Trong phòng vệ sinh là một màu tối đen, bốn phía rất yên tĩnh, đến nỗi Trần Ca có thể mơ hồ nghe thấy tiếng tim mình đập.
Hắn nhìn lên mặt gương phía trước, khi kim đồng hồ vừa nhích sang 12 giờ, mặt gương đột nhiên có hơi mờ đi, giống như bị một thứ gì đó bịt lại. Ngay sau đó, một con số xuất hiện ở chính giữa tấm gương: "0".
Trên mặt gương, con số lại lần nữa thay đổi. Cái này hoàn toàn nằm ngoài dự đoán của Trần Ca. Hắn nhìn thấy con số trên mặt gương là do quái vật trong gương lưu lại, hiện tại quái vật đã bị Trương Nhã ăn mất. Đáng lý con số này cũng phải biến mất mới đúng chứ.
"Chẳng lẽ con số này không có liên quan gì với quái vật trong gương sao?"
Hắn lấy điện thoại ra, đang chuẩn bị chụp hình con số đó. Thế nhưng vừa nhấc tay, cả người hắn đã ngây ra.
Cảnh tượng xuất hiện trong gương và hiện thực khác nhau, cửa buồng vệ sinh lại biến thành màu đỏ.
Đó là một cánh cửa từ trong ra ngoài hoàn toàn bị nhuộm thành màu đỏ tươi. Buồng vệ sinh tựa như một cái hộp chứa đầy máu, máu vẫn không ngừng rỉ ra qua những khe hở.
"Tại sao vị trí bồn cầu trong gương lại thay đổi?" Trần Ca lấy điện thoại quay hình lại, nghiêng người, từ từ đẩy cửa phòng ra.
Trong hiện thực, cánh cửa buồng vệ sinh bị đẩy ra, trong gương cánh cửa cũng bị mở ra.
Trong hiện thực, trong buồng vệ sinh không có cái gì, nhưng mà trong gương, cả căn phòng kia đều nhuộm thành màu đỏ, bao gồm cả vách ngăn, sọt rác, thậm chí cả tấm quảng cáo dán trên vách tường.
Trong bóng tối âm u ở nhà vệ sinh, căn phòng màu đỏ tươi lộ ra vẻ chói mắt đến dị thường.
Trần Ca cũng không rõ là có chuyện gì, hắn tiến về phía trước một bước, vừa ló nửa người vào trong, da hắn đột nhiên có cảm giác sền sệt, giống như bị vật gì đó đè ép bọc lại.
Hắn vội vàng lui lại, khoảng một phút sau, cửa buồng vệ sinh trong gương đã khôi phục lại như bình thường.
Lúc này Trần Ca một lần nữa tiến vào gian phòng đó nhưng không còn xuất hiện cảm giác kỳ quái nữa.
Cánh cửa màu đỏ trong gương chỉ xuất hiện đúng một phút sau 12h đêm, rồi hoàn toàn khôi phục lại như thường.
"Vì sao cánh cửa buồng vệ sinh trong gương lại biến thành màu đỏ? Hơn nữa, khi mở cửa ra, tất cả những thứ phía sau cửa cũng biến thành màu đỏ." Trần Ca mở đèn, tựa người trên bệ cửa sổ, yên lặng suy nghĩ: "Chẳng là đó là thế giới trong gương? Quái vật trong gương trốn ra từ cái thế giới màu đỏ tươi đó sao?"
Vì muốn xác nhận suy đoán trong lòng, Trần Ca lại lấy điện thoại ra, xem lại thông báo nhiệm vụ cấp ác mộng lần đầu tiên.
Khi đó, nhắc nhở của nhiệm vụ là: Muốn nhìn thấy thế giới khác, bạn cần có dũng khí, vận khí đặc biệt, cùng với một vài trợ giúp nhỏ.
"Nhiệm vụ rõ ràng có nhắc đến “Muốn nhìn thấy thế giới khác”, thế giới khác này chắc là thế giới đỏ như máu trong gương."
Nhớ lại quá trình thực hiện nhiệm vụ quỷ dị ngày đó, Trần Ca mặt dù không có mở mắt, nhưng lỗ tai của hắn luôn luôn lưu ý động tĩnh xung quanh.
"Mình có thể khẳng định, lúc đó mình nghe được âm thanh cánh cửa buồng vệ sinh lay động! Ngay từ đầu mọi thứ đều bình thường, tất cả chuyện quỷ dị đều xuất hiện sau khi cửa phòng bị lay động."
Khi nhiệm vụ tiến hành được một nửa thời gian, hắn nghe được âm thanh phát ra từ cửa buồng vệ sinh. Lúc ấy hắn còn tưởng rằng do gió làm nó lay động, cho nên cũng không để ý. Hiện tại nhớ đến tối đó, âm thanh cánh cửa lay động rất có thể phát ra từ trong gương.
Tấm gương có thể là vùng đệm kết nối hai thế giới. Khi cửa buồng vệ sinh trong gương bị mở ra, quái vật từ trong thế giới màu đỏ đó chạy ra, có thể bởi vì bị búp bê ngăn cản, nên bị ép buộc ở lại trong gương." Trần Ca kinh ngạc nhìn vị trí bồn cầu trong phòng, trong đầu xuất hiện ý nghĩ kỳ quái: "Nếu mình ở trong đó ngay lúc căn phòng biến thành màu đỏ, vậy thì điều gì sẽ xảy ra? Nếu vậy mình có được tính là đặt chân vào thế giới khác không?"
