Tôi Là Bà Trẻ Của Hotboy Trường

Chương 62: Chương 62




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); Khi Kiều Ấu xuyên không được một năm, hệ thống đã im lặng rất lâu một lần nữa lại xuất hiện. Nếu không phải hệ thống chủ động xuất hiện, Kiều Ấu suýt chút nữa đã quên bản thân còn có một hệ thống.

 

Từ chỗ hệ thống, Kiều Ấu đã biết được cốt truyện nguyên bản.

 

Sau khi Cố Tây Khởi giải nghệ và trở về trường trung học phổ thông số 1, Kiều Thần và anh vừa nhìn đã thấy chán ghét nhau.

 

Kiều Thần thường hay khiêu khích, thủ đoạn đánh trả của Cố Tây Khởi thì vừa mạnh mẽ lại vừa nhanh gọn. Mâu thuẫn giữa hai người càng ngày càng lớn, trong lúc còn đang đi học, bọn họ chỉ dừng lại ở việc đấu đá linh tinh. Khi đó tuổi của hai người vẫn còn nhỏ, lại bị giới hạn trong khuôn viên trường học, vậy nên cũng không gây ra chuyện lớn nào. Đợi đến khi hai người tốt nghiệp đại học, sau khi bước chân vào xã hội, không có ai đứng ở giữa làm dịu mối quan hệ giữa hai người, dẫn tới việc mâu thuẫn của bọn họ càng lúc càng lớn. 

 

Khi Kiều Thần học đại học, cậu ấy ra nước ngoài phát triển, ngao du ở nước ngoài bốn năm, sau khi tốt nghiệp đại học về nước về nước thì tiếp nhận công ty từ trong tay Kiều Hành Vượng. 

 

Cố Tây Khởi tốt nghiệp trường đại học danh giá, sau khi anh tốt nghiệp đại học thì cùng với một số bạn học chung chí hướng sáng lập một công ty trò chơi, một năm sau thành công đưa ra thị trường Hồng Kông.

 

Kiều Thần ỷ vào gia tài đồ sộ không thiếu tiền của mình, mấy lần không biết giới hạn mà quấy rối chuyện hợp tác của công ty Cố Tây Khởi và những công ty khác. Cố Tây Khởi cũng không phải là người hiền lành, đương nhiên là anh sẽ ăn miếng trả miếng, mạnh mẽ đánh trả.

 

Thương trường quá phức tạp, Kiều Ấu xem không hiểu, cô chỉ biết hai người bọn họ ai cũng không muốn người kia sống tốt hơn mình. 

 

Đến cuối cùng, thật ra không hề có ai thắng ai, có thể nói là bọn họ kẻ tám lạng, người nửa cân, bất phân thắng bại. 

 

Bọn họ bị tổn thất nặng nề, nhưng không ngờ Tiết Tâm và Hề Ngưng lại có kết quả khác với bọn họ. Tiết Tâm dựa vào bộ phim [Một chút ngọt ngào] mà thành công bước vào giới giải trí. Bởi vì có xuất phát điểm vô cùng cao, cho nên khi cô ta vừa hoạt động đã vô cùng nổi tiếng, đủ các loại kịch bản thi nhau được đưa vào tay cô ta. 

 

Sau khi diễn xong [Một chút ngọt ngào], cô ta lại nhận được kịch bản của đạo diễn lớn có danh tiếng trong nghề, lấy được vai nữ chính, giải thưởng liên hoan phim năm đó được vinh danh là người mới xuất sắc nhất.

 

Thậm chí, ngay cả Hề Ngưng, bà ta vẫn luôn tích cực đi từ thiện, không một ai biết bà ta là kẻ lừa đảo, cũng không có một ai biết bà ta đã từng phạm tội. Trong mắt người ngoài, bà ta vẫn luôn là một bà chủ nhã nhặn và cao quý. Cứ như vậy cho đến khi kết thúc cuộc đời, bà ta cũng không phải chịu bất kỳ quả báo nào, thậm chí, còn không có ai chọc thủng bộ mặt dối trá của bà ta. 

 

Đúng là cả cuộc đời của mấy người họ đều rực rỡ một cách bất ngờ!

 

Mãi đến khi Kiều Ấu hoảng hốt, lấy lại tinh thần sau khi đọc cốt truyện này, cô mới ý thức được, tất cả mọi chuyện đều đã không còn giống nguyên bản. 

 

Hiện tại bây giờ, cháu trai của cô cũng không hề đi nước ngoài, cậu ấy học kĩ thuật ở một trường điểm nằm trong dự án 211, trở thành niềm tự hào của Kiều Hành Vượng. Quan hệ của cậu ấy và đồng chí Cố cũng không như nước với lửa như vậy, bởi vì có cô đứng giữa hòa giải, những ngày gần đây ở chung, mối quan hệ giữa bọn họ càng ngày càng trở nên tốt đẹp.

 

Hề Ngưng đã bị tống vào tù, vô số tội danh giả nhân giả nghĩa của bà ta bị vạch trần, lộ ra bản chất vừa xấu xa vừa độc ác.

