Toàn Thế Giới Đều Cho Rằng Tôi Là Nữ Giả Nam

Chương 81: Hai Vị Vua




Edit: Kidoisme

"Thưa ngài, vé của ngài không phải vé ngồi khán đài mà là vé dành cho người nhà của LGW, mong ngài đi cửa hông dành cho đội viên ở đằng kia!"

Hiệp hội [Ánh sáng tận thế] thống nhất chia vé xem thi đấu ưu tiên thành hai loại, vé đội viên và vé người nhà, tuy bản chất không khác nhau là mấy nhưng vị trí hàng ghế cũng như khán đài sẽ có sự chênh lệch.

Vé đội viên tên thế nào nghĩa thế đấy, chính là loại vé ngồi ở trên sân thi đấu cùng huấn luyện viên và giám đốc chiến đội....!còn vé người nhà thì là vé được tuyển thủ thi đấu xin cho người nhà của mình đến cổ vũ.

Hôm nay thành viên lên sân thi đấu của LGW chỉ có Wind và Reset, mà vé người nhà của LGW chắc chắn là do một trong hai vị này xin được.

Câu nói của tình nguyện viên khiến khoảng sân ầm ĩ đều lâm vào tình trạng yên lặng.

Tầm mắt mọi người không hẹn mà nhìn chằm chằm cậu thanh niên cố gắng vùi nửa mặt vào trong áo làm giảm đi sự tồn tại của mình.

"Má ơi! Là Exist!"

"Đã nói là giống rồi mà!"

"Đúng là Exist thật."

...

Trong đám người dần trở nên xôn xao, Tiết Lan vội vàng lấy lại vé trong tay tình nguyện viên, cúi đầu làm như chưa có gì xảy ra rẽ sang lối đi dành cho tuyển thủ.

Mọi người tỉnh lại, đột nhiên có vài khán giả cắm đầu chạy theo cậu.

Tiết Lan vội vàng bước nhanh hơn, chạy đến bàn kiểm vé.

Mập Mạp lanh tay lẹ mắt chặn đám người nhảy từ bên ngoài vào, thành cái rào chắn ngăn họ và Tiết Lan.

Tiết Lan thừa dịp này nhanh như chớp chạy đến nơi, cậu đang định xông thẳng vào bỗng nhiên có tình nguyện viên khác vươn tay chặn lại.

"Chào ngài, phiền ngài cho chúng tôi xem vé."

Giờ phút này chả rõ là fans ai cũng bắt đầu chạy tới.

Tiết Lan thấy đống người đang hướng về phía mình, cậu hoảng loạn đưa phiếu cho tình nguyện viên.

Đã thế đúng lúc này có người bên trong nhanh tay giữ chặt Tiết Lan rồi lôi cậu vào trong lối đi dành cho tuyển thủ.

Tiếng người đằng sau bị ngăn cách sau bức tường, nhưng vài người vẫn hét hò ầm ĩ bên ngoài.

"Sao em không đi cùng bọn Khán Thanh?"

Tiết Lan sống lại từ trong đống fans hò hét, lúc này mới bình tĩnh ngó sang người lôi cậu vào.

"Đội trưởng." Cậu hơi chột dạ cúi đầu: "Tôi, tôi có người bạn...."

Có vẻ Ôn Diễn rất đau đầu sức hút phiền phức của cậu, thở dài ngắt lời: "Về sau nhớ lúc nào cũng phải đi lối dành cho tuyển thủ."

Tiết Lan nhẹ nhàng thở phào, nếu Ôn Diễn mà biết cậu giấu lightstick của ResetWind trong người nên mới không đi cùng đám Chu Khán Thanh có lẽ hắn sẽ dùng sức mạnh hồng hoang đá đít cậu ra khỏi đây mất.

Tiết Lan xấu hổ đi theo đuôi Ôn Diễn: "Đội trưởng, sao anh chưa đi thi đấu?"

Ôn Diễn không trả lời, ngược lại dặn dò cậu: "Chờ thi đấu kết thúc thì ở yên đây không được đi lung tung."

Tiết Lan gật đầu đồng ý, lúc này mới ngó ra sân thi đấu dày đặc khán giả.

"Em đi từ lối này vào là có thể tìm được chỗ ngồi."

