Tôi Có Một Căn Phòng Khủng Bố

Chương 2: Nhiệm Vụ Thay Thế Hằng Ngày




Ứng dụng trên cái điện thoại này dùng biểu tượng của Tòa nhà kinh dị, rất giống với các ứng dụng trò chơi thể loại kinh doanh trên điện thoại di động hiện nay. Chỉ có điều là nó không kinh doanh quán ăn, thủy cung, thiên đường sủng vật,… Mà là Tòa nhà kinh dị.

Trần Ca nhìn chằm chằm vào màn hình di động, hắn nghĩ như thế nào cũng không thông, vì sao bố mẹ lại lưu một cái ứng dụng kỳ quái như vậy vào điện thoại.

Hắn cẩn thận lướt giao diện của ứng dụng. Tin tức trong đó đều khớp với Tòa nhà kinh dị của hắn, kể cả số lượng khách mỗi ngày, cùng với các bố trí bên trong. Trò chơi này khiến Trần Ca sinh ra một loại cảm giác kỳ quái, dường như Tòa nhà kinh dị trong ứng dụng chính là Tòa nhà kinh dị ngoài hiện thực của hắn.

Tình trạng cam go tương tự, gần như đều sắp đóng cửa,… Cả hai có quá nhiều điểm giống nhau.

“Chẳng lẽ trò chơi này dùng hình mẫu Tòa nhà kinh dị của mình để chế tác sao? Nếu có thể thay đổi Tòa nhà kinh dị trong trò chơi, thì trong hiện thực, có phải là cũng có thế thu được lợi ích?”

Trần Ca tiếp tục nhìn xuống, cảnh Cương thi đêm phục sinh hiện đang có trong Tòa nhà kinh dị bị đánh giá tồi tệ. Ngay cả hạng mục Minh hôn đã từng được báo chí đánh giá cao, thậm chí tạo ra tiếng vang lớn cũng chỉ được trò chơi đánh giá ½ sao.

“Ngay cả Minh hôn cũng chỉ cho một nửa sao, thật không dám tưởng tượng mấy hạng mục kinh dị chưa được mở khóa kia có bao nhiêu khủng bố.” Hắn thử ấn vào mục mở khóa… Sau đó, trên màn hình hiện lên một dòng chữ nhắc nhở. Yêu cầu hắn phải hoàn thành đủ số lượng nhiệm vụ hằng ngày thì mới đạt điều kiện mở khóa.

“Xem ra nhiệm vụ hằng ngày chính là mấu chốt, chỉ có hoàn thành nhiệm vụ thì mới có thể mở khóa các hạng mục khủng bố. Càng nhiều cảnh khủng bố thì khả năng thu hút khách hàng càng cao, lại có thể mở rộng Tòa nhà kinh dị, xây dựng thêm các cảnh khủng bố khác, từ đó, hình thành một vòng tuần hoàn hoàn thiện.”

Lúc rãnh rỗi, Trần Ca có chơi rất nhiều trò chơi trên di động, cho nên hắn nhanh chóng hiểu rõ được quy tắc trò chơi: Việc hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày sẽ ảnh hưởng đến sự phát triển của Tòa nhà kinh dị.

Ấn mở nhiệm vụ hằng ngày, trên màn hình hiện ra 3 lựa chọn:

Độ khó đơn giản: Thiết kế Tòa nhà kinh dị cần có 3 yếu tố lớn: cốt truyện, cảnh vật, cảm xúc. Không có cốt truyện thì Tòa nhà kinh dị xem như không có linh hồn. Bạn hãy hoàn thiện cốt truyện của hai cảnh khủng bố: Cương thi đêm phục sinh và Minh hôn.

Độ khó bình thường: Trước nửa đêm, tu sửa tất cả các mô hình búp bê trong Tòa nhà kinh dị.

Độ khó ác mộng: Chắc chắn là bạn vẫn luôn tò mò rốt cuộc trên thế gian này có quỷ hay không. Vậy thì đến chơi thử trò chơi nhỏ này, chân tướng sẽ hiện ra ngay trước mắt bạn.

Nhiệm vụ hằng ngày sẽ đổi mới một lần vào lúc rạng sáng, mỗi ngày chỉ có thể nhận 1 nhiệm vụ, tùy theo độ khó sẽ có phần thưởng tương xứng.

