, chứng cứ này của anh cũng gượng ép quá rồi đó!”

“Chưa kể người có chữ Phong trong tên cũng nhiều lắm, vả lại Ỷ Lan Thính Phong có bốn chữ, không lẽ tên người nào có bốn chữ Ỷ Lan Thính Phong thì tôi đều phải tin họ là Ỷ Lan Thính Phong hả?”

Sau khi nghe thấy chứng cứ mà Trương Phong đưa ra thì Mễ Na trợn trắng tròng mắt, rõ ràng cô ấy không tin vào câu nói này.

Trương Phong lập tức trở nên cạn lời, anh bất lực cười khổ sau đó nói: “Được thôi, cô không tin tôi là Ỷ Lan Thính Phong cũng được, nhưng tôi biết chắc người ngày mai cô đi gặp là người giả mạo, bởi vậy bất luận thế nào cô cũng không được đi gặp mặt anh ta!”

Trương Phong thấp giọng nói với Mễ Na.

“Anh dựa vào đâu nói anh ấy là kẻ giả mẹo chứ? Anh ấy dùng tài khoản Ỷ Lan Thính Phong để add Wechat tôi thì chứng minh được anh ấy là Ỷ Lan Thính Phong rồi!”

Lúc này, Mễ Na có hơi khó chịu hét lên.

“Tôi không quan tâm anh ta add Wechat của cô bằng cách nào, nói chung ngày mai cô không thể đi gặp mặt người này được!”

Bây giờ Trương Phong không còn tâm trạng chứng minh thân phận của mình nữa, cũng không còn tâm trạng giải thích với Mễ Na xem chuyện này là thật hay giả, anh chỉ không muốn nhìn thấy Mễ Na bị người ta lừa gạt!

“Trương phon, rốt cuộc hôm nay anh bị làm sao vậy? Sao tôi lại không thể đi gặp người đo được?” Mễ Na vô cùng thắc mắc hỏi Trương Phong.

“Bởi vì người đó là một tên lừa đảo!” Trương Phong bực bội nói.

Sau khi nghe Trương Phong nói vậy, đột nhiên Mễ Na sững sờ tại chỗ, trong mắt cô ấy xuất hiện chút phẫn nộ, cô ấy lạnh lùng nói với Trương Phong: “Trương Phong, có phải anh hơi quá đáng rồi hay không?”

“Sao tôi lại quá đáng chứ?”

Trương Phong nhìn vẻ mặt của Mễ Na rồi thắc mắc hỏi.

“Sao anh lại nói anh ấy là kẻ lừa đảo được chứ? Ỷ Lan Thính Phong giúp đỡ tôi nhiều như vậy, lại còn tặng cho tôi nhiều quà đến thế, vậy mà anh lại đi nói anh ấy là kẻ lừa đảo, nếu như anh ấy là kẻ lừa đảo thì tôi hy vọng ngày càng có nhiều kẻ lừa đảo như thế ấy!” Mễ Na lớn tiếng hét.

Rất rõ ràng, Mễ Na lúc này không tin bất kỳ câu nói nào của Trương Phong.

“Mặc kệ anh ta có phải lừa đảo hay không, cô cũng không được đi gặp anh ta!”

Trương Phong không có tâm trạng giải thích dài dòng với cô ấy, anh kiên quyết nói.

“Trương Phong, anh nghĩ anh là ai hả? Tôi đi gặp mặt anh ấy thì liên quan gì tới anh chứ? Có phải anh tự mình đa tình quá rồi hay không?”

Giọng nói của Mễ Na có hơi kích động.

“Tôi tự mình đa tình hả?”

Sau khi nghe Mễ Na nói vậy, đột nhiên Trương Phong cảm thấy như có một con dao đâm thẳng vào tim anh một nhát thật mạnh vậy.

Không phải tất cả những gì mà Trương Phong đang làm bây giờ đều là vì muốn tốt cho Mễ Na hay sao?

Nhưng mà trong mắt Mễ Na anh lại trở thành người rảnh việc đi lo chuyện bao đồng rồi?

Trương Phong ngơ ngác nhìn Mễ Na đang đứng trước mặt, anh không biết phải miêu tả tâm trạng của bản thân mình vào lúc này như thế nào, anh không ngờ trong mắt của Mễ Na, tất cả những thứ mà anh đang làm bây giờ đều biến thành tự mình đa tình.

“Trương Phong, tôi biết trong lòng anh nghĩ gì, vì anh thích tôi, sau khi biết tôi chuẩn bị đi gặp mặt Ỷ Lan Thính Phong thì trong lòng anh thấy khó chịu, nên mới thêu dệt ra câu chuyện như vậy để gạt tôi, mục đích là để ngăn cản tôi với Ỷ Lan Thính Phong gặp nhau có đúng hay không?”

Hình như Mễ Na đã bị những lời nói khi nãy của Trương Phong đả kích, cô ấy căn bản không thể tha thứ cho bất kỳ ai sỉ nhục Ỷ Lan Thính Phong, vậy nên lúc này Mễ Na cũng không còn khách sáo với Trương Phong nữa.

“Tôi thích cô? Tôi nói tôi thích cô khi nào hả?”

Nghe Mễ Na nói vậy, Trương Phong hoàn toàn sụp đổ.

Tuy rằng cô ấy rất đẹp, cơ thể cũng rất nóng bỏng, nhưng Trương Phong thật sự chưa hề có suy nghĩ gì với Mễ Na cả!

Dù lúc trước Trương Phong có tặng quà cho Mễ Na trong phòng livestream, đó cũng chẳng qua là nể tình Mễ Na là bạn cùng trọ với mình, chứ anh căn bản không hề có ý gì khác.

“Đã đến lúc này rồi mà anh còn không chịu thừa nhận hả?”

