Tôi Dựa Vào Bình Luận Để Công Lược Trùm Trường Yandere

Chương 7




(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq"); 8.

 

[Mọi người có cảm thấy nữ phụ càng ngày càng khác với thiết lập ban đầu của tác giả không? Theo thiết lập, cô ấy chỉ biết học, là một mọt sách chính hiệu, nhưng rõ ràng nữ phụ sống động và dũng cảm như thế này cơ mà.]

 

[Chẳng lẽ NPC đã thức tỉnh ý thức rồi?]

 

Một câu trong đám bình luận vừa xuất hiện, ngay lập tức khiến mọi người yên lặng.

 

Tôi cắn môi suy nghĩ.

 

Nhưng lại phát hiện bản thân chẳng thể nào nhớ được trước đây mình từng thích Cố Niệm đến thế nào, tại sao lại tỏ tình với cậu ta.

 

Chỉ biết dường như có một giọng nói luôn nhắc nhở rằng tôi thích cậu ta.

 

Tương tự, tôi cũng không hiểu nổi tại sao trước đây mình lại ghét Tống Yếm Ly như vậy.

 

Rõ ràng hắn chẳng đáng ghét chút nào…

 

Tống Yếm Ly?

 

Tôi bỗng giật mình, đúng rồi, sao hắn vẫn chưa về?

 

Ngay sau đó, ánh mắt tôi chạm phải một đôi mắt lạnh lẽo.

 

Tống Yếm Ly đứng ở khúc rẽ, ánh mắt u ám nặng nề.

 

Mưa làm khuôn mặt hắn ướt sũng.

 

Chiếc áo phông đen bám sát vào cơ thể, làm nổi bật những đường nét cơ bắp đẹp đẽ.

 

Hắn không nói một lời, xoay người rời đi, tôi vội vàng đuổi theo, gọi tên hắn.

 

Tống Yếm Ly hoàn toàn phớt lờ tôi.

 

[Tác giả, bà ra vẻ tình cờ hơi quá rồi đấy. Nam phụ vừa khéo nhìn thấy Cố Niệm ôm nữ phụ.]

 

[Xong rồi, lần này chắc nam phụ sẽ hoàn toàn bị nữ phụ đẩy về phía nữ chính.]

 

[Hình như tình tiết tiếp theo là nam phụ đến quán bar uống say, tình cờ gặp nữ chính, sau đó được nữ chính đưa về nhà…]

 

Mưa quá lớn, tôi lại nóng ruột, thế nên đã vấp ngã rất đau.

 

Cơn đau nhói ập đến, tôi vừa lo lắng vừa tủi thân.

 

Giọng nói có chút nức nở: “Tống Yếm Ly…”

 

Bóng dáng phía trước bỗng khựng lại.

 

Tôi sụt sịt nói: “Đau quá…Tôi chảy m.á.u rồi.”

 

Tống Yếm Ly gần như lập tức quay lại, bước nhanh về phía tôi.

 

Hắn nhặt chiếc ô lên che chắn mưa cho tôi, rồi bế bổng tôi lên chỉ bằng một tay.

 

Tôi lén nhìn sắc mặt của hắn, đưa tay ôm lấy cổ hắn.

 

Tống Yếm Ly mặt vẫn lạnh như băng, có vẻ như muốn đưa tôi về nhà, sau đó tiếp tục giận dỗi.

 

Bộ váy ngủ dây trên người tôi bị mưa làm ướt sũng.

 

Tôi cố tình rụt người lại.

 

Thế là, cả cơ thể được hắn ôm chặt hơn.

 

“Tống Yếm Ly, cậu nghe tôi giải thích được không?”

 

Tôi vòng tay ôm cổ cậu, tiến sát lại gần.

 

Chưa kịp hôn, Tống Yếm Ly đã nghiêng đầu né tránh.

 

Vì vậy, tôi liền cắn vào yết hầu của hắn.

 

Tống Yếm Ly khẽ rên một tiếng, đôi mắt trợn to.

Bạn đang đọc truyện của nhà Cam edit. Chúc bae đọc truyện zui zẻ nhaaa 🍊.

 

Tôi lại cắn thêm một cái nữa.

 

Hắn không dám nhúc nhích.

 

 

9.

 

Tôi còn chưa kịp mở miệng thì Cố Niệm – cái tên dai như đỉa, lại xuất hiện trước mặt tôi.

 

“Miên Miên, cậu rõ ràng biết Tống Yếm Ly là một con quái vật, tính khí cậu ta vừa nóng nảy vừa u ám, luôn thích cô độc, thường xuyên trốn học, đánh nhau.”

 

“Trước đây có một nam sinh chạm tay vào cậu ta đã bị đánh đến mức không bò dậy nổi, cậu thích một học sinh hư như thế à?”

 

“Tôi hiểu lý tưởng của cậu, tôi biết cậu học tập vất vả là vì điều gì, chỉ có tôi mới hiểu cậu.”

(function(w,q){w[q]=w[q]||[];w[q].push(["_mgc.load"])})(window,"_mgq");


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.