Tôi Không Phải Là Vampire, Tôi Còn Hơn Vậy Nữa

Chương 67: Trò chơi ngu ngốc




-Vậy bây giờ chúng ta ngồi đợi, sau đó đến giờ rồi di chuyển đến cung Băng Quang, quan sát Băng Tim được cất ở đâu rồi quay trở về thực tại! Đúng chứ?-Mộc Kim nói.

-Đúng vậy!-Kanyu trả lời.

-Bây giờ chán quá đi! Chúng ta làm gì đó đi!?-Kim nằm dài ra đất.

-Làm ơn giữ chút thể diện!-Dương nhắc nhở cũng như móc Kim. Cô xấu hổ một chút rồi ngồi dậy đàng hoàng.

-Tiểu cô nương đây nói đúng! Mọi người cùng chơi gì đó đi!-Na Hee tán thành cũng reo lên.

-vậy chơi gì?-Abigail cũng ham hố

-Hay là...-mọi người tranh cãi qua lại, nó nãy giờ chỉ một mực quan sát đám người này, rất quen mắt nhưng không thể nhớ, kì lạ?

Cuối cùng mọi người quyết định đốt lửa trại!? Không thể xàm hơn được nữa!!! Trời chỉ mới chập choạng mà đòi đốt lửa trại sao trời?? Cái đám người này không khác gì một đám thần kinh cả!!

-Đốt lửa trại?-Kim hơi ngạc nhiên

-Đúng vậy!-Na Hee cười tươi rói. Tứ đại hộ pháp im lặng, một nhìn đám kia như mới trốn trại.

-Không còn ý tưởng nào tệ hơn?-Dương khinh khỉnh

Tụi hắn nắm tay lại, cùng nhau tạo một còng kết giới to để tạo một bầu trời và không khí giả. Hắn búng tay cái tách, một ngọn lửa bập bùng cháy, nhưng đương nhiên là hắn sẽ không tham gia, tỏ ra thật bất cần ngồi sang một góc.

-Các người có muốn tham gia không?-Abigail vui vẻ, nhưng trong đó là vài phần khó chịu với tụi nó, thầm bảo tụi nó đừng tham gia.

Cả bốn người đều đồng loạt nhìn về phía nó, nó cũng chẳng muốn dính vào nhưng bất chợt nhìn thấy Ken ngồi một bên, cảm giác thần quen lạo nổi lên với từng người trong đây, nó bất đắc dĩ gật đầu.

Bốn người trợn mắt kinh ngạc, nhưng cũng tiền lại gần vòng tròn với mấy người kia. Abigail nhăn mày, tại sao đám người này lại tham gia cơ chứ, lại suốt ngày bịt mặt, trông thật ngứa mắt. Nó ngồi kế bên nhỏ, Aya kế nó, Kim kế Aya, Dương kế Kim, Phong kế dương và Na Hee. Mọi người tạo thành một vòng tròn quanh đốm lửa, tất cả đứa mắt nhìn nhau rồi nhìn Ken, nó thì vần dửng dưng, hắn bị một loạt ánh mắt cún cưng đó làm cho chịu thua, thở dài rồi đi lại vòng tròn. Hắn đặt mông ngồi kế Abigail cũng như ngồi kế nó, bỗng dưng lại có một cảm giác như sóng biển ào lên, một nỗi thân quen đến lạ.

-Ok! Bây giờ chúng ta cùng nhau chơi một trò chơi nhé!-Niran hồ hởi

-Chơi trò "Sự Thật" đi!!!!-Na Hee như con nít reo lên, Aya gần như bị thôi miên nơi nét mặt dễ thương đó

-Được thôi! Vậy lấy chai nước mà xoay nhé! Nếu nó quay về phía ai thì người đó sẽ phải trả lời một câu hỏi nhé!!

Mọi người đồng tình, cảm thấy như mình bị lạc vào một cái nhà trẻ di động. Niran xoay chai, cái chai xoay mấy vòng rồi từ từ dừng lại ở phía...Abigail!!! Nhỏ nuốt nước bọt.

-E hèm..-Niran bỗng dưng cười gian-Abigial! Của cô... màu gì vậy?-Lời nói vừa dứt thì lập tức có hai cặp mắt bén nhọn lao về phía anh, còn những cặp mắt còn lại thì lộ rõ vẻ khinh bỉ! Vô sĩ quá a!

-Anh nói thế là ý gì hả!!!?????-Mộc Kim nổi trận lôi đình!!!

-Anh...anh..e hèm! Không cần biết! Cô phải nói! Đó là luật!!!-Anh cương quyết!(au:vô liêm sĩ)

Abigail nhìn hắn, hắn dửng dưng, cô cuối gằm mặt, giọng lí nhí

-X...xanh...biển!!-Mặt cô đỏ như trái gấc, không thể ngẩng mặt lên nữa.

-Ủa cô đang nói gì vậy?-Niran tròn mắt. Abigail kinh hoảng nhìn lên.

-Cậu bảo tôi, bên trong...màu-cô lắp bắp

-Tôi chỉ hỏi sắc lực cô màu gì thôi mà, tôi nghe nói vamp nữ sinh con thường hay bị thay đổi sắc lực nên mới hỏi cô a!-Niran ngu ngơ. Mọi người lúc này chỉ có một biểu cảm....đơ toàn tập

-Ngu ngốc-Mộc Kim mắng khẽ trước khi Abigail nhào vô xé xác anh...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.