Trên môi những người đứng trước mặt cô ai ai cũng có nụ cười đầy vẻ khinh bỉ, làm sao Cô không biết trong nụ cười đó có ngụ ý gì chứ. Ý nói rằng:
“Con nhỏ ngu ngốc”
“Tội nghiệp cho mày, lại rơi vào tay tao một lần nữa rồi.”
Lan Anh bước đến đưa bàn tay thon thả lên khẽ nâng cằm Cô bóp, nhìn thì làn da của Runa không có những điểm đặc biệt, không trắng, không xinh. Nhưng khi chạm bàn tay vào ngay cả Lan Anh cũng hơi bất ngờ, làn da của cô có thể còn mịn hơn cả ả ta.
Có một chút ganh tị, có một chút tức giận trong lòng. Lan Anh đưa tay kia túm chặc mái tóc của Cô giọng nói hung tàn
“Tao thử xem hôm nay mày tìm cách nào trốn thoát, tao thử xem hôm nay ai sẽ là người cứu mày”
Nói xong ả ta buông tay ra đi lại phía sau nháy mắt với Hà.
Cô lúc này thầm suy đoán quãng đường mà Mai và Ngọc đã đi được, cũng đã 15 phút trôi qua hai người họ chắc cũng sắp tới rồi, bây giờ cô chỉ cần nhịn thêm một chút là có thể thoát khỏi đây.
Cô không muốn giết chết ai cả. Nếu như ngày hôm nay mọi chuyện không được giải quyết một cách gọn gàng
Cô nhất định dùng mạng sống của bọn họ để bịt miệng tất cả.hầu là những kẻ cản đường đều chết không toàn thây. Vụ án giết người mấy ngày trước công an đã tiến hành điều tra, nếu lần này lại có thêm vài vụ nữa Cô e rằng mọi chuyện sẽ không dễ dàng gì giải quyết được.
Hà thấy cái nháy mắt ra hiệu của LanAnh thì lập tức ả ta quay người ra phía sau mỉm cười, giọng nói nhẹ nhàng như gió thoảng vang lên.
“Cho tụi mày thoải mái đêm nay.
Khi nghe câu nói đó ánh mắt Cô đanh lại, không còn vẻ sợ hãi như khi nãy nữa. Thì ra mọi kế hoạch này đã được sắp xếp sẵn, bọn họ không thể giết cô nhưng bọn họ có thể dùng những biện pháp còn tàn ác hơn chết như thế để hành hạ cô.
Hà không phải là tay vừa, những vụ giết người phóng hỏa cô ta đều biết rõ và khả năng thành công thì rất nhiều nhưng chết rồi thì sao chứ, cô ta không muốn người khác được chết một cách thanh thản như thế, điều cô ta muốn là những màn cảnh đau khổ mà người khác phải chịu.
Rồi những người bị ả ta hại sẽ đi vào bế tắc, chịu đựng những câu nói phỉ nhổ của người đời. Đó mới chính là sự tàn độc nhất.
Bọn đàn em phía sau tiến lên phía trước, gương mặt bọn chúng vô cùng thích thú khi nhận được mệnh lệnh hết sức tuyệt vời này. Tuy người con gái trước mặt bọn chúng không xinh đẹp cho mấy, nhưng vóc dáng thì có thể xem gọi ngon, ánh mắt có một cái gì đó sắc bén vô cùng. Giữa cái sắc trời sẫm tối như thế này không ai có thể nhìn ra sự khác lạ trong ánh mắt của Cô
Khi đi ngang qua Hà, Tuấn Anh nhận được một bịch có dạng bột màu trắng. Hắn ta ngước mắt lên nhìn Hà ngụ ý muốn hỏi đây là gì.
Hà hiểu ý mỉm cười trả lời
“Một chút hưng phấn thôi.
Tuấn Anh nhếch mép nắm chặc trong tay cái gói tiến lại phía Runa.
Tuy đứng cách bọn họ khoảng 5m nhưng Cô có thể nhìn ra được cái gói màu trắng đó là gì, Xuân duợc Cô không ngờ một cô gái có vẻ ngoài thánh thiện như Hàlại có nhiều thủ đoạn ác độc như thế.
Cô ta thật sự muốn thấy cô như thế mới hả dạ hay sao?
Lúc này biết rõ chuyện mà Hà muốn làm với mình, Cô không thể nào giữ được cái vẻ mặt sợ hãi khi nãy nữa
Mọi chuyện đã đi quá cái giới hạn chịu đựng của cô rồi, một cô gái có tâm địa ác độc thì không có bất cứ lý do nào sống sót trên thế gian này nữa.
Chỉ còn một con đường giải thoát duy nhất đó chính là biến khỏi thế gian này.
Hà không hề hay biết mình đang gặp nguy hiểm, trong đầu cô ta lúc này chỉ nghĩ đến cảnh Runa vật vã trong cơn phê của thuốc cùng với những bàn tay tham lam va chạm và ánh mắt thèm thuồng của Tuấn Anh,
còn ả ta sẽ quay lại tất cả mọi chuyện và quá trình xảy ra cuộc hoan lạc đó. Cô ta muốn Cô chịu cảnh bị người khác không ngừng thúc mạnh vào cơ thể đi trong khoái lạc của cuộc đời, sau khi thức dậy nhớ lại toàn bộ những chuyện đã diễn ra.
Khi Cô đang trong thời gian tinh thần bị đả kích mạnh Hà sẽ cho người tung đoạn clip đó lên mạng, lúc này mọi chuyện đã như cô ta mong muốn, nhục nhã không còn đường thoát Cô nhất định sẽ nghĩ đến chuyện tự tử. Lúc đó không cần Hà ra tay vẫn có thể đưa Cô vào chỗ chết.
Mọi chuyện cứ theo như kế hoạch thực hiện, Tuấn Anh đang từ bước từ bước đi đến bên Cô. Đằng sau là những tiếng huýt sáo cổ vũ nồng nhiệt, còn có cả những tiếng hú đầy hưng phấn vang lên.
Đúng lúc Hà cứ ngỡ Cô bị Tuấn Anh ép hít hết số xuân duợc đó thì trong con hẻm đen tối bỗng nhiên có một luồng ánh sáng chiếu vào.
Lúc này trên môi Cô là nụ cười lạnh, bất ngờ với ánh sáng đột ngột Tuấn Anh vội quay mặt về phía Cô lấy lên che đi ánh sáng
Tình cờ lúc này hắn ta bắt gặp được nụ cười ma mị của Cô, không còn là một cô bé với gương mặt hoảng hốt.
Thay vào đó là người phụ nữ đầy quyền lực đang nhìn những người đứng dưới chân mình một cách khinh bỉ, ngay từ đầu Tuấn Anh đã cảm thấy người con gái có tên là Song Nhi này có cái gì đó rất khác lạ.Hầu là những người bị đưa vào đây đều la toán cả lên.