Toàn Tức Võng Du Chi Thiên Hạ Đệ Cửu

Chương 44: Định khế




Vấn đề này không chỉ phải trả lời, còn phải do chính mình tự trả lời.

Nhìn thoáng qua Ly Hỏa rục rịch bên cạnh, Diệp Vô Truy vội vàng giành mở miệng trước hắn trả lời.

“Tôi với hắn, chỉ vì một hồi giao dịch mới cùng nhau một chỗ hợp tác, giống như hiện tại cùng tổng bộ đầu vậy.”

Những lời này nói ra, có hai người cảm thấy rất không hài lòng.

Đứng đầu sóng ngọn gió, đương nhiên là Ly Hỏa. Thiếu giáo chủ đại nhân âm thầm thiêu mi, nhìn Diệp Vô Truy nói ra câu này.

Dĩ nhiên đem mình đánh đồng với tên tay sai triều đình này, Ly Hỏa thật sự có chút nghiến răng. Thế nhưng hắn chỉ có thể đem ấm ức yên lặng che giấu dưới đáy lòng, nghĩ còn nhiều thời gian, sớm muộn cũng có một ngày mình khiến Diệp Vô Truy đổi giọng!

Một người khác trái lại không mảy may che giấu, Thương vẻ mặt không tin nói. “Diệp thiếu hiệp nói như thế, sợ không phải có chút qua loa?”

Quan hệ bình thường? Đây thực sự là ăn nói bừa bãi, lúc này cho dù là người mù, đều có thể thấy giữa hai người không giống bình thường. Diệp Vô Truy này dĩ nhiên lừa gạt mình như vậy, tổng bộ đầu Thương không khỏi cảm thấy từng đợt khó chịu.

“Tin hay không là chuyện của anh, tôi chỉ nói thật.” Diệp Vô Truy không lay được.

Nhìn Diệp Vô Truy mặt không đổi sắc, cùng thiếu giáo chủ Cửu Trọng giáo sắc mặt có chút kỳ quái đứng bên cạnh cậu, lẽ nào thật là mình đoán sai? Nhìn dáng vẻ này, không giống hai người có quan hệ đặc biệt gì. Mà Ly Hỏa một mình ở bên kia phiền muộn, hiển nhiên có chút cảm giác cầu mà không được.

Tổng bộ đầu hơi câu khóe môi, xem ra không phải không có tình huống, mà là tình huống hiện tại tạm thời chính là một bên tình nguyện, Diệp Vô Truy căn bản không có ý tứ kia.

Thú vị, thú vị. Thương tâm tình tốt, vừa thấy thiếu giáo chủ Cửu Trọng giáo kia ăn thiệt thòi, trong lòng hắn liền thoải mái rất nhiều.

“Được, tôi tin cậu.” Thương nói. “Cậu liền hỏi tiếp một vấn đề đi.”

“Lúc anh tới đây, nói một câu ‘chậm’. Tổng bộ đầu là biết sẽ có những người khác tới tìm sư phụ tôi, xin hỏi anh biết là người phương nào không?”

Lúc Thương mới lộ mặt, câu nói kia, Diệp Vô Truy vẫn ghi tạc trong lòng. Lục Phiến môn nhất định sớm biết vài tin tức, biết sẽ có những người khác hạ thủ với Danh Đao, mới có thể vội vã tới như vậy. Nhưng mà năm đó Danh Đao gây thù hằn quá nhiều, Diệp Vô Truy nhất thời cũng không cách nào khẳng định, đến tột cùng có phải phương thế lực trong lòng suy đoán hay không.

Thương nghe vấn đề cậu hỏi, sắc mặt đoan chính nói. “Lục Phiến môn trước đó quả thực biết được tin tức, dự đoán gần nhất sợ sẽ có một phương thế lực lớn sẽ đối Danh Đao bất lợi, cho nên tôi mới tím đến cậu. Thế nhưng nếu cậu muốn biết người thế lực phía sau là ai, sự tình cũng không phải đơn giản như thế.”

“Vì sao?” Diệp Vô Truy nhíu mày. “Nếu tổng bộ đầu đồng ý để lộ ra chút manh mối, vậy tin tức này chắc hẳn cũng không phải cơ mật gì.”

“Quả thực không phải cơ mật, nhưng tôi cũng muốn khuyên cậu suy nghĩ cẩn thận.” Thương lúc này, lộ ra biểu tình giống như lúc đầu ở nhã gian quán rượu, túc mục mà nghiêm cẩn. “Vì một nhân vật Danh Đao trong trò chơi, cậu xác định muốn lẫn vào trong lần giao du với kẻ xấu này sao?”

Nghe được hắn hỏi lại, Diệp Vô Truy cười một tiếng. “Vậy tôi hỏi anh, vì một Lục Phiến môn trong trò chơi, anh vì sao phải cẩn trọng như vậy? Lý do giống nhau, tổng bộ đầu Thương, 《Nhất Mộng Giang Hồ》này với tôi mà nói, không chỉ là một trò chơi.”