Lắc đầu xua tan ý tưởng điên cuồng này, Trần Ca lần nữa đi đến phía trước gương: "Con số thay đổi thành số “0” thì cánh cửa phòng màu đỏ như máu xuất hiện. Xem ra những suy đoán trước đó của mình đều không đúng. Con số này cùng số lượng kẻ giết người không có liên quan. Chắc chỉ là số đếm ngược, có khả năng đại diện cho kỳ hạn mà quái vật trong gương có thể hoạt động ở hiện thực."
Cánh cửa trong gương đã khôi phục bình thường, nhưng Trần Ca không dám chắc về sau nó sẽ không xuất hiện lần nữa. Thậm chí có khả năng, chỉ cần quái vật trong gương chưa quay về thì chỉ cần đến 12h cánh cửa kia đều sẽ xuất hiện.
"Nếu tối ngày mai mà nó vẫn xuất hiện thì sẽ gỡ tấm gương xuống, cũng chỉ có thể làm thế này." Trần Ca tìm một tấm vải đen che kín mặt gương lại, sau đó rời khỏi nhà vệ sinh.
Trần Ca trở lại phòng nghỉ nhân viên, sau đó mở điện thoại màu đen ra, bắt đầu xem nhiệm vụ hằng của hôm nay.
"Độ khó đơn giản: Một trải nghiệm kinh hoàng không cần phải tạo ra bóng ma tâm lý cho người trải nghiệm. Tôi muốn bạn hiểu rõ đạo lý, tốt quá hóa dở. Hãy hoàn thiện chế độ an toàn trong Tòa nhà kinh dị, kiểm tra tất cả những tai họa ngầm trong tòa nhà.
"Độ khó bình thường: Một cây cột không chống nổi một tòa nhà, Tòa nhà kinh dị tốt cần một đoàn đội ưu tú vận hành. Hãy thông báo tuyển dụng thêm nhiều nhân tài, bọn họ sẽ giúp bạn vượt qua cửa ải khó khăn."
"Độ khó ác mộng: Trong phòng của bạn vẫn luôn có một người khác, chẳng lẽ bạn không muốn biết hắn là ai?”
Ba cái nhiệm vụ này, Trần Ca đều thấy rất quen mắt. Trên thực tế, hắn cũng đang vô cùng khó nghĩ, vì nếu muốn Tòa nhà kinh dị phát triển thì phải tiếp nhận nhiệm vụ cấp ác mộng, nhưng sau khi trải qua sự việc quái vật trong gương, hắn có chút sự hãi với nhiệm vụ ác mộng mà điện thoại đưa ra.
"Được rồi, hôm nay vẫn nên nghỉ ngơi thật tốt, ngày mai tính." Từ sau khi lấy được điện thoại màu đen, Trần Ca vẫn chưa có một đêm nào ngủ an giấc, nếu cứ như thế, cơ thể hắn sẽ không chịu được.
Đắp chăn lông lên, không lâu sau Trần Ca đã tiến vào giấc mộng.
Tám giờ sáng Trần Ca sinh long hoạt hổ chạy ra khỏi phòng. Đầu tiên là hắn đi đến bối cảnh Cương thi đêm phục sinh ở lầu một. Khu vực mà hắn chọn tối hôm qua giờ đã có sự thay đổi, bên trong bối cảnh có thêm một lối đi xuống mặt đất.
"Hiệu suất của điện thoại vẫn rất cao."
Sàn nhà bị đào rỗng, hắn đi dọc theo cầu thang xuống phía dưới, đi thẳng tới bãi đỗ xe.
Đưa mắt nhìn bốn phía, trong bãi đỗ xe, ngay cả cái đèn cung không có, hoàn toàn cũ nát.
"Không có gì cả? Mở rộng thêm chỉ là xây thêm một cái cầu thang thôi à?" Trần Ca có hơi thất vọng, nhưng mà nghĩ đến toàn bộ bãi đỗ xe dưới lòng đất đều là sân bãi của mình, hắn nhanh chóng lấy lại ý chí chiến đấu: "Khu vu chơi Tương Lai Ảo ở ngoại thành phía đông dự kiến chậm nhất là ba tháng sẽ xây xong, trong ba tháng này, mình phải dùng hết khả năng mở khóa bối cảnh, nâng cấp Tòa nhà kinh dị, phấn đấu tạo ra một công viên có chủ đề không thua kém đối phương."
Trần Ca quay về lầu một Tòa nhà kinh dị, lấy điện thoại màu đen đi ra cửa. Ở vị trí giữa hàng rào bảo vệ và hành lang xuất hiện một kiến trúc bằng gỗ màu đen, vẻ ngoài giống như hai tủ quần áo hợp lại một chỗ.
"Đây chính là quầy vé bóng đêm? Nhìn thô kệch quá vậy?" Trần Ca mở cửa, ngồi vào bên trong cảm nhận một chút, không gian bên trong chật hẹp, cảm giác giống như bị đặt vào bên trong quan tài vậy.
-----
Dịch: Jamie
Biên: Mịii
------
*Có một chỗ này tác giả viết có hơi rối, mình giải thích rõ một chút: Trong truyện, Trần Ca nhắc đến phòng vệ sinh, nhà vệ sinh, là nhà vệ sinh lớn, bước vào có bồn rửa mặt, có gương,… Còn buồng vệ sinh là để chỉ một gian phòng nhỏ nằm trong nhà vệ sinh, bên trong chỉ có bồn cầu, giá treo giấy cuộn,… Các đạo hữu có thể tưởng tượng như nhà vệ sinh trong siêu thị hoặc khu vui chơi, tuy nhiên, ở đây tác giả có nói nhà vệ sinh rất chật hẹp, nên mình nghĩ bên trong 1 nhà vệ sinh chỉ có 1 đến 2 buồng vệ sinh thôi.*