 

Hiện tại, Tiết Tâm vẫn chưa hoạt động trong ngành giải trí. Cô ta thi đỗ học viện điện ảnh, nhưng kiếp này cô ta không đóng vai nữ chính của [Một chút ngọt ngào], cũng có không xuất phát điểm cao như ở bản gốc. Trong giới giải trí, cô ta chỉ là một người mới vô cùng bình thường. Không biết có bao nhiêu người mới xuất sắc hơn cô ta, xinh đẹp hơn cô ta ở trong giới giải trí. Kiếp này cô ta muốn vực lên thì cũng rất khó. 

 

“Điểm ràng buộc đã đầy, kết thúc quan sát thế giới cấp thấp, hệ thống đang trong quá trình thoát ra…”

 

Kiều Ấu nghe được câu nói máy móc, trong lòng hiểu rằng đã đến lúc hệ thống phải rời đi.

 

Một năm trước, khi cô ràng buộc với hệ thống, hệ thống nói chỉ khi tích luỹ đủ điểm ràng buộc, cô mới có thể sinh tồn ở thời đại này, bây giờ điểm ràng buộc đã đầy, chuyện này cũng có nghĩa cô đã hoàn toàn hoà nhập vào thời đại này.

 

“Tiến độ thoát ra của hệ thống là 99%, tạm biệt kí chủ.”

 

“Tạm biệt.” Trên đời không có bữa tiệc nào không tàn, có thể do bình thường cô không cảm thấy được sự tồn tại của hệ thống, vậy nên Kiều Ấu không hề có chút đau buồn nào khi phải chia tay nó. 

 

Mặc dù cô không biết hệ thống quan sát cái gì ở “thế giới cấp thấp”, nhưng thông qua lời nói này, cô cũng có thể biết được hệ thống đến từ thế giới cấp cao.

Có lẽ cũng chỉ có đến từ thế giới cấp cao, có công nghệ cao mới có thể khiến cho cô xuyên không vượt qua 50 năm, hồi sinh sống lại cuộc đời mới. 

 

Sau khi hệ thống rời đi, cuộc sống của Kiều Ấu cũng không phát sinh hay thay đổi gì.

 

Cô vẫn sống như một đường thẳng với hai điểm chính và phấn đấu vì kì thi đại học. 

 

Đêm trước ngày thi đại học, Kiều Thần quay lại trường trung học phổ thông số 1 động viên các khoá dưới của mình.

 

Cậu ấy cũng coi như là một nhân vật truyền kỳ. 

 

Ban đầu, cậu ấy là một tên bắt nạt học đường tóc tím, được gọi với biệt danh Smart, điểm số kém không ai bằng. Suốt ngày chỉ biết cùng mấy tên đàn em, không làm bất cứ việc đàng hoàng nào, nếu bỏ đi chỗ dựa trong nhà, có lẽ tương lai cũng chỉ đến thế. Nhưng không có ai từng nghĩ đến cậu ấy vậy mà lại có thể vượt lên chính mình, dựa vào sức lực của bản thân mà thi đỗ trường đại học thuộc top 60 trong nước, đỗ vào chuyên ngành hàng đầu của trường học kia.

 

Mặc dù học không bằng những người học siêu giỏi, nhưng đối cậu ấy mà nói, Kiều Thần đã hoàn toàn vượt lên chính mình. 

 

Ngày Kiều Thần đến trường động viên khoá dưới thi đại học, học sinh trong trường đã thấy được một cảnh tượng vi diệu. 

 

Ba người Kiều Ấu, Kiều Thần, Cố Tây Khở lại có thể đi cùng nhau, ở vị trí trung tâm là học sinh nữ xinh đẹp kia. Mặc dù học sinh trong trường đã nghe nói quan hệ giữa hai người đã tốt lên, thế nhưng trước đó cũng không có nhiều người nhìn thấy hình ảnh bọn họ đi cùng nhau. 

 

Hơn nữa, đây hẳn là lần đầu tiên bọn họ cùng đứng chung một khung hình. Không có đàn em của Kiều Thần đi theo, chỉ có ba người bọn họ. 

 

Có học sinh đi gần đó vô tình nghe được bọn họ nói chuyện với nhau.

 

Kiều Ấu nhíu mày nhìn chằm chằm Coca Cola trong tay cháu trai, vẻ mặt nghiêm túc nói: “Con trai không thể uống quá nhiều Coca, nếu không sẽ “không được”.”

 

Không được.

 

Không được…

 

Câu nói giống như ma chú mà bay xung quanh Kiều Thần.

 

Cậu ấy nghẹn lại, không nhịn được mà phun Coca đang ở trong miệng ra, mặt xanh như tàu lá chuối.

 

Không có bất kì học sinh nam nào có thể thờ ơ sau khi nghe được hai chữ “không được”, cậu ấy cũng thế. Đây tuyệt đối là một sự sỉ nhục đối với cậu ấy!

 

Con mẹ nó, chuyện này ai có thể nhịn được?