Nhìn ánh mắt nghiêm túc chấp nhất của đao khách thanh y, một lát Thương mới nói tiếp. “Quả thực, đây với tôi mà nói, đã sớm không phải là một trò chơi đơn giản như vậy, đối với cậu cũng là như vậy, Diệp Vô Truy.”

Diệp Vô Truy nghênh đón ánh mắt sắc bén của hắn, đợi trả lời.

“Tôi đây cũng không lo lắng gì nữa, trực tiếp nói cho cậu đó là.” Thương rốt cục không thừa nước đục thả câu, vạch bí mật nói. “Kha vương phủ, đây là thế lực phía sau chúng tôi điều tra được.”

Quả nhiên là Kha vương phủ, cùng Ly Hỏa liếc nhau, Diệp Vô Truy âm thầm nhíu mày.

Sự tình đến tình trạng này, đã không phải thực lực cá nhân có thể giải quyết rồi. Ly Hỏa tuy rằng là thiếu giáo chủ Cửu Trọng giáo, nhưng Diệp Vô Truy cũng không trông cậy vào Cửu Trọng giáo tới hỗ trợ, bọn họ không ở sau lưng trả đũa là tốt lắm rồi.

Nghĩ đến đây, Diệp Vô Truy làm một cái quyết định.

“Trao đổi từ đây kết thúc.”

Đao khách thanh y nói như thế, Thương nhìn biểu tình đạm nhiên của cậu, trong lòng biết nhất định có lời nói sau, cũng không nóng lòng.

Quả nhiên, chỉ nghe Diệp Vô Truy tiếp tục nói. “Tôi muốn cùng Lục Phiến môn định một giao dịch lần nữa, không biết tổng bộ đầu Thương có bằng lòng hay không?”

“Nói nghe một chút liền biết.” Tổng bộ đầu trả lời.

“Một cái giao dịch, nhất định phải khiến hai bên đều được lợi mới có thể thành lập.” Diệp Vô Truy chậm rãi nói. “Mà tôi đưa ra cái giao dịch này, đó là bởi vì anh với tôi có cùng mục tiêu. Tôi nghĩ muốn tìm được manh mối của sư phụ, mà Lục Phiến môn cũng muốn tìm sư phụ. Hiện tại đã xác định rất có thể là người của Kha vương phủ gây nên, thế nhưng lấy thực lực cá nhân của tôi, cũng rất khó làm được cái gì.”

Nói đến đây, Diệp Vô Truy nhìn về phía Thương. “Cho nên tôi mong muốn hợp tác với Lục Phiến môn, cùng ứng đối Kha vương phủ, tìm được sư phụ.”

Thương cười nhạt. “Đó đối với Lục Phiên môn có chỗ tốt gì? Kha vương phủ cũng phụ thuộc vào triều đình Phan quốc, cậu cho là Lục Phiến môn sẽ vì một Danh Đao mà cùng Phan Vương đối nghịch.”

“Sẽ.” Diệp Vô Truy chớp mắt khẳng định nói. “Nguyên nhân chính là vì Kha vương phủ là thuộc đất Phan. cho nên Lục Phiến môn càng sẽ hợp tác với tôi.”

“Lý do gì?” Thương hơi có hăng hái nhìn Diệp Vô Truy, cảm thấy tên Danh Đao truyền thụ trước mắt này so với trong tưởng tượng còn thú vị hơn một chút.

“Trên lịch sử, cường phan chi loạn không tính là lắm. Lục Phiến môn có thể sớm nhận thấy động tác của Kha vương phủ đối Danh Đao, nói vậy cũng vì các người trước đó một mực giám thị Kha vương phủ.” Diệp Vô Truy hơi dừng một chút. “Cẩn thận nghĩ tới, chỉ biết lúc này trong đó tìm tòi tra cứu. Vì sao Kha vương phủ sẽ đồng thời tìm sư phụ tôi? Bí mật trong đó tôi cũng không có hứng thú, thế nhưng tôi chỉ biết một điểm, nếu hai phương các người tìm sư phụ tôi là vì cùng một việc, sợ rằng sẽ rất không cam tâm tình nguyện nhìn thấy Kha vương phủ nhận được manh mối trước đi.”

“… Có ý tứ, Diệp Vô Truy.” Thương trầm mặc chỉ chốc lát, cười nói. “Cậu quả nhiên không chỉ là một đao khách.”

“Ở chỗ này, tôi cũng chỉ là đao khách.” Diệp Vô Truy thản nhiên nói.

Trên đời này, lòng người quản nhiên là khó dò nhất. Lục Phiến môn cùng Kha vương phủ với gút mắt sâu xa gì đó, Diệp Vô Truy cũng không miệt mài theo đuổi. Thế nhưng cậu phải nắm điểm này, bởi vì chỉ có lợi dụng điểm ấy, cậu mới có thể đủ thuận lợi tìm được Danh Đao.

Nhớ tới hơn tháng trước, Danh Đao ở chỗ này nhìn mình rời đi. Đó là Danh Đao tuổi gần bán một trăm, đôi tóc mai từ lâu đã nhiễm bạc, thế nhưng thân thể ông vẫn đĩnh trực như trước, không có một chút cong. Danh Đao, chính là một thanh đao phong duệ, cho dù đã rỉ sắc cổ xưa, ông vẫn như trước là thanh đao sắc bén nhất thiên hạ! Từ trước tới giờ không khom lưng!