Ôn Diễn dứt lời thì nói tạm biệt Tiết Lan rồi đi mất, Tiết Lan đang định kiếm chỗ thì bất ngờ hắn gọi cậu lại: "Từ từ đã."

Tiết Lan khó hiểu dừng lại.

"Thi đấu xong chờ tôi ở đây."

Tiết Lan nhớ đến vừa nãy mình bị fans vây quanh ảnh hưởng đến mọi người, bèn ngoan ngoãn gật đầu.

Cậu đi hết lối cửa hông vào nơi thi đấu, quả nhiên tìm được chỗ ngồi trong Khu người nhà.

Vị trí của cậu gần khán đài nhất, hơi chếch về phía bên phải, còn bọn Chu Khán Thanh ngồi cách lối bên trái kia một hàng ghế.

Phát hiện này khiến Chu Khán Thanh vượt ngàn chông gai mắt to trừng mắt nhỏ với cậu, rõ ràng y chả hiểu sao Tiết Lan lại ngồi xa bọn họ đến thế.

Đương nhiên, bạn nhỏ Tiết Lan càng không hiểu lý do gì mình được phân tít đến tận chỗ dành cho người nhà.

Rất nhanh, cậu nhận được tin nhắn Chu Khán Thanh gửi qua.

Khán Thanh đã thấy được sự thật: Sao em chạy tận sang khu người nhà thế?

Exist:..........Vé ghi em ở chỗ này.

Khán Thanh đã thấy được sự thật:...............Không hổ là chúa tể trộm gà không được còn mất thêm nắm gạo.

Khán Thanh đã thấy được sự thật: Em xem Weibo chưa?

Exist:???

Tiết Lan thầm cảm thấy không ổn, vội vàng mở Weibo ra ngắm nghía.

Thậm chí cậu cần chưa cần nhập cái gì vào đã thấy quả hotsearch chễm chệ trên màn hình.

#Vé người nhà của Wind#

@Lan Diễn hôm nay có đường không: Giờ từ tình đồng đội đã biến chất đến mức có thể dùng được vé người nhà của Wind rồi sao? Trời má còn tự đưa người ta vào cửa nữa kìa! Cứu tôi, hôm nay tôi cắn no đường rồi!!!

Đính kèm là mấy hình ảnh cậu bị Ôn Diễn lôi vào bên trong, giờ phút này thậm chí chỗ của cậu với chỗ Chu Khán Thanh còn trở thành chủ đề bị đem ra bàn tán, bên dưới chia làm hai phe rõ rệt.

@Wind vĩnh viễn là thần: Mẹ kiếp nữ chủ kênh rác rưởi vào được câu lạc bộ rồi tự cho mình giỏi à? Nghiện marketing đến điên sao? Từ khi nào tuyển thủ chuyên nghiệp không cần thi đấu nữa mà lại như mấy anh chị trong giới giải trí ké fame nhau thế???

@Cắn đến real: Nếu đây không phải tình yêu, tôi sẽ trồng cây chuối ăn bàn phím.

@Đừng phí phạm Wind: Exist thực lực không có thành tích cũng không, dựa vào đâu có thể được nhận vào LGW? Câu lạc bộ đang làm gì? Tại sao lại đi ký với tuyển thủ rác như thế?

@Lan Diễn SZD: Thôi các cô fans bạn gái ơi nhìn vào thực tế đi?! Lan Diễn CP đẹp đôi thế còn gì?

@Exist không giúp gì được cho đồng đội: Cút khỏi LGW đi!

@Lan Diễn theo em cả đời: Thẳng nam sắt thép dịu dàng [Tôi đưa em đến bệnh viện nhé.jpg]

....

"............................"

Cho nên, mọi người thấy Ôn Diễn kéo cậu vào lối đi nên nghĩ vé người nhà là do hắn đưa???

Đúng lúc này, điện thoại của Tiết Lan nhận thêm được tin nhắn thăm hỏi của Tạ Tri Niên.

Tạ Tri Niên: Exist, anh không thể không chúc mừng em lần nữa nổi đình nổi đám nổi thoát cả vòng fans.

(*)Thoát vòng: nghĩa là nổi tiếng vượt ra khỏi vòng fan, được tất cả mọi người đều biết.