 

Thời gian gần đây, tốc độ mạng của bà trẻ đã nhanh hơn rồi, nhưng mà Kiều Thần cảm thấy có lẽ cô vẫn còn dùng 2G! Ít nhất là nếu Kiều Ấu vẫn luôn dừng lại ở tốc độ mạng 2G, nói không chừng cũng không biết Coca có tác dụng như thế kia. 

 

Học sinh vô tình nghe được cuộc trò chuyện của bọn họ nghĩ rằng Kiều Thần nhất định sẽ tức giận, phần lớn học sinh nam đều là chết vì sĩ diện, nói gì đến người đã từng là đại ca của trường trung học phổ thông chứ? Bị học sinh nữ nói như vậy, còn nói uống nhiều Coca quá sẽ không được, trùm trường nhất định sẽ dạy cho cô cách làm người, dạy cho cô biết tại sao hoa lại đỏ*!

 

*Tại sao hoa lại đỏ: đây là một cụm từ xuất phát một tập phim nổi tiếng trong bộ phim "Du khách trên tảng băng trôi". Màu đỏ ở đây là màu của máu, vì vậy đây cũng là lý do tại sao những bông hoa lại có màu đỏ, có nghĩa máu đã nhuộm đỏ. Ban đầu cụm từ này có nghĩa là máu của cuộc cách mạng thanh niên, và bây giờ nó chủ yếu đề cập đến việc cho bạn biết cảm giác bị đánh đến mức chảy máu là như thế nào.

 

Mọi người đều hào hứng chờ đợi tình huống tiếp theo, dáng vẻ như đang chuẩn bị hóng chuyện ở đây. 

 

Nhưng mà bọn họ lại chưa bao giờ nghĩ tới chuyện, Kiều Thần không hề tức giận với học sinh nữ kia mà cậu ấy lại tức giận với người qua đường vô tội. 

 

Cảm nhận được ánh mắt kinh ngạc của những người xung quanh, Kiều Thần thẹn quá hoá giận: “Nhìn cái gì mà nhìn! Chưa từng thấy người khác uống Coca à?”

 

Những người khác thấy nhân vật từng một thời là trùm trường tức giận, nhanh chóng tản ra, không dám nghênh ngang đón gió, sợ không cẩn thận lại rước họa vào thân. Vị đại ca này tính tình không tốt, không thể trêu vào.

 

Có học sinh không phục, nhỏ giọng lẩm bẩm: “Sao anh không tức giận với cô ấy đi, nổi giận với bọn tôi làm gì chứ?” Chuyện này có liên quan gì đến bọn họ không? Bọn họ chẳng qua chỉ là người qua đường trong lúc vô tình đi ngang qua, không cẩn thận nghe được cuộc trò chuyện của mấy người kia mà thôi.

 

Kiều Thần cho đàn em bậc thang đi xuống: “Đây là bà trẻ của tôi, làm sao tôi dám cãi lại?” 

 

Không thể cãi lại, cho nên chỉ có thể xả giận lên những người vô tội. 

 

Những người khác hóng được chuyện mới, vẻ mặt rất vừa ý.

 

Thì ra đó là lý do người đã từng là trùm trường lại khó khăn như vậy trước mặt cô gái kia. Ngay cả cãi lại cậu ấy cũng không dám?

 

Thì ra cậu ấy cũng không đáng sợ như trong lời đồn, thì ra cậu ấy cũng đáng yêu.

 

Đợi đến khi không có ai, vẻ mặt của Kiều Thần lại cong cớn: “Uống Coca sẽ không được. Sao nào, từ trước tới nay Cố Tây Khởi không uống Coca à?”

 

Nói xong, ánh mắt của Kiều Thần tỏ vẻ băn khoăn nhìn hai người, nở nụ cười xấu xa, giống như muốn tìm ra điều khác thường từ trên gương mặt của bọn họ.

 

“Không uống.” Cố Tây Khởi tự trả lời cho bản thân, giọng điệu của anh lười biếng mang theo chút ý cười: “Không còn cách nào, cô ấy không cho tôi uống.”

 

Mặc dù miệng nói không còn cách nào, nhưng trong giọng nói của Cố Tây Khởi không hề có chút miễn cưỡng hay bất mãn nào.

 

Vì không kịp đề phòng, Kiều Thần chỉ cảm thấy giống như bản thân vừa ăn phải cơm chó.

 

Ngay cả cảm giác đã đời khi uống nước có ga còn chưa được hưởng thụ, vậy mà lại còn lộ ra vẻ mặt vô cùng đắc ý? Đây là chuyện đáng để khoe ra sao?

 

Hừm.

 

Giống như… Đúng là như vậy.

 

Đây đúng là đang bắt nạt chó độc thân như cậu ấy mà! Hừm, không đúng, Cố Tây Khởi cũng là chó độc thân. Nhưng chó độc thân này và chó độc thân kia không giống nhau. Cậu ấy là chó độc thân chân chính, nhưng còn Cố Tây Khởi…

 

Không có bạn gái lại hơn hẳn người có bạn gái, quả thật, người so với người lại làm người ta phải tức chết!

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.