(Chú ý: Những nhiệm vụ cá nhân có độ nguy hiểm cao, hãy thận trọng khi lựa chọn!)

Xem hết các nhiệm vụ hằng ngày, Trần Ca có hơi kinh ngạc: “Các nhiệm vụ trong trò chơi lại yêu cầu hoàn thành trong thực tế, vậy có phải là đang gián tiếp nói rằng trò chơi này có ảnh hưởng đến thực tại?”

Để nghiệm chứng cho suy đoán trong lòng, hắn quyết định thử nhận một nhiệm vụ.

Nhiệm vụ hằng ngày được phân cấp theo độ khó, mỗi ngày chỉ có thể được lựa chọn một cái. Nếu như muốn đạt được phần thưởng lớn nhất... Vậy thì chắc chắn phải chọn cái có độ khó cao nhất. Tuy nhiên, nhắc nhở đối với một số ít nhiệm vụ có độ nguy hiểm cao ở bên dưới lại khiến cho Trần Ca có hơi sợ hãi.

“Thật khó chọn. Nhiệm vụ cấp ác mộng được miêu tả rất mơ hồ, nhìn sao cũng thấy là một cái bẫy to. Không thì cứ bắt đầu từ độ khó bình thường trước vậy. Trước mười hai giờ đêm phải tu bổ xong các mô hình búp bê, tuy có hơi gấp, nhưng cũng không đến nỗi không làm được.”

Trần Ca là một người vô cùng quyết đoán, nếu đã quyết định thì sẽ lập tức hành động. Hắn không lãng phí một chút thời gian nào, liền cầm theo dụng cụ và một thùng máu nhân tạo chưa mở nắp, bắt đầu đi kiểm tra mấy con búp bê trong Căn nhà ma.

Trời càng lúc càng tối, chỉ có một mình Trần Ca đi khắp Tòa nhà kinh dị to như vậy. Vì để tiết kiệm điện, ngay cả đèn hành lang hắn cũng không mở. Một tay cầm đèn pin, tay còn lại kẹp búp bê chạy tới chạy lui.

Nếu người ngoài không rõ nguyên nhân, nhìn thấy cảnh tượng như vậy, e là sẽ bị dọa đến mức báo trực tiếp đi báo cảnh sát.

“Mệt chết người, không ngờ là có nhiều búp bê xảy ra vấn đề như vậy, xem ra lúc trước bảo quản không đúng rồi!”

Mười một giờ bốn mươi lăm, Trần Ca nhận được tin nhắn nhắc nhở hoàn thành nhiệm vụ trên di động: “Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ hằng ngày có độ khó bình thường. Chú tâm vào chi tiết, tỉ mĩ mới có thể tạo nên bầu không khí kinh dị hoàn mỹ. Chúc mừng bạn đạt được phần thưởng nhiệm vụ: Nhạc nền Black Friday.

Black Friday là ca khúc bị cấm ở nước ngoài, không phải sao? Nghe đồn là nếu nghe nhiều sẽ khiến cho người ta nảy sinh ý định tự sát. Khúc nhạc này đã sớm biến mất.” Trần Ca tìm thấy trong thư viện đạo cụ trên di động có một hình vẽ CD: “Sao lại mang thứ này ra làm phần thưởng nhiệm vụ, đùa à?”

Hắn tiện tay ấn vài hình vẽ CD, một giai điệu xa lạ vang lên bên tai.

Âm thanh này khiến cho người ta có cảm giác bản thân đang sống trong bóng tối, vô cùng cô độc, cực kỳ bi ai. Trần Ca cảm thấy tất cả mọi thứ đều đang rời bỏ mình, dường như hắn đang chìm dần vào nơi tăm tối nhất của đại dương, như thể hắn đang bước đi trên một con đường hầm không có đoạn cuối.

Khúc nhạc kết thúc, sau lưng Trần Ca ướt đẫm, hắn cảm thấy rất may mắn vì vừa rồi, bản thân không lựa chọn chế độ phát liên tục. Nếu không, hắn thật sự không biết bản thân có thể thoát khỏi khúc nhạc này hay không nữa.

