Tôi Kết Hôn Cùng Với Đồng Nghiệp Công Ty

Chương 17: Tập 17: Lần công khai (2)




Ngọc Trúc trở về sau một đêm ở cùng với Tuấn Quốc, phải công nhận đặc quyền của trưởng phòng có khác, phòng của anh thật tuyệt vời, còn có cả bồn tắm rất lớn có thể chứa cả hai người.

Hai người tâm sự cùng nhau suốt đêm, họ hôn và kể rất nhiều chuyện. Sáng hôm sau, Ngọc Trúc phải về sớm để sửa soạn và gọi Ái Thi dậy. Tối hôm qua chị đã uống say đến mức không thể đứng vững. Hữu Đăng và một người đồng nghiệp nữa phải lôi chị về, đặt chị xuống giường và cô lén chạy qua phòng của anh.

Vụng trộm như thế này thật kích thích.

Cô đã phải lôi chị dậy từ nửa tiếng trước, Ái Thi mệt mỏi nhưng chợt nhớ ra hôm nay sẽ là ngày mà chị sẽ lôi tất cả mọi người đi xõa thật thỏa đáng. Chị chạy vào bên trong nhà tắm sửa soạn mọi thứ, tỉ mỉ trang điểm trông thật xinh đẹp. Tự tin bước ra với bộ váy Maxi mà chị đã đặt cùng với Ngọc Trúc, chỉ khác màu sắc.

Lên đồ và chuẩn bị xong xuôi, team của cô đi mọi nơi, chụp rất nhiều hình. Lam Tư Na, đồng nghiệp chung team Marketing với Ngọc Trúc, lớn hơn cô 3 tuổi đã kết hôn, lần đi này chị cực kỳ đầu tư, chồng của Tư Na đã mua một chiếc máy ảnh xịn xò chỉ để cho chị có thể thoải mái chụp nhiều hình đẹp.

Tư Na luôn yêu thích cái đẹp, đặc biệt là Ngọc Trúc, cô chính nguồn cảm hứng để chị có thể thỏa mãn chụp phong cách mẫu ảnh. Mọi cảnh đẹp thiên nhiên, chị đều lôi Trúc vào để chụp.

Đôi lúc cách thể hiện của chị có hơi cuồng nhiệt làm cô sợ hãi. Nếu như chị ấy chưa có chồng, cô còn có suy nghĩ rằng chị yêu phụ nữ mất.

Hình ảnh của cả team có rất nhiều, Tư Na cũng không ngại chi các cuốn phim để có được những tấm hình kỷ niệm, lâu lâu mới có dịp cùng với mọi người nên chị rất hào phóng.

Đang cùng nhau chọn các đồ lưu niệm, Ngọc Trúc nhìn thấy hai con búp bê, một nhân vật nam, một nhân vật nữ. Hai con búp bê đó đang nắm tay nhau, mặc đồ chú rể và cô dâu. Cô nhìn mà mê mẫn. Quyết định mua.

Tư Na đi ngang thấy cô đang ngắm nhìn hai con búp bê đó một cách hạnh phúc, không kiềm được chị đưa máy lên chụp một cái. Khung hình thật sự rất đẹp, khiến người ta khó mà kiềm lòng được, đặc biệt là Tư Na, chị cực kỳ hài lòng với tấm hình chị chụp.

Trở về Resort, cô vui vẻ đem đi cất hai con búp bê kia. Tới giờ ăn, cô cùng mọi người đi tới nhà hàng, ở đây có đầy đủ các món từ đến nhiều quốc gia. Cô đi xung quanh chọn món cho mình, nghĩ đến anh sẽ ăn những cái gì nhỉ.

Vừa nghĩ đến, thì anh đã xuất hiện ở phía cánh cửa. Cùng với cả team của anh, có cả Minh Lâm và team Công Nghệ. Hầu hết tất cả mọi người trong công ty tập trung ở đây vào giờ ăn tối.

Tuấn Quốc đã nhìn thấy cô, anh chầm chậm bước đến, cầm chiếc dĩa và đi đến bên cạnh vợ.

“Hôm nay em đã làm những gì?”

Anh hỏi, cầm đồ gắp lên, cố tình chạm vào tay của cô.

Ngọc Trúc đỏ mặt, Tuấn Quốc hài lòng với phản ứng của vợ mình.

“Em cùng với mọi người đi xung quanh, chị Tư Na chụp rất nhiều hình đẹp, Chị Ái Thi và Hữu Đăng quậy hết chỗ nói. Thật sự rất vui.”

“Thật mừng vì em đã tận hưởng.”

“Vậy còn anh..anh đã đi đâu?” Ngọc Trúc đứng gần sát với Tuấn Quốc. Cả hai trò chuyện.

Từ xa Minh Lâm đã nhìn thấy và thật ngứa mắt. Hai con người kia thế mà lại tán tỉnh giữa thanh thiên bạch nhật như thế này, đứng gì mà sát nhau như thế, không sợ rằng người ta thấy hai người quen biết nhau à.

Mọi người ngoại trừ Minh Lâm, ai cũng đều thắc mắc với sự thân mật của họ. Thành viên trong team Kinh Doanh cũng không biết cô gái này là gì đối với anh, các cô gái còn lại trong công ty lại càng kinh ngạc hơn khi thấy có người con gái đang đứng bên cạnh Tuấn Quốc.

Thật lạ lùng.