Mễ Na thấy Trương Phong cười lạnh lùng thì tiếp tục nói tiếp: “Trương Phong, tôi khuyên anh đừng có tự mình đa tình nữa, tuy rằng mấy ngày nay tôi thường đến tìm anh nhưng tôi chẳng qua chỉ xem anh là bạn cùng trọ bình thường mà thôi, tôi căn bản không hề có ý gì khác với anh, vốn dĩ tôi có ấn tượng rất tốt về anh, nhưng mà mấy lời hôm nay anh nói với tôi thật sự đã khiến tôi thất vọng rồi!”

“Khà khà…”

Trương Phong nhìn Mễ Na rồi nở nụ cười bất lực, trong lòng anh cũng từ bỏ ý nghĩ khuyên Mễ Na đừng đi gặp mặt đối phương.

Suy cho cùng trong mắt của của Mễ Na anh cũng chỉ là một người quá quắt, vậy cho dù Mễ Na có bị người ta lừa thì cũng không liên quan gì tới Trương Phong.

“Dù sao những chuyện này hôm nay tôi nên nói đều nói với cô cả rồi, nếu như cô không tin thì tôi cũng không còn cách nào khác, cô muốn đi gặp anh ta thì cứ đi gặp mặt anh ta đi!”

Trương Phong thất vọng nói với Mễ Na.

“...”

Sau khi nghe Trương Phong nói vậy, Mễ Na sững sờ một hồi sau đó lập tức quay người bước ra khỏi phòng của Trương Phong.

Trương Phong nhìn bóng lưng rời đi của Mễ Na, trong mắt anh tràn ngập sự bất lực.

Lúc đầu anh tặng quà chi Mễ Na chẳng qua chỉ là vì muốn giúp Mễ Na thôi, nhưng không ngờ rằng lại gây ra nhiều chuyện như vậy.

Những lời Mễ Na nói khi nãy thật sự đã làm cho Trương Phong đau lòng, cho nên Trương Phong cũng không định quan tâm đến chuyện này nữa.

Trương Phong đóng cửa phòng lại, anh tự mình nằm trên giường chuẩn bị nhắm mắt đi ngủ.

Nhưng không biết vì sao Trương Phong không có cách nào ngủ được, trong lòng anh cảm thấy ấm ức vô cùng.

Anh ấm ức không phải vì có người mạo danh anh, mà bởi vì thái độ của Mễ Na lúc nói chuyện với anh ngày hôm nay.

“Có lẽ trong mắt Mễ Na, người nghèo như mình căn bản không xứng làm bạn với cô ấy, cũng không xứng để thích cô ấy!”

Trương Phong không nhịn được than thở một câu.

Tuy Trương Phong không hề có ý định theo đuổi Mễ Na, nhưng hôm nay bị Mễ Na nói như vậy trong lòng Trương Phong rất khó chịu.

Cho dù bây giờ anh đã rất giàu có rồi, vả lại Trương Phong cảm thấy chỉ cần những cô gái biết được thân phận của anh thì sẽ chủ động ném mình vào vòng bàn tay anh.

Còn những cô gái không biết thân phận của anh đều sẽ chê bai anh.

Mễ Na như vậy, Lâm Phỉ Nhi Lâm Tiểu Mạn cũng như vậy!

“Xem ra xã hội bây giờ đều coi trọng tiền bạc!”

Trương Phong cười khổ sau đó liền nhắm mắt bắt đầu ngủ không nghĩ đến mấy chuyện của Mễ Na nữa.

Ngày hôm sau.

Tám giờ sáng.

Sau khi vệ sinh cá nhân xong thì Trương Phong chuẩn bị đến trường.

Nhưng khi vừa mở cửa phòng ra thì Trương Phong liền nhìn thấy Mễ Na đang bước ra từ trong phòng của cô ấy.

Hôm nay trông Mễ Na quyến rũ vô cùng, cô mặc một chiếc áo ống, để lộ bộ ngực đầy đặn ở phía trước, trên hàng xương quai xanh sâu hút gợi cảm còn đeo thêm một sợi dây chuyền bằng bạc, trông chói mắt vô cùng.

Phía dưới là một cái váy ngắn tôn rõ vóc dáng quyến rũ của cô, bên dưới đôi chân dài thẳng tắp là một đôi giày cao gót màu đen, cả người cô trông rất xinh đẹp không thể rời mắt.

Sau khi thấy Mễ Na ăn mặc như vậy, Trương Phong không khỏi sững sờ một hồi, anh biết rằng hôm nay Mễ Na nhất định muốn đi gặp mặt người Ỷ Lan Thính Phong giả mạo kia.

Trong lòng Trương Phong có chút hụt hẫng, xem ra cuối cùng Mễ Na vẫn không tin anh.

Cho nên Trương Phong không để tâm đến Mễ Na mà cất bước bước ra phía bên ngoài.

“Trương Phong!”

Chính vào lúc này Mễ Na đột nhiên cất tiếng hét lớn.

Nghe thấy giọng nói của Mễ Na, Trương Phong quay đầu liếc nhìn,Mễ Na sau đó bình tĩnh hỏi: “Cô có chuyện gì hay sao?”

“À chuyện là… xin lỗi anh chuyện tối hôm qua nhé, là do tôi quá kích động nên đã nói nhiều câu quá đáng với anh.”

Mễ Na bước đi trên đôi giày cao gót đi đến bên cạnh Trương Phong, trông cô rất gợi cảm, cô khẽ nói với Trương Phong.

“Không có gì.”

Trương Phong lạnh lùng trả lời một câu, anh không khuyên Mễ Na đừng có đi gặp Ỷ Lan Thính Phong mà đi thẳng đi ra phía bên ngoài.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.