Tôi Sống Chung Với Một Hồn Ma

Chương 10: Cuộc hội thoại




Hàn Chiêu Dạ đang ngồi ở sofa nhắm mắt tịnh dưỡng thì đột nhiên anh bị bay đến một căn phòng tối ôm nhưng anh cũng chẳng hoang mang mà thay vào đó là một sự bình tĩnh đến đáng sợ.

Anh đang cố gắng bay vòng vòng để xem xét và đúng như anh nghĩ một khi anh rời quá xa cô thì anh không thể chạm vào đồ vật, còn lúc ở bên cạnh cô anh thích chạm vào cái gì thì chạm cái đó hoặc nếu không thích thì anh cũng có thể đi xuyên qua vật đó.

Đang còn trong trạng thái tìm hiểu thì đột nhiên có một ánh đèn mờ nhạt được bật lên.

Hàn Vân Nam cũng tức là em trai của anh đeo một mặt nạ ngồi trên một cái ghế còn phía đối diện là một người thanh niên khác mặc đồ kín che hết cả mặt.

"Chuyện tôi giao cho ông làm quả thật ông làm rất tốt, tuy anh ta vẫn chưa chết nhưng hôn mê bất tỉnh thì cũng đã quá tốt rồi.

Tuy nhiên anh ta vẫn có thể tỉnh dậy bất cứ lúc nào nhưng chuyện này tôi sẽ lo liệu. Chính tay tôi sẽ là người kết liễu cuộc đời của anh. Một khi anh ta chết đi thì tôi mới có thể chính thức và hoàn toàn lên nắm quyền công ty được."

Nói xong rồi Hàn Vân Nam lại tiếp tục lắc lắc li rượu đỏ trong tay của mình lên rồi trực tiếp dốc chúng vào cổ họng. Nhìn bộ dạng của anh ta lúc này rất gian xảo, yêu mị nhưng cũng rất hút người.

"Bây giờ Hàn Chiêu Dạ đang hôn mê bất tĩnh, nội bộ của công ty đang có một chút hỗn loạn nên cậu giúp tôi bình định lại một chút.

Nhất là mấy lão già cứ nhất quyết đợi Hàn Chiêu Dạ tỉnh lại và nhất quyết ngăn cản tôi tiếp nhận công ty. Cậu biết mình nên làm gì rồi đấy"

"Vâng thiếu gia"

"Àk còn tên trợ lí Châu Khải Hiên suốt ngày đi theo bên cạnh Hàn Chiêu Dạ nữa. Bây giờ cậu ta đã dần hồi phục nên chắc không lâu sau sẽ quay lại công ty.

Nếu nhìn vào bình thường thì cậu ta rất giống một con chó trung thành nhưng tôi không tin sự trung thành này không thể mua bằng tiền.

Lúc đầu tôi đã định khử cậu ta nhưng nhìn lại tôi thấy anh ta có năng lực làm việc rất tốt, nếu anh ta có thể đi theo chúng ta thì đối với chung ta sẽ như hổ mộc thêm cánh.

Cậu hãy cho người đi tìm cách mua chuộc hoặc thương lượng làm sau cho anh ta chấp nhận làm việc dưới trướng của tôi, còn nếu anh ta không đồng ý thì cứ tìm một cơ hội nào đó cho anh ta ngủ một giất ngủ thật sâu đi"

Người thanh niên mặt áo đen nghe hết tất cả những mệnh lệnh của Hàn Vân Nam thì gật đầu một cái đầy cung kính rồi rời đi, nhìn hành động của người thanh niên này thì anh mới biết ở trong căn phòng này còn có một mật đạo thông ra bên ngoài.

"Reng reng reng"

Nghe tiếng chuông điện thoại vang lên thì Hàn Vân Nam nhanh chóng nhất máy lên nghe.

"Cậu đúng là không phụ sự kì giọng của ta"

"Ông là ai sau lại biết tôi ghét Hàn Chiêu Dạ và giúp tôi trừ khử anh ta"

Suỵt câu này cậu đã hỏi tôi rất nhiều lần rồi đấy"

"Nhưng ông vẫn chưa nói cho tôi biết đáp án"

"Cậu biết không, có đôi khi con người ta không nên biết quá nhiều chuyện đâu. Cậu chỉ cần biết tôi chính là người ghét Hàn Chiêu Dạ và sẽ giúp cậu đạt được ý của mình muốn.

Cục đá to lớn ngán đường của cậu sắp được loại bỏ hoàn toàn rồi nên chắc bây giờ cậu cũng biết bản thân của mình nên làm gì tiếp theo rồi chứ"

"Giải quyết triệt để, nắm quyền Hàn thị"

"Câu nói rất xúc tích ngắn gọn, tôi quả thật là rất thích những người như cậu''

Nói xong thì đâu dây bên kia ngắt máy. Hàn Vân Nam cũng bỏ điện thoại xuống uống thêm một ly rượu nữa rồi cậu nhanh chống lấy áo khoát đứng dậy rời đi.

Hàn Chiêu Dạ dường như nhận thức được người em trai của mình sẽ đi đâu nên anh nhanh chống tìm đường bay khổi căn phòng này và phi một mạch đến đến chổ cô.

...............

Lúc này cô và Lâm Mạn Mạn cũng đã chụp hình xong rồi thì nhận được một đơn hàng nên Lâm Mạn Mạn đã đi giao còn cô thì trông côi cửa tiệm.

Chỉ có một mình cô ở đây nên chán quá nên cô mới lấy điện thoại ra tập chỉnh sửa hình ảnh. Chỉnh được một lúc mà không có tấm nào ra hông nên cô mệt mỗi nằm trường dày trên bàn rồi than.

"Trời ơi mình đúng là một đứa mù thông tin, có mấy tấm ảnh mà chỉnh cũng không ra hồn nữa. Haiz... mà cái hồn ma kia không biết đi đâu rồi nữa"

Cô vừa nói dức câu thì anh đột nhiên từ trên mái nhà bay xuống khiến cô hoảng hồn mà lên tiếng.

"Anh đi đâu nãy giờ vậy"

"Nhanh lên có người đang muốn giết tôi"

"Anh ở là một hồn ma thì ai giết anh được"

"Là thân xác của tôi"

"Cái gì"

Cô biết nếu như anh muốn quay lại làm con người thì thứ quan trọng nhất là thân xác, nếu thân xác của anh mà thật sự chết đi thì có thể anh sẽ là một hồn ma đeo bám cô mãi mãi hoặc là anh sẽ bị tan biến.

Không được nếu anh mà bị tan biến thì cô sẽ mất đi một nhân viên đắt lực sau.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.