Tôi Là Nam Phụ, Không Phải Dụ Thụ!

Chương 22: What ? boss giá lâm!




Do resort này vẫn chưa khai trương nên không có nhiều người, vì thế khá yên tĩnh.

Hiện tại Tửu Điếm chỉ cho phép các nhà phát triển hay các doanh nhân nổi tiếng được mời đến để cắt băng khánh thành vào trong ngâm suối nước nóng.

Gian phòng được sắp xếp khá tốt, gồm có ba bảy loại vì đa phần người ở đây đều có quyền lực và địa vị.

Tuy rằng, Mộ gia cũng được coi là một thành viên của xã hội thượng lưu, thế nhưng vừa nhắc đến cha của Mộ Thần đồng thời là ông nội của Mộ Mục, thật sự là một tên công tử bột. Sau khi quản lý gia nghiệp thất bại liền buông tay qua đời, để lại một đống hỗn loạn cho Mộ Thần.

Cuối cùng, vì cúc cung tận tụy nên Mộ Thần đã đưa công ty đi vào quỹ đạo ổn định thêm một lần nữa, chẳng những không hề xuống dốc mà còn có chút danh tiếng trong giới kinh doanh.

Vì thế cho nên Mộ Mục và cha Mộ được sắp xếp vào phòng VIP, cả Trác Tịch cũng vậy.

Dù sao sản nghiệp của Trác gia đa phần đều ở nước ngoài, nhưng cũng không thể khinh thường mấy cái công ty đa quốc gia kia, ví dụ như công ty giải trí X&C danh tiếng hiển hách. Hơn nữa Trác gia hoàn toàn là do Trác Tịch làm chủ, tuyệt đối không có mấy thứ quan hệ ngổn ngang.

Mà gần đây, khi biết Trác Tịch về nước để xem tình hình phát triển nội địa, đương nhiên mấy tên hồ lý kia sẽ không bỏ qua cơ hội để xây dựng quan hệ.

Mộ Mục và cha Mộ đã đến đây từ sớm. Tất nhiên cắt băng khánh thành hay gì đó là việc của hai ngày sau, vì thế lần du ngoạn này cũng có thể coi như là nghỉ phép.

Quan hệ của cậu và cha đã không còn lạnh lẽo như lúc trước, thậm chí so với các cặp cha con khác càng thêm thân mật.

Mộ Thần cũng không có làm ra mấy hành động kỳ lạ như trước kia, cứ nhất định khẩn cấp lôi kéo con trai bồi dưỡng tình cảm.

Mộ Mục mừng rỡ tạm thời chạy trốn khỏi vòng tay của người cha nhiệt tình quá mức kia, đem ông giao cho cái con sói đuôi lớn nọ, chỉ hi vọng tên mặt than nào đó sẽ không gấp gáp mà đem cha cậu ăn sạch sẽ đến mức một mẩu xương cũng không chừa.

Sau khi Mộ Mục sắp xếp lại hành lý, lập tức cậu phóng thẳng lên giường mà ngủ. Hết cách rồi, ai bảo hôm nay cậu phải thức dậy thật sớm để PIA diễn chứ.

Người chỉ thích thú với việc ăn và ngủ như Mộ Mụ lập tức cự tuyệt đề nghị đi dạo của cha Mộ. Được rồi, hiện tại phối âm cũng đã được thêm vào danh sách những việc mà cậu yêu thích.

Thời điểm cậu tỉnh lại từ trong giấc ngủ, sắc trời đã tối. Sau khi Mộ Mục gọi người đưa đồ ăn đến phòng thì nhanh chóng tiến vào buồng tắm. Đợi đến khi cậu mang theo tinh thần sảng khoái mà bước ra, thức ăn cũng vừa vặn được đưa tới.

Mộ Mục vừa nhàn nhã vừa chậm rãi mà ăn hết bữa tối, dù sao cũng rảnh rỗi liền mang máy tính ra, đăng nhập vào biểu tượng chim cánh cụt. Nhớ đến mấy ngày gần đây, nam chính đại nhân luôn làm ra nhiều hành động kỳ quái với cậu, chính vì vậy cậu liền quyết định tiếp xúc nhiều hơn với anh ta, hy vọng có thể tìm ra nguyên nhân.

Cảnh trung khuyển hoàn toàn không biết mục tiêu “Lâu ngày sinh tình” của hắn đã uyển chuyển biến thành hành động “Khác thường” trong mắt người yêu.

