Tội Cho Cô Gái Đó

Chương 22: Đánh ghen




Người con gái trước mặt ả ta hoàn toàn không có điểm gì nổi bật, làn da không trắng mịn như của ả ta. Gương mặt cũng không có điểm gì xinh đẹp cả trông chỉ thuộc dạng bình thường, nhưng con nhỏ này lại khiến anh Rer bế về lớp càng làm Lan Anh tức giận hơn.

“Mày có phải tên Song Nhi không?”

“Phải chị tìm em có chuyện gì không? – cô nói với vẻ hỏi hang nhưng làm sao cô không biết bọn người trước mặt mình đang cố tình gây sự.khi đọc đươc suy nghĩ của ả ta mới hừ lạnh.

“Tao muốn cho mày biết thế nào là lễ độ, mới bước chân vào trường mà bày trò dùng cái nhan sắc rẻ tiền của mày quyến rũ anh Rer của tao.”

Giọng nói của Lan Anh mang theo giọng điệu rất tức giận, ánh mắt ả ta nhìn Runa cô đầy sát khí cứ như muốn nuốt sống cô vào trong bụng vậy. Hận không thể xé xác cô thành trăm mảnh.

Thì ra cũng chỉ là những đứa con gái rảnh rỗi sinh ra nông nỗi, thích làm đàn chị kiếm chuyện với người khác chỉ vì một tên con trai

Tại tên Thái Giám đó mà khiến cô phải ra nông nổi chịu cảnh đánh ghen như thế này. Vừa mới cười ruả hắn xong và giờ nhận hậu quả.

Cách đó không xa là Rer và Tuấn,Tuấn nhìn hỏi “Cậu có thấy cái con bé đó không? Hình như là Runa!”

Rer lúc này cũng đang nhìn chầm chầm về phía cô.Vẻ mặt sợ hãi này vẫn giống lần đầu tiên gặp cô.

Lòng Rer bỗng dâng lên cảm giác kì quái, anh thầm nghĩ rằng chẳng nhẽ diễn xuất quá giỏi chăng?

RER lại quay sang nhìn người con gái bị khoảng mười người con gái khác ức hiếp đến gương mặt đã sớm tái xanh. Bất giác Tuấn thở dài.

“Nhìn sao mà mỏng mang dễ vỡ thế kia, lại bị người khác ăn hiếp rồi.”

Cô gái trước mặt anh bây giờ rất yếu đuối, đúng như Tuấn nói cô ấy thật sự là một cô gái mỏng manh và rất dễ vỡ.

Không hiểu sao Rer lại thấy cô ngây thơ đến ngốc nghếch bị người khác hù dọa sắp đánh đến nơi mà vẫn không biết chạy cứ đứng ngay đó mà nhìn.

“RUNA quá ngây thơ thì phải, giờ phút này vẫn còn tâm trí hỏi xem bọn người trước mặt gây sự với mình vì chuyện gì.”

TUấn bất ngờ quay sang nhìn Rer,Rer sẽ cứu sao?

Không lẽ Rer cũng có một ngày động lòng trước một cô gái bình thường sao? Hay chỉ là một cảm giác mới lạ đầy chiếm hữu mà thôi.

“Mà Rer này, cậu thật sự có bao nhiêu người yêu vậy?”

Tuấn dùng ánh mắt mang đầy ý cười nhìn Rer, quả thật những chuyện như thế này xảy ra rất thường xuyên và Rer cũng đã trông thấy rất nhiều. Đa số các cô gái đó từng là người yêu của Rer, nếu có thời gian rảnh ngồi lại sắp xếp và đếm xem Rer có bao nhiêu người yêu thì Tuấn có thể cho ra một con số khoảng 50 người.

Đa phần bọn họ đều là các tiểu thư con nhà quyền quý, nhưng không hiểu vì sao với cái vẻ mặt cứng đơ kia bọn con gái lại thích nhiều hơn là cái vẻ mặt tươi cười đầy bỡn cợt của mình. TUẤN đã nhiều lần thắc mắc và được giải đáp bằng một câu rất ngắn gọn.

“Vì trên trán cậu đã ghi rõ hai chữ sát gái”

Rer lặng thầm nhìn cô,anh cảm nhận được rằng ở cô có gì đó che dấu bản năng thật sự của cô là gì?

Đang trong lúc suy nghĩ thì....

BỐPPP..

Khuôn mặt rám nắng của cô hứng chọn cái tát đó của ả Lan Anh,một bên má bỏng rát với cặp kính nôbita bị bọn họ nhẫm gẫy. Lúc này Tuấn thấy chướng mắt định tiến tới thì bị Rer cản,

còn Rer thì thấy có gì đó trong tim anh bỗng nhói lên vì cô bị tát

Khoé miệng cô bỗng nhiên nhỏ máu,lấy tay quệt ngang miệng cười hờ trong lòng cái tát này là cô cho ả tát vì cô đã để hắn bế.

Vẫn chưa thoả mãn ả ta vẫn vùng vằng lên tiếp định tát tới tấp vào mặt cô thì

“BỐPP”

đúng thế cô đã nhanh tay trước tặng cho ả bạt tai.

“MÀY..­MÀY,mày ai cho mày tát taoo”

-ả ta la lên oai oáng liên tục chỉ tay vào cô.

“cái tát vừa rồi tôi cho cô đánh vì tôi đã vô tình để tên Thái Giám 'bế' “- cô cố tình nhấn mạnh ba chữ cuối để hai người phía xa kia nghe thấy rõ ràng tùng câu từ.

Khi nghe xong ba từ cuối Tuấn bật cười rũ rượi,bên cạnh là Rer một khuôn trời tối sầm.

“mày giám nói anh Rer là Thái Giám á” -LAN Anh tức tối giậm chân tay.

“ừ đấy! Tôi không rảnh ở đây chơi với mấy cô nữa nhá. Pai paí”-Cô xoay người diễu cợt ả rồi đi.

Tất nhiên là ả Lan Anh không rễ ràng bỏ qua rồi,liền chạy tới túm tóc cô. Cô đoán trước được liền xoay người ả liền mất đà ngã ngay vào gốc cây bàng, bọn còn lại hốt hoảng chạy tới đỡ.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.