Tôi Mới Là Ân Nhân Cứu Nam Chính

Chương 165




Cô chỉ biết anh dính người, lại không biết, chuyện dính người này đơn giản là … người kia là cô …

Lại ngây ngốc một lúc, nhìn đồng hồ, không thể không đi rồi.

Bạc Nguyên Triệt đi hai bước về phía cổng lớn, nhớ tới cái gì, quay đầu lại dưới cái nhìn chăm chú của trợ lý.

Anh nhìn Thu Thanh Duy cách vài bước không xa, hỏi cô: "Anh có thể sử dụng một số quyền lợi của bạn trai trước khi đi không?"

Trợ lý một giây hiểu ra, căm giận mà quay mặt đi, phi lễ chớ nhìn.

Nhưng mà trên thực tế, cô ấy quá xem trọng ngốc bạch ngọt Bạc Nguyên Triệt này, cảnh ôm hôn trước khi chia tay không có, Bạc Nguyên Triệt lấy điện thoại Thu Thanh Duy ra, nhìn chằm chằm vào tên của mình trong danh bạ của cô, ánh mắt nóng bỏng, đầy tham vọng.

"Có thể … sửa lại tên của anh hay không?"

Thu Thanh Duy: "Anh muốn sửa lại là gì?"

Bạc Nguyên Triệt há miệng th ở dốc muốn nói, lại cảm thấy cảm thấy ngại ngùng, bèn lấy điện thoại từ trong tay cô.

Thu Thanh Duy buông tay, mặc kệ anh muốn làm gì thì làm.

Một lát sau, di động một lần nữa trở lại trong tay cô, Bạc Nguyên Triệt mang theo vẻ mặt hưng phấn cùng cô nói tạm biệt, không có nuối tiếc nào lên xe.

Thu Thanh Duy nhìn theo bóng dáng anh rời đi, cho đến khi bóng hình biến mất, cô mới cúi đầu nhìn xem đổi tên thành cái gì ——

Tên bình thường hiện giờ bị đổi thành hai bên hai trái tim to, ở giữa viết " Bạn trai nhỏ của Tiểu Duy [Mũi tên Cupid] A Triệt"

Cái quỷ gì đây???

Trước đây khi một mình ở biệt thự lớn như vậy ở thành phố Lạc, Bạc Nguyên Triệt cũng không có cảm giác gì, ngay khi anh vừa đến rồi lại đi nhanh chóng, anh lại có cảm giác trống trải, đến mức khiến cho người ta không muốn ở lại thêm.

Thu Thanh Duy ổn định tâm tình, về phòng thay đổi quần áo, chuẩn bị đi đến đội xe chuẩn bị sớm.

Vấn đề ở Thủ Thành nên xử lý sớm, để có thể đến thành phố Lạc nhanh một chút.

Cô vẫn muốn đến phòng ngủ nhỏ trong phòng thu kia, mỗi ngày mở cửa là có thể nhìn thấy những khuôn mặt phấn chấn, Bạc Nguyên Triệt thường xuyên ôm thú bông lớn nghỉ ngơi ở trên ghế, đôi mắt tỏa sáng mà kêu cô cùng nhau chơi trò chơi hai người. Mà Qúy Ninh sẽ cẩn thận bưng lên trái cây cùng đồ uống, an an tĩnh tĩnh ngồi ở bên cạnh xem. Tô Ngạn chê Bạc Nguyên Triệt ngu ngốc đoạt lấy máy chơi game, tàn sát tứ phương, nếu là không cẩn thận chơi thua sẽ bị Bạc Nguyên Triệt tận dụng cơ hội trào phúng.

Ầm ĩ, vui vẻ giống như ở nhà …

Cô cười lên xe, chạy tới đội xe.

Đường phố buổi chiều lúc ba giờ rưỡi, vắng vẻ yên tĩnh nên Thu Thanh Duy nhanh chóng phát hiện ở phía sau cô có người theo dõi.

Nhìn xuyên qua kính chiếu hậu có thể nhìn thấy đó là một chiếc xe việt dã, gầm cao, thân xe to lớn, đi theo chiếc xe thương mại của cô, giống như con mãnh thú chờ đợi thời cơ tóm gọn con mồi.

Cô nhíu nhíu mi, tốc độ tăng nhanh để kéo dãn khoảng cách, nhưng chiếc xe việt dã kia đuổi theo không chút xê dịch, không cho cô có cơ hội trốn thoát.

Nhìn xuyên thấu qua kính chắn gió, cô nhìn thấy hai người đàn ông trẻ tuổi, đều là gương mặt xa lạ.

Cô mới đến Thủ Thành có bao lâu? Ngoại trừ đua xe, không có giao tiếp thêm với ai, theo lý thuyết thì không có kết thù với ai mới đúng.

Bàn tay nắm vô lăng vô thức siết chặt, vẻ mặt cô cũng trở nên ngưng trọng.

Nhìn thấy phía trước có ngã ba, Thu Thanh Duy đánh tay lái để thoát khỏi xe phía sau.

Cũng chính lúc cô rẽ góc cua, chiếc xe việt dã kia đột nhiên tăng tốc độ tối đa, hùng hổ lao về phía cô!

m thanh ma sát bén nhọn cùng với tiếng va chạm thảm thiết cùng lúc vang lên, phá tan sự yên lặng của đường phố tĩnh lặng khoảng giữa chiều.

Xe thương vụ bị đè ở dưới bánh xe việt dã.

Kính chắn gió vỡ nát, loang lổ vết máu, nhìn mà giật mình.

Chờ một lúc lâu không thấy trong xe có động tĩnh gì, Phạm Phi Bằng vừa bẻ lái vừa lùi xe cười nhạo: "Không phải rất có năng lực sao? Có loại xe thương vụ đâm được xe việt dã của ta à! Chết tiệt, đồ quỷ cái!"

Hai người đàn ông ở ghế sau cười phá lên: "Đúng rồi, cũng không nhìn xem Thủ Thành là địa bàn của ai! Con nhóc đó xứng đáng bị lật xe! Đi thôi, trở về kêu chú Phạm xóa camera theo dõi đi, đừng có liên lụy đến tao."

Phạm Phi Bằng cười nhạo: "Ông đây không xóa! Cô ta cùng tên bạch kiểm trong giới giải trí kia có thể làm gì được tao? Dám động đến tao, tao chơi chết cả nhà cô ta!"

Bên trong xe một trận cười lớn, xe việt dã quay đầu, nghênh ngang mà đi.

Bị ném ở góc đường láng bóng, chiếc điện thoại di động văng ra do va chạm sáng lên, màn hình nhuốm máu hiện lên thông báo ——

@[tình yêu] Bạn trai nhỏ của Tiểu Duy [Mũi tên Cupid] A Triệt [tình yêu]: "Tiểu Duy anh chuẩn bị lên máy bay:("

"Nhớ em"

Chủ nhân chiếc điện thoại di động đang cuộn tròn trong khe hẹp giữa ghế lái với kính chắn gió, khuôn mặt và ngón tay đầy máu, cô nhắm mắt lại, không thể trả lời lại câu trả lời mà anh mong đợi …

Một lát sau, một bóng người dừng lại trước chiếc xe bị hỏng, đem Thu Thanh Duy hôn mê bất tỉnh từ trong xe ôm ra.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.