Vừa phát hiện Mộ Mục online, hắn liền nhanh chóng chào hỏi

Hiện tượng này vừa mới bắt đầu thì cảm thấy kỳ quái, nhưng giờ đây Mộ Mục đã tập mãi thành quen. Chỉ là ở trong lòng cảm khái, lẽ nào đại BOSS đều rảnh rỗi như vậy sao?!

Quân Lâm: Mộ, chào buổi tối ^_^

Mộ: Chào buổi tối, ăn cơm chưa?

Quân Lâm: Ăn rồi, Mộ quan tâm tới tôi, thật vui vẻ ~~

Mộ: …

Quân Lâm: Không phải cậu nói đêm nay không lên sao?

Mộ: Ờ, tôi cứ nghĩ là có hoạt động gì đó mà bây giờ lại chỉ có một mình tôi trong Tửu Điếm, thật chán.

Quân Lâm: Tửu Điếm?

Mộ: Ừ, cùng cha tham gia cắt băng khánh thành. Nhưng phải hai ngày sau mới khai trương.

Quân Lâm: Ừ, cha cậu tham gia tiệc rượu rồi à?

Mộ: Không phải, ông ấy cùng đi tới suối nước nóng với bạn mình.

Trải qua nhiều ngày như vậy, được tên trung khuyển nào đó tấn công một cách ôn nhu, Mộ Mục lại không hề có chút phòng bị nào, cứ như vậy mà bất tri bất giác bán đứng bản thân.

Mà Cảnh Dực Tước nhìn con thỏ trắng ngoan ngoãn tự khai ra hành động của mình, trong lòng đã hồi hộp. Tuy rằng đã đáp ứng không được điều tra, thế nhưng cậu ấy lại tự nói ra như thế, không thể trách hắn được.

Cảnh Dực Tước một bên tiếp tục tán gẫu với Mộ Mục trên QQ, nói chút sự tình bên mình, thỉnh thoảng lại cung cấp thêm một chút tin đồn thú vị, chọc cho cậu ấy vui. Một bên khác, lập tức gọi cho thư ký của mình, bảo nàng đi thăm dò… đến suối nước nóng ở Tửu Điếm, khu resort gì đó sắp khai trương.

“BOSS, gần đây suối nước nóng của Hà thị sắp khai trương, bọn họ cũng từng mời ngài tới cắt băng khánh thành, nhưng vì ngài nói gần đây không muốn tham gia vào mấy việc như thế, cho nên tôi đã cự tuyệt.”

“Ừm, nói với bọn họ, ngày mai tôi sẽ tới.”

“Dạ!” Thư ký tiểu thư biết rõ tính cách của BOSS mình cho nên không có đi hỏi loại vấn đề “Tại sao” nhàm chán kia.

Mà Mộ Mục – người vẫn đang trò chuyện với Quân Lâm thì hoàn toàn không biết ngày mai mình sẽ gặp phải một “Kinh hỉ” lớn.

Cuối cùng nhìn thấy đối phương nói “Tạm biệt”, Cảnh Dực Tước mới lưu luyến không rời chúc cậu ngủ ngon, đi sủng hạnh những văn kiện bị lạnh nhạt đã được mang về nhà từ lâu. Sau đó cả đêm mơ đẹp.

Mà chủ nhân của cái resort suối nước nóng nọ không sao hạnh phúc được. Toàn bộ công nhân viên của họ đều đang bận bịu, không chỉ muốn đem lại sự hoàn mỹ mà họ phải tuyệt đối không được quấy rầy đến những vị khách mời kia, sao lại đau khổ vậy trời.

Nhưng giám đốc của Tửu Điếm vẫn cảm thấy rất may mắn, tuy rằng ngay từ đầu, vị kia đã từ chối đến lễ cắt băng khánh thành nhưng mình vẫn sắp xếp trước một căn phòng thượng hạng, đề phòng cho bất cứ tình huống nào.

Lần này đúng là chó ngáp phải ruồi, khiến cho mấy tên tai to mặt lớn kia yên tĩnh, đồng thời cũng làm cho vị trí của hắn được an ổn. Không khỏi có chút cảm kích nhân vật lớn kia.

Mà hai cái người đã gây ra tất cả những việc này, một tên vô tâm vô phế thì đang ngủ, một tên khác không thèm để ý đến ai lập tức đưa ra quyết định của mình. Quả nhiên là một đôi trời sinh!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.