Tạ Tri Niên: Em đừng làm gì nhé, để bên này bọn anh xử lý.

Tiết Lan im lặng nhìn điện thoại, trong lòng bỗng nhiên hơi buồn.

Cách thoát vòng như thế chả phải thứ cậu mong muốn, thực ra fans hay antifans có câu nói không sai "Tuyển thủ chuyên nghiệp thì nên tập trung vào chơi game", không nên đặt tâm tư vào mấy chuyện vớ vẩn linh tinh không quan trọng khác.

Nhưng mà cậu vẫn hy vọng mọi người nhớ đến tên Exist bởi vì trận đấu xuất sắc của cậu chứ không phải qua mấy lời đồn thổi với người này người kia.

Khán Thanh đã thấy được sự thật: Ê, em đừng bơ anh!

Khán Thanh đã thấy được sự thật: Bảo em là để em nắm được hướng gió trên mạng, chờ thi đấu kết thúc đừng có đi lung tung nhé, một số bộ phận fans đáng sợ lắm.

Khán Thanh đã thấy được sự thật: Có biện pháp giải quyết rồi, anh Niên nói sẽ sửa video của em với Lộ Du rồi up Weibo.

Yên tâm, đội hoa nhà chúng ta vừa có nhan sắc vừa có thực lực, đừng để ý mấy lời khó nghe đó.

Tiết Lan nhìn ba tin nhắn liên tục của Chu Khán Thanh, trong lòng ấm áp đến lạ.

Exist: Cảm ơn anh, em biết rồi.

Tiết Lan biết Chu Khán Thanh đang cố gắng làm cậu bình tĩnh hơn, nhưng mà vẫn cảm thấy không cam lòng.

Rõ ràng cái vé kia là của Đoàn Văn Tranh tặng cho cậu, hơn nữa từ khi Tiết Lan vào câu lạc bộ, cậu không hề đăng bất kỳ cái gì lên mạng xã hội nói gì đến chuyện lôi Ôn Diễn ra xào CP.

Tiết Lan buồn bực muốn giải thích cho mình, nhưng nghĩ đi nghĩ lại vẫn cảm thấy không ổn.

Nếu cậu nói vé là Đoàn Văn Tranh cho...!liệu có phải fans còn nghĩ nhiều hơn không?!

Tiết Lan cảm thấy hơi khó thở, chợt phía sau truyền đến những tiếng hét rời núi lấp biển MC bên trên đã tuyên bố trận đấu Solo chính thức bắt đầu, ánh đèn sân khấu sáng bừng lên cùng với hơn một trăm tuyển thủ xuất hiện bên trên khán đài.

Giải đấu Solo được xem là nghi thức quan trọng nhất của lễ khai mạc, có rất nhiều fans đều dành thời gian đến xem trực tiếp cổ vũ cho thần tượng yêu thích.

Một trăm người chơi đến từ các đội tuyển chuyên nghiệp khác nhau nhưng ban tổ chức đặt kỳ vọng rất lớn tuyển thủ đến từ LGW, đặc biệt là Ôn Diễn nhất định phải có mặt.

Suy cho cùng, ngành thể thao điện tử ngày nay thường giống với giới giải trí, chỉ cần hắn chịu xuất hiện vé vào cửa khỏi phải bàn sẽ là một món hời lớn.

Lễ khai mạc giải đấu trong nước sẽ được cập nhật trực tiếp trên trang chính thức của game cũng như được livestream song song trên app Ngôi Sao.

MC vừa dứt lời giới thiệu, bên dưới đã có tiếng hoan hô ầm trời, lightstick Wind hầu như chiếm đóng tất cả các vị trí, nháy mắt phủ kín sân thi đấu.

Đây chính là thời đại của Ôn Diễn.

Tiết Lan nhìn mãi mới thấy được số ít biểu ngữ cùng với lightstick có tên Reset phía sau, trong lòng trở nên ấm áp hơn hẳn.

Chỉ sau hôm nay thôi "Tân Nhân Vương" Reset sẽ trở thành tay súng bắn tỉa có tiềm năng nhất!

Thời đại của anh và Ôn Diễn đứng cạnh nhau sẽ bắt đầu.