Tấn Phát lại càng thêm ghen ghét ở trong lòng. Trong khi anh ta đã nhiều lần muốn ngỏ ý với cô đều bị cô cự tuyệt một cách đau đớn, thế mà bây giờ tại sao hai người này lại đứng cùng với nhau như vậy.

Từ Cơ còn điên hơn, tay nắm chặt thành nắm đấm, trước đó bị cô từ chối một cách thậm tệ rồi nhưng hắn vẫn chưa có ý định từ bỏ, hắn vẫn giữ niềm tin và hy vọng rằng cô sẽ thay đổi suy nghĩ và trở về với hắn.

Từ Cơ bước tới chỗ hai người, cố tình xen vào giữa Ngọc Trúc và Tuấn Quốc.

“Hai người đang muốn công khai cho tất cả mọi người biết rằng giữa hai người có quan hệ à?”

Từ Cơ liếc Tuấn Quốc, giật lấy đồ gắp trên tay của cô.

“Vì chúng tôi thật sự có quan hệ với nhau.”

Tuấn Quốc trả lời tỉnh bơ lại càng khiến cho Từ Cơ sôi máu. Hai vợ chồng nhìn nhau cười rồi bỏ đi.

Anh về lại bàn cùng với Minh Lâm, Ngọc Trúc về với team thân yêu của mình.

Nghĩ lại những lời tâm sự lúc nảy, cô cảm thấy vui trong lòng.

Đêm thứ hai cô nằm ngủ trong phòng cùng với Ái Thi, hạnh phúc phun trào khi lúc nảy vừa mới tắm xong cô nhận được tin nhắn của anh.

- Ngày mai anh sẽ đem bất ngờ đến cho em.

Không biết là cái gì, Ngọc Trúc thật rất mong chờ. Những lần trước khi được anh tặng quà, anh đều chuẩn bị rất kỹ lưỡng cũng như là độ hoành tráng khiến cô nhớ mãi không quên.

Đến sáng, cô tươi tỉnh xếp đồ thật gọn gàng vì hôm nay là ngày cuối ở lại, tất cả đều sẽ trả phòng trước 12 giờ. Khi cô và chị Ái Thi đã dọn xong hết, cả hai đi xuống nhà hàng để ăn sáng. Đến đó cô gặp Hữu Đăng và mọi người đang dùng bữa.

Dùng bữa sáng xong, đi chơi một chút ở bãi biển, đến giờ mọi người quay về để mang hành lí ra xe. Khi tất cả mọi người đều tập trung ở sảnh, Tấn Phát đi tới chỗ của Ngọc Trúc để nói chuyện, sau vụ lần đó khiến anh hiểu lầm và lo lắng, cô hạn chế nói chuyện với những người đàn ông khác.

Khi Tấn Phát tới gần, cô cố gắng đứng tạo một khoảng cách nhất định với anh ta.

“Cuộc đi chơi lần này cô thấy thế nào?”

“Rất vui. Tôi vừa được đi chơi cùng với mọi người và được làm quen với các đồng nghiệp mới nữa.”

“Tôi cũng thấy cuộc đi chơi này rất vui.” Tấn Phát gật đầu đồng tình, cố ý nhìn sắc mặt của cô và đỉnh mở lời. “Này..sau khi về cô có bận việc gì không?”

Ngọc Trúc định trả lời, Tuấn Quốc xuất hiện, cô không hiểu tại sao sự xuất hiện của anh luôn khiến mọi thứ xung quanh đều tĩnh lặng. Đến cả anh cũng không biết nhưng nó cũng thật tiện vì anh đang có chuyện muốn thông báo.

Tuấn Quốc ra hiệu cho Ngọc Trúc tới gần anh, mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cô. Khiến cô ngại ngùng nhìn xung quanh rồi lại nhìn anh ái ngại. Thấy anh kiên trì, cô đi tới.

Anh nắm tay cô khi cô vừa đi tới làm cô giật cả mình. Mọi người gần như hít một hơi mạnh vì cô có thể nghe thấy tiếng của họ. Và cô còn nghe cả tiếng tim của mình đang đập như tiếng trống.

“Anh đang làm gì vậy?”

Tuấn Quốc chỉ cười.

“Xin lỗi vì đã chậm trễ thông báo đến với mọi người, tôi đã kết hôn rồi và đây chính là vợ tôi.”

Tất cả mọi người đều trợn mắt kinh hãi. Minh Lâm đứng một bên bụm miệng cười. Làm tốt lắm người anh em.

Tấn Phát cứng đơ cả người, tại sao? Cô ấy đã có chồng rồi sao? Đối tượng còn là trưởng phòng kinh doanh Tuấn Quốc nữa chứ.

Từ Cơ thì khỏi nói. Cơ hội coi như mất hết. Gã nản lòng ngã xuống ghế. Nhìn xa xăm không muốn đối diện với bất cứ thứ gì nữa.

Trong khi mọi người đang hoang mang thì Tuấn Quốc quay sang với vợ nói. “Anh đã luôn muốn làm như thế này từ lâu lắm rồi. Xin lỗi vì đã không nói với em trước.”

Ngọc Trúc vẫn còn đang rưng rưng vì hành động của anh. Cô xúc động lắc đầu. Đưa tay lên ôm anh. “Em cảm ơn anh. Điều này thật sự rất bất ngờ đối với em.”

Tuấn Quốc ôm cô, âu yếm trên mái tóc. Vì chỉ có làm như vậy mới có thể đánh dấu chủ quyền rằng em là của anh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.