Cảm tình của Diệp Vô Truy với Danh Đao, nhiều ít có chút tỉnh táo luyến tiếc ở bên trong. Thấy Danh Đao ẩn lui giang hồ làm phu đốn củi, cậu phảng phất thấy giống như mình ngày đó dứt khoát rời khỏi Tề gia.

Tề Dã, Danh Đao, hai ngươi có nhiều chỗ tương tự, vì thế Diệp Vô Truy mới vô pháp đơn giản mà đem cái trò chơi này, cho rằng chỉ là một trò chơi. Ở chỗ cậu xem ra, đây dường như là một thế giới khác, gặp gỡ một người giống như mình.

Khác biệt chính là, Diệp Vô Truy trong trò chơi đã lần thứ hai đốt ý chí chiến đấu, đao đã xuất nhận.

Mà, Tề Dã ư?

“Giao dịch đạt thành.” Thương nói cắt đứt suy nghĩ của Diệp Vô Truy.

Cậu ngẩng đầu, chỉ thấy được tổng bộ đầu lam y vươn tay tới. “Để song phương công chính đạt được mục đích, làm một bản định khế chính thức thế nào?”

Nghi thức định khế chính thức này, đó là trong trò chơi người chơi cùng một người chơi khác hoàn thành một giao dịch, đề phòng lừa gạt hoặc bội ước, nghi thức công chính do hệ thống. Một khi có hệ thống chứng kiến, như vậy hai bên khế ước liền không được có hành vi bội ước, nếu có một bên vi ước, sẽ bị hệ thuốn cưỡng chế nghiêm phạt.

Cái công chứng hệ thống này, tại nhân tâm khó lường ngày nay, rất được các người chơi hoan nghênh. Thương đưa ra yêu cầu này, đã ở trong vòng lý giải của Diệp Vô Truy. Dù sao hai bên giao tình không sâu, không có bao nhiêu tín nhiệm, sử dụng công chứng để ngừa vạn nhất là lẽ thường.

“Có thể.” Đao khách thanh y không suy nghĩ nhiều, liền vươn tay đến, muốn cùng Thương hoàn thành nghi thức khế ước.

“Chờ một chút.” Một thanh âm ngoài ý muốn cắt đứt định khế của hai người.

Diệp Vô Truy quay đầu nhìn lại, thấy Ly Hỏa đang yên lặng nhìn cậu. Tấm mắt hai người tương giao, thiếu giáo chủ đại nhân lộ ra vẻ tươi cười, chỉ là nửa phần tiếu ý trong mắt cũng không có.

“Vô Truy, cậu cùng người này định khế, không có hỏi qua tôi?”

“Đây là việc của tôi, không liên quan đến cậu.” Diệp Vô Truy không mang theo cảm tình trả lời.

“Không liên quan đến tôi?” Ly Hỏa nở nụ cười, lửa giận trong lòng lại càng cháy lớn hơn. Nhưng mà hắn có một đặc điểm, đó là lúc chân chính tức giận, biểu tình trai lại càng ôn hòa. Cho nên hiện tại nhìn ngoài mặt, chỉ là thiếu giáo chủ đại nhân cười càng xán lạn mà thôi.

“Cậu…” Trong lòng Diệp Vô Truy không hiểu sao dự cảm chẳng lành, cậu có thể mơ hồ cảm thấy Ly Hỏa thực sự tức giận. Nhưng mà Diệp Vô Truy lại không nghĩ ra mình có nơi nào chọc tới người này, theo cậu, Ly Hỏa này không khỏi quá hỉ nhạc vô thường rồi.

“Chuyện này đến tột cùng có liên hệ đến tôi hay không, tôi nghĩ cậu biết rõ.” Nhướng mày nhìn Thương một bên trầm mặc, Ly Hỏa lại nói. “Về phần cậu, lần giao dịch này, còn phải hỏi qua tôi.”

Thương thiêu mi, không biết thiếu giáo chủ Cửu Trọng giáo này đột nhiên làm khó dễ là vì cái gì. Hắn vốn tưởng, Diệp Vô Truy chắc chắn sẽ không tùy ý người này can thiệp, chắc chắn có hành động.

Nhưng mà trong nháy mắt hắn nhìn thấy, Ly Hỏa ôn nhu cười với Diệp Vô Truy, sau đó chậm rãi mở miệng.

“Đến, Vô Truy.”

Diệp Vô Truy dĩ nhiên thực sự hướng hắn đi đến, đi thẳng đến bên người Ly Hỏa, thiếu giáo chủ đại nhân ôm chầm lấy cậu, ở bên tai ái muội nói nhỏ.

“Cậu a, sao cứ thích chọc tôi tức giận như vậy?” Thanh âm tuy rằng ôn nhu, nhưng hiển lộ ra một tia âm mai, khiến người khác cực sợ hãi.

Diệp Vô Truy trái lại ở trong lòng hắn, yên lặng không tiếng động.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.