Trận đấu Solo chính thức diễn ra —

Đầu trận đấu Ôn Diễn và Đoàn Văn Tranh bị thả xuống hai đầu của bản đồ, đối với cả hai mà nói đây thực sự là chuyện có lợi.

Mỗi người chiếm đóng một khu như tướng lĩnh trên chiến trường xông thẳng lên giết địch, cuối cùng thế lực ngang nhau quyết chiến một trận sinh tử.

"Quá tuyệt vời! Wind thần đang kéo dài chuỗi thắng của mình, trong thời gian ngắn với hơn mười ba phút đã mang về cho mình mười bảy đầu người, hiện tại đang chiếm ưu thế tuyệt đối về đồ và vàng!"

Đúng lúc này trên màn hình bỗng nhảy ra liên tiếp ba thông báo nhắc nhở giết người.

"Wind lại....Không phải! Chờ đã! Là người đứng thứ hai – LGW – Reset!!! Reset có được cho mình triple kill, vươn lên với mười lăm mạng!"

"Tân Nhân Vương của chúng ta Reset, trong mười ba phút đã có thể mang về cho mình mười lăm kills! Không biết mùa giải này LGW có thể đem đến cho khán giả sự ngạc nhiên nào nữa đây?"

Trên tầng cao nhất, bụi mù vây quanh bức tường thành, anh chàng lính bắn tỉa vững chắc cầm khẩu súng dài giống như người thợ săn sành sỏi ngắm bắn con mồi bên dưới.

Đường bắn tuyệt vời, động tác dứt khoát, không một con mồi nào có thể vượt qua nòng súng của anh, trò chơi trong mắt người thợ săn chả khác nào trò giết thời gian lúc rảnh rỗi.

Thời gian trôi càng ngày càng nhanh, nháy mắt đường bo đã bị thu hẹp đến chính giữa bản đồ.

Ôn Diễn bị vài tiếng súng nhỏ làm giật mình, nghiêng đầu nhìn về hướng tay bắn tỉa đằng xa.

Mọi người theo góc nhìn của hắn cũng dần khẩn trương hắn lên.

Giai đoạn đầu trận hai người kia Vương không gặp Vương ai cũng tích cho mình số kills cao ngất ngưởng, khán giả phía dưới ai ai cũng mong chờ xem lúc bọn họ gặp nhau sẽ như thế nào, quả nhiên không để người hâm mộ đợi lâu Ôn Diễn và Đoàn Văn Tranh chính thức giao đấu!

Tạ Tri Niên ngồi dưới khán đài thấy thế thì nhăn mày.

Ôn Diễn thu súng, tìm đường chạy đến chỗ tay bắn tỉa.

Lúc này hắn không có sự lựa chọn nào khác, Đoàn Văn Tranh có ưu thế về địa hình, anh chỉ cần trốn trong căn phòng nhỏ có cửa sổ ở dãy nhà ba tầng liền nhau rồi bắn.

Ôn Diễn quyết định vòng qua đoạn tường ngắn rồi đi dọc theo hướng nhà, cuối cùng trèo cái cầu thang cũ nát lên tầng cao nhất.

Nhìn thấy thế, MC không nhịn được hô to: "Wind thần không chọn trực tiếp xông vào mà vòng sau, dựa theo địa hình này, có lẽ hắn đã tính toán sẽ lên mái nhà rồi vây Reset ở tầng hai chăng?"

Anh ta chưa dứt lời Ôn Diễn đã leo lên mái nhà, trong lúc khán giả xung quanh hồi hộp nín thở, hắn tung người nhảy xuống ban công tầng hai!

Cùng lúc đó, tay thợ săn nằm ườn trên tầng hai đã đổi họng súng nghênh đón vị khách không mời mà đến xâm nhập vào lãnh địa của mình.

Nhất thời mọi người đến không hiểu ở khu rừng này ai mới chính là thợ săn thực sự! Chỉ cần nhìn thấy hai họng súng đối diện nhau, Ôn Diễn vừa nhảy xuống đã bắt đầu nổ!

- -----Kidoisme: Cho bây bi nào thắc mắc tuyến tình cảm đó là chúng ta phải vượt qua con số 90 đã, các bác hãy hiểu là bình thường nó đã thế này rồi đến lúc iu nhau khéo tui phải vừa ăn chanh vừa edit cho đỡ tiểu đường quá ~~.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.