“Chơi thật luôn! Đây hẳn là bản gốc!”

Hoàn thành nhiệm vụ trong trò chơi sẽ đạt được phần thưởng thực sự ngoài đời. Chuyện này khiến Trần Ca nhìn thấy được một con đường tắt để thay đổi tình trạng hiện tại của Tòa nhà kinh dị.

Tắt nhạc, cẩn thận lưu trữ. Sau khi xử lý tất cả, Trần Ca quay về phòng nghỉ của nhân viên.

Nằm trên giường, cả người hắn cảm thấy rất mệt mỏi, nhưng một chút cảm giác buồn ngủ cũng không có.

Những việc mà hắn đã trải qua hôm nay, nếu là với bất kỳ người bình thường nào, thì cũng cần phải có thời gian để tiêu hóa.

Bất tri bất giác đã qua 12 giờ đến, Trần Ca vẫn ngơ ngác nhìn lên trần nhà như trước.

“Hoàn toàn không ngủ được!” Cảm thấy vô cùng chán ngán, hắn lại lấy cái điện thoại màu đen kia ra: “Đã rạng sáng, hẳn là nhiệm vụ hằng ngày đã đổi mới?”

Ấn mở ứng dụng, quả nhiên nhiệm vụ hằng ngày đã thay đổi.

Độ khó đơn giản: Nếu như muốn mang đến cho khách tham quan trải nghiệm cực kỳ khủng bố, vậy thì bước đầu tiên phải chú ý đến nhịp điệu của chuyến tham quan. Diễn viên và cơ quan không thể xuất hiện quá sớm hoặc quá muộn, như thế sẽ khiến cho khách tham quan mất hứng thú. Cho nên tôi đề nghị bạn nên lắp đặt thiết bị dò tìm âm thanh và camera trong Tòa nhà kinh dị, mỗi lúc mỗi nơi khống chế nhịp điệu của chuyến tham quan.

Độ khó bình thường: Một cây chẳng chống nổi nhà. Một tòa nhà kinh dị muốn phát triển tốt cần đến đội ngũ nhân viên ưu tú. Thông báo tuyển dụng thêm nhiều nhân tài nữa, họ sẽ giúp bạn vượt qua cửa ải khó khăn.

Độ khó ác mộng: Chắc chắn là bạn vẫn luôn tò mò rốt cuộc trên thế gian này có quỷ hay không. Vậy thì đến chơi thử trò chơi nhỏ này, chân tướng sẽ hiện ra ngay trước mắt bạn.

Nhiệm vụ hằng ngày sẽ đổi mới một lần vào lúc rạng sáng, mỗi ngày chỉ có thể nhận 1 nhiệm vụ, tùy theo độ khó sẽ có phần thưởng tương xứng.

(Chú ý: Những nhiệm vụ cá nhân có độ nguy hiểm cao, hãy thận trọng khi lựa chọn!)

Ba nhiệm vụ hằng ngày mới xuất hiện khiến cho Trần Ca cảm thấy hơi rối rắm.

Nhiệm vụ đơn giản chính là lắp đặt thiết bị dò tìm âm thanh và camera trong Tòa nhà kinh dị. Nhiệm vụ này chỉ cần có tiền là có thể hoàn thành, nhưng khó ở chỗ là kinh phí của Trần Ca có hạn, hoàn toàn không thể chi ra nhiều tiền đến vậy.

Nhiệm vụ bình thường cũng khá khó khăn đối với Trần Ca. Hai nhân viên đã cùng hắn trải qua mưa gió vừa mới từ chức hôm qua. Hôm nay lại bảo hắn đi tuyển người, khoan hãy nói đến việc có thể tuyển được hay không, cho dù là có người đồng ý, thì việc đào tạo cũng hao phí mất một lượng thời gian lớn, đợi đến khi người mới có thể một mình đảm nhiệm được công việc, thì có lẽ Tòa nhà kinh dị cũng đã hết thời rồi.

Bỏ qua hai cái nhiệm vụ có độ khó đơn giản và bình thường, ánh mắt Trần Ca dừng lại ở nhiệm vụ hằng ngày cuối cùng.

“Độ khó càng cao, phần thưởng càng phong phú, mình có nên thử nhiệm vụ cấp ác mộng không?”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.